Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tinh Thần Biến

Chương 527. Thảm lệ




Chương 527. Thảm lệ

Như Thất Thải Liên hoa còn có tên là Thất Diệp Liên hoa, thất thải hoa liên mặc dù lớn hơn so với Cửu Diệp Liên hoa nhưng trên bồng của thất thải hoa liên chỉ có liên tâm còn cửu diệp liên mặc dù nhỏ hơn, trên liên bồng lại có ba khỏa hạt sen trong suốt phân bố đều.

Ba khỏa hạt sen trong suốt này mang màu bạch nhũ, phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt

Ở trung tâm đài sen của cửu diệp liên cũng là vị trí của ba khỏa hạt sen, chúng giống như một khối trong suốt màu đen liên tâm, khỏa liên tâm màu đen này phát ra ánh sáng màu đen, đồng thời tản ra khí tức lạnh như băng.

"Khó trách lại xuất ra hai khỏa thất thải liên. Thì ra là Cửu Diệp Liên phát ra khí tức sinh ra thành hai khỏa Thất Thải Liên, mà Cửu Diệp Liên cũng thật bá đạo. Nó trưc tiếp hấp thu hai khỏa Thất Thải Liên tinh, đã hoàn toàn thành thục."

Trong lòng tần vũ rốt cục cũng hiểu được nguyên nhân hai khỏa Thất Thải Liên sinh trưởng cùng một chỗ.

Đồng thời trong đầu tần vũ hiện ra ghi chép về Cửu Diệp Liên trong quyển trục mầu vàng: "Cửu Diệp Liên, so với Thất Thải Liên còn cao hơn một bậc. Nó là bảo vật trong truyền thuyết, trong lịch sử thần giới từng phát hiện ra một gốc Cửu Diệp Liên Cửu Diệp Liên trân quý nhất chính là liên tâm, liên tâm là do hấp thụ hồng mông linh khí dưỡng dục mà thành. Sau khi luyện hóa có thể thành phân thân, ba khỏa hạt sen màu trắng sau khi dùng liền có thể cải tử hồi sinh. Nếu luyện hóa, hiệu quả càng cao... Chín cánh lá sen cũng là dược tài cực kỳ trân quý, rễ cây cũng là một bảo vật, trình độ trân quý không dưới hạt sen.

Cửu Diệp Liên Hoa tuy là một gốc cây hoa sen nhưng tính ra chính là một Hồng Mông Linh Bảo.

"Liên tâm một khi luyện hóa, có khả năng thành phân thân." Trong lòng tần vũ run run kích động. Trong quyển trục màu vàng lưu lại tại mê thần điện, đối với các bộ vị của Cửu Diệp Liên và phương pháp luyện hóa "Liên phân thân" cùng với tác dụng đều giảng giải rất rõ ràng.

Mà càng thêm rõ ràng thì tần vũ càng thêm hưng phấn.

Trình độ trân quý của Cửu Diêp Liên hoa, thấm chí vượt qua nhị cấp hồng mông linh bảo bình thường.

Khi Tần Vũ có được Mê Thần Điện cũng vô cùng chờ mong Cửu Diệp Liên này. Ba hạt sen cộng thêm với chín cánh sen và rễ cây là nguyên liệu mà tần vũ không quá để ý, thứ mà Tần Vũ quan tâm nhất chính là liên tâm mà đen kia.

"Tin tức về Cửu Diệp Liên, tại thần giới chỉ có một số ít nhân vật thượng tầng thần giới mới biết. Xem ra Đàm Cửu và Liễu Du Tây hai người này còn không biết chỗ trân quý đích thực của Cửu Diệp Liên." Tần Vũ chuyển sự chú ý lên Liễu Du Tây, Đàm Cửu hai người.

Tần Vũ đoán không sai, Cửu Diệp Liên trong lịch sử thần giới cũng chỉ xuất hiện một cây. Do đó công dụng thì hai trung bộ thiên thần tại Úy Trì thành cũng không có khả năng biết được, kể ra cũng không ít thượng bộ thiên thần, cũng không hiểu biết.

Liễu Du Tây thấy đột nhiên xuất hiện Cửu Diệp Liên hoa, trong lòng chấn đống: "Đã có thể hấp thu tinh hoa của hai cây Thất Thải Liên hoa, dám chắc so với Thất Thải Liên hoa còn trân quý hơn. Chín lá? chẳng lẽ... là Cửu Diệp Liên Hoa trong truyền thuyết?"

