Chương 535. Tiền phó hậu kế
Tần Vũ nhắm mắt ngồi đả tọa trên một tảng đá.
- Cuối cùng cũng hoàn thành rồi.
Tần Vũ từ từ mở mắt, vẻ mặt không khỏi lộ nét vui mừng. Sau đó thân hình máy động đã xuất hiện ở phía bên trên đỉnh núi.
Phúc bá đang ở bên cạnh đó cúi mình nói:
- Chủ nhân, dưới chân Mê Nhĩ sơn đã có hơn hai mươi thiên thần tụ tập, bọn chúng hiện tại hình như đang thảo luận, có lẽ là về việc làm cách nào để phá trận tiến nhập.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
- Bọn chúng đã bắt đầu đoàn kết lại, ta muốn đối phó với chúng có cũng có chút phiền toái, chắc phải giở một chút thủ đoạn ra thôi!
Tần Vũ bỗng nhiên bay lên, đứng giữa bầu trời của Mê Nhĩ sơn, hai mươi thiên thần ở dưới chân Mê Nhĩ sơn đều nhìn thấy rất rõ.
- Thanh niên áo đen kia phải chăng là Tần Vũ? - Một nữ hạ bộ thiên thân nghi hoặc nói.
Hai mươi thiên thần kia trong đó gồm cả Tiên Vu Ưởng㬠Xích Hồng Phong đang nói chuyện, cũng đều quay đầu nhìn về Tần Vũ ở phía xa xa.
Xích Hồng Phong phi hành lên trước, sau đó hét lớn:
- Ta là trung bộ thiên thần Xích Hồng Phong. Tần Vũ, ngươi là một hạ bộ thiên thần, có lẽ đã biết được khoảng cách thực lực giữa bọn ta lớn tới mức nào, cho dù ngươi dựa vào đại trận trốn tránh được một lúc, nhưng cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay bọn ta mà thôi. Chỉ cần ngươi hai tay đem bảo vật ra, Xích Hồng Phong ta xin phát thệ với trời, tuyệt đối không g·iết ngươi.
- Hai tay đem ra? - Âm thanh của Tần Vũ trở nên lạnh lẽo, - Có chuyện tốt vậy ư? Tần Vũ ta đích xác chỉ là một hạ bộ thiên thần, nhưng ngươi có bản sự g·iết ta sao?
Hai mươi thiên thần lúc này bắt đầu dùng thần thức truyền âm bàn bạc.
- Đại ca, Tần Vũ lúc này đang ở trên không trung, không phải ở trên núi, mà trên không trung lại không có trận pháp. Chỉ cần chúng ta tốc độ nhanh.... nắm lấy cơ hội, nói không chừng có thể g·iết được Tần Vũ này.
- Như Tiên Vu Ưởng và Xích Hồng Phong đều là trung bộ thiên thần, cứ đi theo phía sau bọn họ, rốt cuộc bảo bối khẳng định không có phần của bọn ta, chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất, tới bắt Tần Vũ! - Lúc này có vài thiên thần đã dao động.
Dẫu sao một khi Tần Vũ trốn trong đại trân bọn chúng căn bản không nhìn ra, muốn g·iết Tần Vũ tất phải phá từng trận một. Còn Tần Vũ ở giữa không trung, đây chính là một cơ hôi!
- Mọi người, không được đả thảo kinh xà. - Tiên Vu Ưởng dùng thần thức truyền âm quát lên.
Tiên Vu Ưởng tự nhiên đoán được suy nghĩ của những người này. Nhưng... đám hạ bộ thiên thần này đều nghe theo Tiên Vu Ưởng sao? Ngay khi Tiên Vu Ưởng vừa mới quay đầu nhìn về phía Tần Vũ, trong nháy mắt đã có sáu hạ bộ thiên thần cùng lúc độn thổ.
Bề mặt là đất xốp.
