Chương 558. Tuyển Trạch
Tần Vũ dựa vào gốc Thiết Mộc thụ, còn Lập nhi nằm trong lòng Tần Vũ. Hai người có ngàn vạn điều muốn nói, bọn họ không ngừng kể cho nhau về những chuyện đã xảy ra bao nhiêu năm nay.
Chuyện của Tần Vũ rất dài, rất khúc chiết.
Chuyện sau khi Lập nhi quay về thần giới tuy không nhiều nhưng Lập nhi lại kể cho Tần Vũ nghe về mọi việc của mình từ khi còn bé tới giờ.
Hai người nói chuyện mất mười ngày mới thấy tạm đủ.
Tần Vũ không hề che giấu Lập nhi điều gì, kể cả công pháp "Tinh Thần Biến" Càn Khôn thế giới do mình sáng tạo ra sau đó biến thành vũ trụ Tần Vũ đều nói hết.
Vì điều này trong lòng Lập nhi càng thêm sùng bái yêu thương Tần Vũ.
"A. Đã mười ngày rồi." Lập nhi đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng.
Lập nhi bây giờ so với lúc ở phàm nhân giới đã bớt đi hai phần trang trọng, thêm vào hai phần xinh đẹp. Dù gì thì lúc ở phàm nhân giới cô cũng quá mạnh so với Tần Vũ, căn bản không cùng tầng lớp. Thực lực chênh lệch quá lớn cũng làm cho Lập nhi rất khó tỏ ra mềm yếu trước mặt Tần Vũ.
Nhưng lúc này Lập nhi bắt đầu buông lỏng.
"Mười ngày rồi ư." Tần Vũ cũng có chút kinh ngạc, lúc bế quan tu luyện thời gian trôi qua có thể rất nhanh nhưng Tần Vũ không tưởng được nói chuyện cũng có thể nói liên tục trong mười ngày.
"Lan thúc khẳng định là giận rồi."
Lập nhi khẽ nhíu đôi mày liễu. "Mười ngày nay chúng ta chẳng để ý tới Lan thúc, điều này không phải là quá ..."
Tần Vũ ôm chặt Lập nhi mỉm cười nói: "Yên tâm, Lan thúc hiểu chúng ta mà."
Lập nhi trầm ngâm một chốc, khẽ gật đầu: "Vậy thì tốt, qua một thời thần, à không, hai thời thần nữa chúng ta hãy đi tìm Lan thúc." Nói rồi Lập nhi lại dụi đầu vào ngực Tần Vũ.
Tần Vũ say mê vuốt ve mái tóc mượt mà của Lập nhi.
Hai thời thần sau Tần Vũ và Lập nhi đi ra khỏi đình viện này. Lúc hai người Tần Vũ vừa đi ra thì Khương Lan liền xuất hiện bên cái ao vuông.
"Hai người các ngươi cuối cùng cũng nhớ đến lão gia hỏa ta rồi à." Khương Lan vui sướng cười ha ha nói.
Từ khi Tả Thu Mi c·hết đi, trong lòng Khương Lan cũng chỉ có hai thanh niên là Tần Vũ và Lập nhi, Tần Vũ và Lập nhi hạnh phúc thì Khương Lan cũng có cảm giác vui sướng.
Tần Vũ và Lập nhi nhìn nhau cười.
"Được rồi, chúng ta đến bên kia ngồi xuống." Khương Lan chỉ cái bàn đá dưới một gốc cổ thụ, chung quanh cái bàn đá hình vuông có ba cái ghế đá.
Tần Vũ, Lập nhi, còn có Khương Lan cùng ngồi xuống.
"Tuy hiện tại nói chuyện này có chút không vui nhưng ta vẫn phải nói với các con ... chuyện chiêu thân đáo để các con chuẩn bị giải quyết như thế nào?" Khương Lan nhìn Tần Vũ và Lập nhi.
Sắc mặt Tần Vũ và Lập nhi lập thức trở nên trịnh trọng.