Năm đó Liễu Du Tây và Đàm Cửu hai người lúc phát hiện ra nơi này, cũng phát hiện ra hai gốc Thất Thải Liên hoa đang phát triển.

Lúc ấy Liễu Du Tây và Đàm Cửu hai người căn bản không biết đại danh của Thất Thải Liên hoa, chỉ là thấy được 'Nguyên Trọng Thuỷ' nên xác nhận hoa sen này chắc chắn là bảo bối, cho nên Liễu Du Tây trở về thông qua quan hệ ở Úy Trì Thành tiến hành điều tra.

Cuối cùng đã tìm ra một tin tức. Qua sự giảng thuật rõ ràng về chỗ trân quý của Thất Thải Liên hoa khiến cho Liễu Du Tây mừng rỡ, mà tin tức này cũng thoáng đề cập tới Cửu Diệp Liên hoa. Nghe nói trên Thất Thải Liên hoa còn có Cửu Diệp Liên hoa tồn tại trong truyền thuyết, còn về phần công dụng của các bộ vị Cửu Diệp Liên hoa không có nói rõ.

Đàm Cửu và Liễu Du Tây hai người đều không biết chính xác công dụng các bộ vị của Cửu Diệp Liên hoa. Nhưng có một điểm tuyệt đối chính xác là Cửu Diệp Liên hoa so với Thất Thải Liên còn trân quý hơn nhiều.

Hai cây Thất Thải Liên hoa thì Đàm Cửu và Liễu Du Tây dễ dàng phân chia nhưng chỉ có một cây Cửu Diệp Liên hoa... sẽ phân chia ra sao?

"Không hay."

Đang chuẩn bị cùng Đàm Cửu đàm luận về chuyện phân chia, sắc mặt của Liễu Du Tây đột nhiên biến đổi. Thân thể liền khẽ động nhưng một đòn nặng tới vạn cân đã ập xuống đầu Liễu Du Tây.

"Bồng!"



Cả người Liễu Du Tây giống như quả cầu da b·ị đ·ánh bay, đập mạnh vào vách tường thạch thất của đình viện. Vách tường thạch thất lập tức bị phá vỡ ra, vết rách chẳng những dài mà còn sâu.

Quái dị chính là, da dẻ toàn thân hắn phảng phật như có những gợn sóng bắt đầu chấn động. Đầu của hắn chịu một đòn nặng như vậy liền bị vỡ toác, xuất hiện máu tươi trào ra.

Liễu Du Tây như tia chớp từ chỗ thủng trên tường thoát ra, trên hai tay xuất hiện một bộ 'kim sắc thủ sao' ( bao tay màu vàng).

Mày kiếm đỏ đậm của Đàm Cửu nhướng lên, cười lạnh nói: "Liễu Du Tây, phòng ngự của ngươi cũng thật là mạnh. Lúc trước chúng ta ở ma sát giới, lực công kích của ta là mạnh nhất, lực phòng ngự của ngươi là mạnh nhất. Cho tới bây giờ, đối mặt với một kích toàn lực bằng trung phẩm thiên thần khí của ta, ngươi cũng chỉ b·ị t·hương mà thôi, bội phục, bội phục."

"Đàm Cửu, ngươi ra tay cũng thật ác độc. Phải chăng vì Cửu Diệp Liên hoa này." Liễu Du Tây sắc mặt rất khó coi.

Thoạt nhìn bề ngoài, Liễu Du Tây tựa hồ thương tích không nặng. Nhưng chính Liễu Du Tây lại rõ ràng hơn hết, chịu một kích đánh lén toàn lực của Đàm Cửu, hắn không c·hết đã là may mắn lắm rồi.

Thực lực bây giờ cũng chỉ còn lại sáu thành mà thôi.

Hai con mắt dưới hàng mi đỏ của Đàm Cửu lấp lánh hồng quang.

"Liễu Du Tây, linh hồn nguyên anh của ngươi cũng đã bị ảnh hưỡng, thực lực còn có bao nhiêu? năm thành? sáu thành? ha ha... Liễu Du Tây, nhìn lại ngươi cùng ta từ ma sát giới tới thần giới. Chúng ta đánh nhau đã nhiều năm như vậy, cũng có chút cảm tình. Ngươi trực tiếp rời đi, ta tha cho ngươi một mạng." Đàm Cửu hào phóng nói.