Với thực lực của hạ bộ thiên thần, từ đây tiến lên trước không phải là khó. Sáu người này đều nhắm hướng bên cạnh Mê Nhĩ sơn mà đi, bọn họ đều là tìm tới những góc khuất Tần Vũ không nhìn thấy được cực tốc lao đến, một chiêu g·iết c·hết Tần Vũ!
- Một lũ ngu ngốc!
Tiên Vu Ưởng vừa phát hiện ra có sáu hạ bộ thiên thần biến mất, vẻ mặt không khỏi tràn đầy tức giận:
- Đám gia hỏa này quả là không biết chữ c·hết viết ra sao.
Xích Hồng Phong lại im lặng không nói, chỉ cười dài nhìn Tiên Vu Ưởng.
Lần truy bắt Tần Vũ này còn cần phải dựa vào một trận pháp cao thủ là Tiên Vu Ưởng. Nói là trận pháp cao thủ cũng chỉ là cách gọi giữa đám cường đạo mà thôi.
Dù sao bình thường muốn trở thành trận pháp cao thủ đều phải có trận pháp quyển trục để tiến hành học tập, không có bối cảnh (thế lực) nhất định, căn bản không thể học được những trận pháp của thần giới. Trận pháp đại sư chân chính không phải do bản thân đã là siêu cấp cao thủ, thì cũng bởi bọn họ có sư môn lớn mạnh hoặc là sinh ra trong một đại gia tộc.
Còn như thế lực cường đạo?
Có thể so sánh với trận pháp đại sư như Tần Vũ, quả thật là rất hiếm.
- Tiên Vu lão ca, huynh nắm được mấy phần phá trận này? - Xích Hồng Phong cười dài hỏi.
Tiên Vu Ưởng vừa rồi thử qua uy lực của trận pháp đã có chút chấn động liền cười nhạt nói:
- Chỉ cần tất cả mọi người nghe theo ta, ta nắm chắc mười phần. Chỉ là.... phá trận cần một thời gian khá dài!
Tiên Vu Ưởng tuy không có cơ hội được trận pháp cao thủ chỉ dạy, nhưng lại đoạt được một quyển trận pháp tàn khuyết, tiến hành hơn mười tỉ năm nghiên cứu cũng miễn cưỡng đạt tới tam cấp trận pháp đỉnh phong. Tiên Vu Ưởng tư chất không cao, cũng không được cao thủ chỉ giáo, chỉ là hao phí rất nhiều thời gian mới có được chút thành tựu này.
Nhưng trận pháp Tần Vũ bố trí phần lớn đều là tam cấp trận pháp, chỉ có ở giữa những tam cấp trận pháp này mới là tứ cấp trận pháp. Tam cấp trận pháp, Tiên Vu Ưởng quả là có thực lực để phá trận.
- Được, chúng ta sẽ đi theo Tiên Vu lão ca...
Xích Hồng Phong đang nói giữa chừng liền im lặng. Hốt nhiên nhìn về phía Tần Vũ ở giữa không trung, bởi vì y tương tự cũng đã nhìn thấy ở phía sau lưng Tần Vũ có hai kẻ đang cực tốc lao tới.
Tần Vũ tựa như chưa hề phát giác ra.
- Các ngươi có bản lãnh thì cứ tới bắt ta.
Tần Vũ hướng về phía Xích Hồng Phong, Tiên Vu Ưởng nói, sau đó thân hình liền hạ xuống.
Hai người từ phía sau lao tới không khỏi bất ngờ.
- Đáng tiếc, xem như là Tần Vũ này may mắn, y hẳn đang ở ngay trong đại trận kia, truy!
Hai người này còn tưởng rằng Tần Vũ chưa phát hiện ra bọn chúng, chỉ là may mắn mà thôi.
Trong lúc này, từ những phương vị khác nhau ở phía sau, tương tự cũng có bốn người cực tốc đuổi theo Tần Vũ, tổng cộng sáu người, tất cả đều đuổi theo Tần Vũ.