"Có hai phương pháp, một là hai đứa bọn con trốn đi, một là Tần Vũ tham gia chiêu thân, đánh bại mọi người để quang minh chính đại cưới Lập nhi. Các con chọn cái nào?" Khương Lan hỏi.
Lập nhi cắn môi.
Nói chuyện với Lập nhi cả mười ngày nay, Tần Vũ biết được phần lớn sự tình từ nhỏ đến lớn của Lập nhi, lúc này trong lòng Tần Vũ cũng hiểu được Lập nhi đang nghĩ gì.
Lập nhi vô cùng yêu thương mẫu thân.
Còn có em ruột Khương Nghiên với người chăm sóc cô cho tới lớn là Ngân Hoa bà bà. Còn có một đám người quen từ nhỏ đến lớn, Khương gia là gia đình của Lập nhi!
Trong lòng Tần Vũ biết rõ.
Trốn đi. Bản thân và Lập nhi hoàn toàn có thể trốn trong vũ trụ của mình hoặc là Khương Lan giới, nói chung, trốn đi vô cùng đơn giản.
Ít nhất là không ảnh hưởng gì tới Tần Vũ.
Nhưng mà, đối với Lập nhi lại rất thống khổ. Lập nhi phải rời xa thân nhân, rời xa bằng hữu, rời xa gia đình của cô. Thậm chí sau này gặp lại có khả năng quan hệ cha con còn ác liệt hơn.
"Lập nhi, đừng lo, huynh nhất định sẽ quang minh chính đại cưới muội." Tần Vũ nắm lấy tay Lập nhi, mười ngón tay đan vào nhau, đồng thời mỉm cười nhìn Lập nhi.
Trong lòng Lập nhi không khỏi cảm động: "Tần Vũ đại ca, muội không cần đâu, muội biết đám người muốn cưới muội có chỗ dựa rất lớn. Mong muốn trong lòng bọn họ muội cũng biết rất rõ, Tần Vũ đại ca, huynh muốn quang minh chính đại thắng bọn họ thật sự rất khó. Tần Vũ đại ca, chúng ta trốn đi nhé ... không sao đâu. Phụ hoàng và mẫu hậu có rất nhiều con mà."
Thiếu một mình muội cũng không ít đi đâu." Tuy miệng nói cứng, nhưng nói thì nói vậy thôi, hai mắt lại đo đỏ.
"Được rồi, Lập nhi, cứ tin huynh. Huynh nhất định sẽ thành công." Tần Vũ nắm chặt tay Lập nhi, tựa hồ muốn để cho Lập nhi cảm thụ được lòng tin của mình.
Lập nhi nhìn Tần Vũ, cuối cùng mới gật đầu: "Tần Vũ đại ca, không cần phải quá miễn cưỡng bản thân."
"Huynh sẽ không thế đâu." Tần Vũ cười xán lạn.
Khương Lan ở bên cạnh nhìn thấy hai người như thế, thở dài một tiếng, điều này làm sự chú ý của Tần Vũ, Lập nhi chuyển qua người Khương Lan.
"Tiểu Vũ cũng không phải không có cơ hội nào. Tiểu Vũ có Mê Thần điện, là người kế thừa của Mê Thần điện. Chắc cũng có được phương pháp luyện khí của Xa Hầu Viên rồi chứ." Khương Lan cười nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Khương Lan tiếp tục nói: "Vậy là được rồi, tiếp tục nỗ lực, bây giờ cảnh giới trận pháp của Tiểu Vũ đã rất cao rồi, nỗ lực nắm vững thuật luyện khí, đạt tới cảnh giới của Xa Hầu Viên tịnh không phải không có khả năng. Một khi con thành tân Tượng thần, vậy thì ... hy vọng để quang minh chính đại cưới Lập nhi rất lớn." Khương Lan nói rồi cười với Lập nhi.
"Tượng thần Xa Hầu Viên? Tân Tượng thần?"
Lập nhi lo lắng nói: "Điều này không phải rất khó sao."
"Không khó, không khó." Tần Vũ nói ngay.
Trước mặt Lập nhi, Tần Vũ không quản là làm gì đều thập phần tự tin, sung mãn quyết tâm.