Sắc mặt Liễu Du Tây khó coi, đôi lông mày mầu vàng nhíu lại. Hắn trầm giọng nói: "Đàm Cửu, công lực của ta và ngươi ai thập hơn còn chưa thể nói trước được. Cùng với trăm triệu năm chúng ta vẫn luôn đấu đá nhau. Cùng nhau phi thăng, thời gian đạt tới Thiên Thần cảnh giới cũng không chênh lệch lắm. Ngươi và ta hôm nay đều là trung bộ thiên thần... nói thật, trong đáy lòng ta ngươi thậm chí trở thành hảo hữu tri tâm. Ta thậm chí có giấc mộng, mơ tới ngày chúng ta đều trở thành thần vương. vậy mới có thú vị !!! Chỉ là không ngờ ngươi vì Cửu Diệp Liên hoa mà đánh lén ta."

"Tại thần giới nhiều năm, ngươi và ta cũng giao thủ qua vài lần. Ta phát giác ngươi ra tay không độc. Ta còn tưởng rằng sau nhiều năm như vậy.. ngươi cũng giống ta, cũng trở thành tri tâm bằng hữu của ta. Bây giờ xem ra..." thanh âm Liễu Du Tây có chút bi thống.

"Tri tâm hảo hữu?" Đàm Cửu ngẩn ra, sắc mặt cũng biến đổi.

Tuy nhiên Đàm Cửu lại cười lạnh: "ha ha... ngươi nói đùa gì vậy, Đàm Cửu ta có tri tâm bằng hữu sao? Hừ hừ, phàm là trở ngại ta, ta liền diệt trừ. Quá khứ đối với ngươi không ra tay độc ác chẳng qua không nắm chắc g·iết được ngươi mà thôi. Hai là có đối thủ khiến cho ta tiến bộ nhanh hơn, mà lúc này đây... trình độ trân quý của Cửu Diệp Liên hoa. Ta phỏng chừng tối thiếu cũng hơn hẳn thượng phẩm thiên thần khí. Vì nó, ta đương nhiên phải ra tay độc ác."

"Ngươi bây giờ có thể bỏ đi, hoặc là cùng ta chém g·iết đoạt bảo. Ngươi tự lựa chọn lấy." Đàm Cửu lạnh lùng nói.

Liễu Du Tây chỉ còn sáu thành thực lực, đối với Đàm Cửu mà nói cũng có chút uy h·iếp. Giả dụ như liễu Du Tây biết chắc phải c·hết, Đàm Cửu sợ rằng có g·iết c·hết được hắn cũng phải mang trọng thương vào mình.

Liễu Du Tây nhìn vào hai mắt Đàm Cửu, có chút gật đầu nói: "Được, Cửu Diệp Liên hoa này thuộc về ngươi, ngươi thả ta đi."

Trong phòng tại đình viện cách đó không xa, Tần Vũ nhìn thấy hết thảy.

Tần Vũ hiểu rõ quá trình, trong lòng không khỏi than thầm: "Liễu Du Tây này xem ra thất vọng trong lòng rồi. Vốn cho rằng đối phương là tri tâm bằng hữu, ai ngờ lại ra tay hạ độc thủ."

Lập tức, tâm tình Tần Vũ liền bình tĩnh lại.

"Tàn Tuyết Thần Thương, hiện nay hấp thu huyền hoàng chi khí chưa tới một phần nghìn. Bất quá muốn g·iết Đàm Cửu đành phải sử dụng đến Tàn Tuyêt Thần Thương." Tần Vũ chuẩn bị tốt để ra tay.

Cho dù hấp thu không đủ một phần nghìn huyền hoàng chi khí, uy lực của tàn tuyêt thần thương cũng đã đề cao hơn rất nhiều. Tần Vũ cảm thụ rất rõ ràng.

Thông đạo của phủ đệ, theo Đàm Cửu phát động cơ quan mà mở ra thông đạo nối liền với Hắc Long đàm.



Liễu Du Tây trực tiếp hướng thông đạo đi tới.

Cửa vào thông đạo ngay bên cạnh Đàm cửu, khi khoảng cách với Liễu Du tay là ba bước, Liễu Du Tây mạnh bạo xuất ra hai quyền kim quang chói mắt.

Cùng lúc Liễu Du Tây ra tay, Cửu Tiết Tiên trong tay Đàm Cửu cũng hóa thành trường côn, trực tiếp hướng Liễu Du Tây.