Khi Tần Vũ xuống tới được đại trận ở bên dưới, cả người bỗng nhiên đứng yên, ngẩng đầu nhìn lên phía trên, vừa lúc thấy được sáu người đang cực tốc lao tới. Tần Vũ nhìn sáu người này nở nụ cười rạng rỡ.
Sáu thân hình này không khỏi ngừng lại, đại trận do Tần Vũ bố trí, bọn họ quả không dám tùy tiện tiến vào.
- Các vị, chúng ta hiện tại nên làm như thế nào? - Một hạ bộ thiên thần trong số đó lên tiếng hỏi.
Năm vị hạ bộ thiên thần còn lại nhất thời đều không có chủ ý. Lát sau, một kim y nam tử trong đó liền nói:
- Đi theo Tiên Vu Ưởng không phải cũng là tiến vào trận sao? Bọn ta cứ tiến vào, bất quá chỉ là một trận pháp mà thôi, muốn g·iết bọn ta khả năng rất thấp, sáu người chúng ta cứ liên thủ, ra tay g·iết c·hết Tần Vũ rồi nói sau.
- Không được, nếu như là trận pháp dùng bạch sắc tịnh hỏa công kích thì tính sao? - Một bạch y nữ tử nhíu mày nói.
Tần Vũ lúc này đứng ở bên ngoài trận pháp, tự nhiên nắm được suy nghĩ trong lòng bọn họ.
- Đây chỉ là một huyễn trận, ta cho các ngươi một cơ hội để bắt ta.
Tần Vũ mỉm cười nói, sau đó xoay người tiến nhập vào một huyễn trận.
Nghe tới huyễn trận, sáu người liền đưa mắt nhìn nhau rồi cực tốc một hơi tiến nhập vào bên ngoài đại trận. Sau đó cho một người thử tiến nhập, không gian bị khống chế liền uốn khúc.
- Là huyễn trận! - Người kia nói với năm người còn lại.
Năm người không khỏi vui sướng, lập tức tiến nhập vào bên trong.
Tần Vũ không hề lừa gạt bọn họ, đây quả thật là huyễn trận, sáu người tiến nhập đại trận, lập tức khống chế thần giới không gian chi lực, phát tán ra chu vi xung quanh.
- Tần Vũ ở đâu?
- Căn bản nhìn không ra!
Sáu người bắt đầu có chút lo lắng, bỗng nhiên!
- Ở kia!
Bạch y nử tử hướng về phía trước lao tới, năm người còn lại lập tức nối đuôi theo. Nhưng sáu người một mạch tiến tới lại bị hãm nhập vào trong một đại trận ở bên cạnh huyễn trận... khốn trận!
Huyễn trận có thể phá được, khốn trận thì khó khăn hơn.
- Không hay! - sáu người đều cảm thấy không ổn.
Năm xưa khi Tần Vũ đối mặt với hùng hắc từng bị b·ạo l·ực của hùng hắc phá hủy vài trận pháp, từ đó trở đi Tần Vũ biết được tầm quan trọng của việc bố trí phòng ngự cấm chế bảo vệ cho trận cơ. Dù cho sáu người ở trong khốn trận điên cuồng công kích cũng không cách nào tiến ra khỏi khốn trận một bước.
Trong khốn trận ẩn chứa huyễn cảnh cũng ẩn chứa thực thể, đồng thời còn ẩn chứa các loại công kích. Sáu người tiến nhập vào trong khốn trận một lúc không tìm được đối phương liền tản ra.
Một hạ bộ thiên thần vô cùng cẩn thẩn đi tới, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh.
"Phốc!". Một đạo xích hồng kiếm ảnh từ bên cạnh vách tường đột nhiên phóng ra, đâm xuyên qua yết hầu của hạ bộ thiên thần nọ, đồng thời đạo đạo kình khí bắn về phía bích huyết kim đan.
Bích huyết kim đan chấn động. May mà Tần Vũ hạ thủ lưu tình, nếu không bích huyết kim đan của hạ bộ thiên thần kia đã b·ị đ·ánh tan.