"Lan thúc, con quyết định tạm thời ở lại nơi này của thúc yên tĩnh nghiên cứu đạo luyện khí. Nếu bên Lam Huyền điện có việc gì thuộc hạ của con sẽ truyền tấn cho con."
Cả đám Thu Trọng Phục đều chịu trói buộc linh hồn, Tần Vũ là chủ nhân của bọn chúng, cho dù cự ly giữa hai bên xa xôi thì bọn Thu Trọng Phục cũng có thể tiến hành truyền âm bằng tâm niệm cho Tần Vũ.
Truyền âm bằng tâm niệm.
Điều này chỉ có chủ nhân và kẻ bị trói buộc linh hồn mới có thể làm được.
Người khác căn bản không có khả năng làm được.
"Con ở đây cũng tốt, trong trường hợp có chuyện gì thì ta sẽ trực tiếp dùng thuấn di đưa con về." Khương Lan cũng thông tình đạt lý, ông biết Tần Vũ không nỡ lòng rời xa Lập nhi.
Khương Lan cũng không lo lắng, từ sau khi Lập nhi nói Bắc cực thánh hoàng đã từng tới tìm cô, Khương Lan liền thi triển không gian cấm chế, phong tỏa cả Mộc phủ. Trừ phi là thiên tôn hoặc được Khương Lan cho phép, nếu không tuyệt đối không thể tiến nhập vào trong Mộc phủ.
"Lan thúc. Khương Lan giới này con gửi lại cho thúc." Tần Vũ ngửa tay đưa Khương Lan giới ra.
Tâm ý vừa động, Hắc Vũ cũng từ trong Khương Lan giới đi ra, Hắc Vũ vốn một mực yên lặng tu luyện trong Khương Lan giới nhưng lúc này Tần Vũ đành phải cắt ngang.
Hắc Vũ nghi hoặc nhìn Tần Vũ một cái sau đó mới nhìn thấy Lan thúc. Lúc này Tần Vũ đang nói chuyện với Lan thúc, Hắc Vũ chỉ có thể giữ im lặng.
"Ta không cần đâu. Con cứ dùng đi." Khương Lan liền nói, trong lòng Khương Lan cho rằng Khương Lan giới tuy là một kiện linh bảo lợi hại nhưng Tần Vũ còn quan trọng hơn.
Tần Vũ đành nói: "Lan thúc, kỳ thực con đã sáng tạo ra một không gian, vì thế nên không có Khương Lan giới thì con cũng vô cùng an toàn."
Nói về chuyện sáng tạo ra một vũ trụ thực quá kinh người. Ngay cả Tần Vũ, đối với cấu tạo ba tầng của vũ trụ cũng đang còn là trong tư tưởng.
"Sáng tạo ra một không gian?" Khương Lan nói với vẻ khó tin. "Không gian mà con sáng tạo ra là một không gian ổn định?"
Thần vương có thể dựa vào "không gian pháp tắc" để bố trí ra không gian, nhưng không gian đó không có cách nào ổn định.
Khương Lan cũng phải sử dụng rất nhiều bảo vật mới luyện chế ra Khương Lan giới, giữ ổn định được ba không gian.
"Đúng. Không gian ổn định." Tần Vũ gật đầu nói.
"Tiểu Hắc, Khương Lan giới đã trả lại cho Lan thúc rồi, từ nay trở đi đệ tu luyện trong vũ trụ không gian mà ta sáng tạo ra nhé." Tần Vũ cười nói.
Hắc Vũ gật đầu sau đó cung kính hành lễ với Khương Lan nói: "Hắc Vũ bái kiến Lan thúc."
"Tiểu Hắc, ta biết tên tiểu hắc ưng nhà ngươi đã cưới vợ và có con gái rồi." Khương Lan cười ha ha nói, sắc mặt lãnh tuấn của Hắc Vũ lập tức ửng hồng.
"Được rồi, tới không gian Tần Vũ con sáng tạo ra xem thử nào." Khương Lan lập tức chuyển đề tài.
Tần Vũ khẽ gật đầu: "Lan thúc, thúc đừng phản kháng." Tần Vũ dặn dò. Khương Lan thập phần tín nhiệm Tần Vũ, mặc cho một cổ lực lượng hút lấy mình.
Chốc lát.
Mấy người Tần Vũ, Lập nhi, Lan thúc, Hắc Vũ đã tới vũ trụ do Tần Vũ sáng tạo.
Tân vũ trụ, trên tân Tử Huyền tinh.
"Tử Huyền tinh, đây là Tử Huyền tinh!"
Hắc Vũ há hốc miệng, trợn tròn mắt sau đó chấn kinh nhìn Tần Vũ: "Đại ca. Sao mà huynh làm được. Sao lại tới Tử Huyền tinh được. Tử Huyền tinh không phải ở phàm nhân giới sao?"
Khương Lan ở bên cạnh sắc mặt nghiêm túc: "Không, nơi đây không phải là Tử Huyền tinh."
Khương Lan khó tin nhìn Tần Vũ. Rất lâu không nói nên câu nào.
"Lan thúc. Sao thế ạ?" Tần Vũ liền hỏi.
Khương Lan cảm thán nói: "Không gian do Tiểu Vũ sáng tạo ra này thật phi thường. Trong không gian này không gian pháp tắc với lại bộ phận thời gian pháp tắc mà ta cảm ngộ được đều không có cách nào vận dụng. Ở nơi đây dù ta phi hành cũng chỉ dựa trên năng lượng trong thể nội thôi."
Tần Vũ nghe thấy trong lòng lại vô cùng hiểu rõ.
Đây căn bản là một vũ trụ khác, mọi thứ mà Khương Lan cảm ngộ được trong vũ trụ ban đầu đều không thi triển được ở đây.
"Con có không gian này ta cũng yên tâm rồi." Khương Lan lúc này mới thu hồi Khương Lan giới.
Khương Lan nhìn ra được không gian do Tần Vũ sáng tạo ra này còn an toàn hơn Khương Lan giới nhiều. Tại đây, dù là thần vương thiên tôn tới cũng không có cách nào dùng pháp tắc công kích người khác, chỉ có thể dựa vào năng lượng thể nội.
Chỉ dùng năng lượng thì làm sao là đối thủ của Tần Vũ, người sáng tạo ra không gian này được.
Nơi đây Tần Vũ là vô địch.
"Quái lạ, quái lạ." Hắc Vũ đột nhiên cảm thán. "Đại ca, nơi đây quái lạ thật. Đệ vào đây lại không có cách nào tu luyện "Lưu Quang thương đạo" nữa."
Tần Vũ không khỏi kinh ngạc: "Lưu Quang thương đạo không phải là thời gian pháp tắc sao, ở đây ta cũng có thể gia tốc thời gian mà. Sao đệ lại không thể tu luyện?"
"Thời gian gia tốc?" Khương Lan lại chấn động lần nữa.
Thời gian gia tốc là nội dung tầng thứ nhất của thời gian pháp tắc. Chỉ là muốn có lĩnh ngộ với thời gian pháp tắc thì phải đạt tới cảnh giới thần vương mới có thể.
"Trước đây đệ ở trong Khương Lan giới có thể tu luyện nhưng tới đây thậm chí là đệ không cảm ứng được loại quy tắc kỳ diệu kia nữa." Hắc Vũ bất lực nói.
Tần Vũ suy nghĩ một lúc.
"Quay về trước đã. Ta nghĩ là ta đã rõ nguyên nhân rồi." Tần Vũ nói thẳng.
Mấy người Khương Lan nhìn Tần Vũ, không biết Tần Vũ biết rõ cái gì. Nhưng bọn họ vẫn gật đầu, chỉ trong chớp mắt đoàn người Tần Vũ lại về tới Mộc phủ.
Tần Vũ nhìn Hắc Vũ: "Tiểu Hắc, hiện tại đệ có thể sử dụng được Lưu Quang thương đạo chưa?"