Tần Vũ đột ngột xuất hiện ở bên cạnh, trong tay cầm thần tháp, tỏa thần tháp phát xuất linh hồn công kích. Trên thực tế tỏa thần tháp cũng chỉ có một loại công kích là linh hồn công kích này mà thôi, còn về thôn phệ... căn bản không tính là công kích.
Hạ bộ thiên thần đã trọng thương, dễ dàng bị hút vào bên trong.
- Một người!
Tần Vũ mỉm cười, thân hình máy động đã biến mất không thấy đâu. Đại trận này do chính hắn bố trí, ra vào đại trận dễ dàng vô cùng, hơn nữa Tần Vũ còn có thể thuấn di, lại càng như cá gặp nước vậy. Sáu thiên thần kia đều bị Tần Vũ thu thập vào trong tỏa thần tháp.
Sau đó Tần Vũ lại bay lên không trung, vẫn mỉm cười như trước nhìn về phía đám người Tiên Vu Ưởng, âm thanh vang vọng nói:
- Ta cho các ngươi thêm một cơ hội đối phó với ta, lần này ta sẽ không rời khỏi đại trận nữa.
Mười bốn thiên thần còn lại đều không dám động đậy, kết cục của sáu thiên thần kia tuy bọn họ không nhìn thấy nhưng cũng có thể đoán được.
- Mọi người đi theo ta, xem ta phá hết trận pháp của hắn. - Tiên Vu Ưởng hét lớn.
Được sử ủng hộ của Xích Hồng Phong, hai trung bộ thiên thần, mười hai hạ bộ thiên thần đồng loạt hành động.
Mười bốn thiên thần bay lên phía trước, Tiên Vu Ưởng cười lạnh nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ, có bản lãnh thì hãy cứ ở trong đại trận đó, cùng ta so về trận pháp cảnh giới, ngươi có dám không?
- Trận pháp cảnh giới. - Tần Vũ ở giữa không trung liền ngẩn ra.
Trận pháp cảnh giới tịnh không đại biểu cho thực lực, đặc biệt là ở tại trận pháp đệ nhất cảnh giới, giữa những người khác nhau đều có sự khác biệt.
Tần Vũ vẻ mặt rạng rỡ nói:
- Ngươi đạt tới trận pháp cảnh giới nào?
- Ta dĩ nhiên đã lĩnh ngộ được trận pháp đệ nhất cảnh giới, tuy tại thần giới không tính là cao, nhưng muốn phá trận pháp của ngươi lại là thừa sức. Còn ngươi, đã đạt tới cảnh giới nào? - Tiên Vu Ưởng hét lớn hỏi.
- Ta cả đệ nhất cảnh giới cũng chưa đạt tới. - Tần Vũ thành thật nói.
Tiên Vu Ưởng bất ngờ.
Tiên Vu Ưởng căn bản không dám tin Tần Vũ cả trận pháp cảnh giới cũng không có, dù sao sau khi y vừa mới lãnh ngộ ra được trận pháp đệ nhất cảnh giới của bản thân, căn bản không thể bố trí ra được trận pháp như ở trước mắt. Còn hiện tại, y đã ở tại trận pháp đệ nhất cảnh giới rất lâu, thực lực cao hơn trước nhiều.
- Nhưng trận pháp của ta, ngươi phá nổi sao?
Tần Vũ cười nhạt, toàn thân giống như sao băng rơi xuống, tiến nhập vào trong trận pháp.
Ánh mắt Tiên Vu Ưởng lướt qua, sau đó quay sang những người ở phía sau hét lớn:
- Mọi người nghe đây, không cần biết ra sao, mọi người đều phải ở trong không gian lĩnh vực của ta cùng Xích cô nương, chỉ có như vậy ta mới có thể bảo vệ các người!
Không gian lĩnh vực, không gian lĩnh vực của trung bộ thiên thần.
Bước vào không gian lĩnh vực của kẻ khác không phải là mặc cho bọn họ chém g·iết sao.