"Có thể rồi. Đệ đã cảm ứng được loại quy tắc kỳ diệu đó rồi." trên mặt Hắc Vũ lộ xuất một tia tiếu dung sau đó tay cầm Xuyên Vân thương bắt đầu múa may.
Thương pháp của Hắc Vũ vô cùng quỷ dị.
Án chiếu theo mắt nhìn của một người thì trường thương của Hắc Vũ không không có khả năng đâm trúng thân người đó, nhưng lúc người đó nhận định như thế thì trường thương đã xuyên qua thân thể.
Tốc độ lưu chuyển của thời gian rất quỷ dị. Chung quanh trường thương tốc độ thời gian lưu chuyển hoàn toàn biến hóa.
"Thời gian gia tốc, ngươi quả thật biết thời gian gia tốc?" Khương Lan không khỏi chấn kinh lên tiếng.
Tần Vũ nghe thấy lời nói của Khương Lan trong lòng liền khẳng điẹnh "Lưu Quang thương đạo" của Tiểu Hắc chính là vận dụng ban đầu của thời gian pháp tắc.
"Con nghĩ "Lưu Quang thương đạo" của Tiểu Hắc chắc chắn có quan hệ với Khương Lan giới. Lan thúc, thúc luyện chế ra Khương Lan giới, tốc độ lưu chuyển của không gian trong Khương Lan giới không giống với bên ngoài, có phải nguyên nhân là thời gian pháp tắc không?" Tần Vũ cười nói.
Khương Lan gật đầu nói: "Dĩ nhiên rồi. Tốc độ lưu chuyển thời gian của ba không gian không giống nhau. Chỉ là tốc độ lưu chuyển càng lớn thì càng khó ổn định không gian."
"Con nghĩ, Tiểu Hắc chính là cảm thụ được một chút thời gian pháp tắc tối cơ bản ẩn chứa trong "Khương Lan giới" nên mới sáng tạo ra "Lưu Quang thương đạo" đó." Tần Vũ nói ra suy đoán của mình.
Khương Lan lắc đầu: "Không. Không có khả năng. Chưa tới cảnh giới thần vương tuyệt đối không có cách nào nghiên cứu thời gian pháp tắc."
Lan thúc nhận định không có khả năng nhưng Tần Vũ biết điều này có khả năng.
Bởi vì chưa đạt được cảnh giới thần vương tuyệt đối không có khả năng nghiên cứu thời gian pháp tắc là quy định của vũ trụ có thần giới. Nhưng lúc trước Tần Vũ sáng tạo ra Càn Khôn thế giới lại không phải chịu sự hạn chế này.
Vì thế nên Hắc Vũ, một người lúc trước chưa đạt tới cảnh giới thiên thần lại có thể đặt chân vào lĩnh vực thời gian pháp tắc.
"Tồn tại tất có đạo lý. Lan thúc. Đừng nghĩ nhiều nữa." Tần Vũ khuyên.
Vũ trụ của mình cùng với vũ trụ mà thần giới, tiên ma yêu giới đang tồn tại. Hai vũ trụ không giống nhau. Tần Vũ rất khó giải thích cho Lan thúc nghe, hơn nữa, đấy mới chỉ là suy đoán mà thôi.
Hắc Vũ nhìn về phía Khương Lan: "Lan thúc, xem ra con còn phải tu luyện trong Khương Lan giới của thúc rồi."
"Vậy thì ngươi cứ tu luyện trong đó đi." Khương Lan mỉm cười nói.
Khương Lan là người luyện chế Khương Lan giới, ba không gian cũng do ông bố trí. Bây giờ ông luyện hóa lại "Khương Lan giới" đơn giản nhẹ nhàng hơn Tần Vũ nhiều.
Tần Vũ liền nói: "Tiểu Hắc, đệ vào Khương Lan giới từ từ tu luyện nhé, ta phải quay về vũ trụ không gian của mình để nghiên cứu phương pháp luyện khí đây."
Tần Vũ dĩ nhiên đã hạ quyết tâm.
Nhất định phải toàn tâm toàn ý luyện khí cho đến khi đạt tới cảnh giới của Tượng thần Xa Hầu Viên.