Bên phía Xích Hồng Phong có bốn người, bên Tiên Vu Ưởng có sáu người, bảy người còn lại là từ nơi khác đến, bảy thiên thần này đưa mắt nhìn nhau, rốt cuộc chỉ có thể nhẫn nhịn.
Hai mươi vị thiên thần, tất cả đều ở trong không gian lĩnh vực của Tiên Vu Ưởng cùng Xích Hồng Phong. Không gian lĩnh vực chỉ có thể đảm bảo an toàn cho bọn họ trong phạm vi không gian lĩnh vực.
- Không gian lĩnh vựcï¼x
Tần Vũ cười lạnh một tiếng, hét lớn:
- Các ngươi nghe ta nói đây, có không gian lĩnh vực phá những trận pháp kia quả thật là dễ dàng. Được, như vậy đi, ta sẽ ở bên trong một đại trận, chỉ cần các ngươi phá được đại trận này, ta sẽ không trốn nữa!
Tần Vũ lúc này đã tiến nhập khốn trận duy nhất trong ba tứ cấp trận pháp. Tần Vũ không muốn đưa bọn họ vào trong tứ cấp sát trận, bởi vì Tần Vũ còn muốn thu thập đám người này.
Tiên Vu Ưởng nhìn vào trong đại trận của Tần Vũ, trong lòng không khỏi căng thẳng:
- Trận pháp này phức tạp thật?
Bất quá nghĩ tới việc bản thân đã lĩnh ngộ trận pháp đệ nhất cảnh giới, Tần Vũ còn chưa lĩnh ngộ được.
- Ta không tin không phá được!
Tiên Vu Ưởng dẫn đầu, tổng cộng mười bốn người trực tiếp từ không trung tiến nhập vào trong tứ cấp khốn trận. Vừa mới tiến nhập tứ cấp khốn trận, Tiên Vu Ưởng đã cảm thấy đau đầu.
- Tiên Vu lão ca, mất bao lâu mới phá được? - Xích Hồng Phong vội hỏi.
Vừa mới tiến nhập đại trận y đã cảm thấy không ổn, trong khốn trận này còn ẩn chứa các loại công kích, hơn nữa còn có cả vật thể thực chất phòng ngự cực kì ghê gớm. Y trường kỳ duy trì không gian lĩnh vực, lực tiêu hao cũng rất lớn.
- Đừng vội, cần phải mất một lúc, cần phải mất một lúc.
Tiên Vu Ưởng không ngừng quan sát, không ngừng thử nghiệm phản ứng của trận pháp, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, y cũng đã có chút hoảng hốt. Chỉ cần nhìn vào hành động của Tiên Vu Ưởng, trong chốc lát Tần Vũ đã đoán được rằng, Tiên Vu Ưởng này tuyệt đối không có thực lực phá tứ cấp trận pháp.
- Tên gia hỏa kiêu căng này. - Tần Vũ lúc này đang đứng giữa không trung, - Nếu như y có thực lực ngũ cấp trận pháp cảnh giới, xem ra không cần phải phá trận, có thể tự nhiên vượt qua được trận pháp. Cho dù có là tứ cấp trận pháp cảnh giới, muốn phá khốn trận này của ta cũng không phải là việc đơn giản.
Hắn căn bản không để ý tới đám người Tiên Vu Ưởng nữa, Tần Vũ chuẩn bị qua một lúc nữa, đợi cho đám người này bị tứ cấp khốn trận h·ành h·ạ tới một mức nhất định sẽ quay lại thu thập.
Tần Vũ bỗng nhiên thấy xa xa phía chân trời lại có vài thiên thần bay về hướng Mê Nhĩ sơn.
- Ồ, lại có thiên thần tới rồi. Không biết có bao nhiêu thiên thần, mặc kệ, tới bao nhiêu ta dùng tỏa thần tháp hút vào bấy nhiêu.
Tần Vũ mỉm cười, vẫn đứng yên giữa không trung của Mê Nhĩ sơn.