"Bồng"

Hai quyền màu vàng của Liễu Du Tây đập lên Cửu Tiết Tiên.

Thân thể hai người liền chấn động bay người lùi lại.

Trên mặt Liễu Du Tây lộ ra lãnh ý: "Đàm Cửu! Ngươi quả nhiên ác độc. Ngươi vốn không muốn thả ta đi, mà muốn đánh lén ta. Thừa lúc ta sơ ý mà g·iết ta phải không?"

Đàm Cửu bị hắn khám phá ra, cũng không có gì ngại ngùng. Hắn cười lạnh nói: "Liễu Du Tây, đừng nói nhảm. Ta đánh lén ngươi, ngươi không đánh lén ta sao? Vừa rồi nói cái gì tri tâm bằng hữu, xem ra cũng vì tư tâm mà nói."

Liễu Du Tây lãnh đạm: "Ngươi không đánh lén ta trước, đáy lòng ta nhận ngươi là bằng hữu tri âm, nhưng ngươi một lần đánh lén ta. Ta biết.. hơn trăm triệu năm kết giao, ngươi so với trước kia còn tâm ngoan thủ lạt hơn nhiều. Vì thế ta hiểu. ... ngươi lúc này đây chắc sẽ không thả ta đi. Ta tưởng đánh lén ngươi trước,coi như ngươi mạng lớn."

Tần Vũ thấy một màn này, không khỏi kinh hãi.

Hai người này thật sự ngoan độc, Đàm Cửu nói thả cho người ta một con đường sống thực ra muốn đánh lén lần nữa.

Liễu Du Tây cũng không nói nhiều, lần nữa tiến lên. Đàm Cửu cũng cầm trong tay Cửu Tiết Tiên tiến lên trước. Hai người này đã biết thực lực của nhau nên ra tay đều rất nhanh chóng.

"Đều không cần không gian lĩnh vục, đình viện cũng không có thụ thương tổn gì."

Không gian chi lực của tần vũ, cảm giác rõ ràng được sự cận chiến của hai người có thực lực kinh nhân.

Cửu Tiết Tiên cùng Quyết Sáo lướt qua, mỗi một khoảng không gian đều vặn vẹo. Hai thiên thần có cùng lực lượng hoàn toàn ngưng tụ trên v·ũ k·hí, công kích phi thường điên cuồng.

"thì tự" "thì tự" "thì tự"

Trên người Liễu Du Tây thỉnh thoảng bị Cửu Tiết côn quỷ dị đánh trúng, bất quá da trên người Liễu Du Tây lay động như gợn sóng, dễ dàng thoát đượcc công kích của đối phương.

Phòng ngự quả nhiên biến thái.

Trong đình viện xuất hiện hơn mười tàn ảnh, phảng phất như hơn mười Đàm Cửu cùng hơn mườii Liễu Du Tây chiến đấu, điện quang, hỏa thạch trong chốc lát liền giao thủ hơn trăm lần.

"Chiến đấu như vậy, lúc nào mới có thể chấm dứt." Tần vũ thầm than.

Tần Vũ cảm thán trong chốc lát.

Tần vũ đột nhiên biến sắc mặtt: "phân thân"



Đúng! Đàm Cửu đột nhiên biến ảo thành hai phân thân. Bởi vì chiến đấu quá nhanh, hình thành nhiều tàn ảnh. Xuất ra hai Đàm Cửu nếu dùng mắt căn bản không thể nhận ra.

Tần vũ đã phát hiện, mà Liễu Du Tây cũng đã phát hiện ra.

Hai phân thân liều c·hết hướng Liễu Du Tây, phảng phất giống như người điên lao vào Liễu du Tây. Chỉ nghe một tiếng :

"Oanh"

Giống như mấy trăm đạo thiên lôi nổ bên tai, cả phủ đệ dướii đất đều tách ra suy sụp. Tần Vũ tránh ở trong phòng, một cây trụ trên đỉnh đầu rơi xuống bên cạnh. Tần Vũ căn bản không có để ý vì mọi chý ý đều tập trung trong đình viện.

"Đàm Cửu này thật là ác độc, cũng tựu cho nổ hai cái phân thân." Đáy lòng tần vũ rung động.

Chín đại phân thân của Đàm Cửu. Xem như là bản thân, tổn thất một hai đại phân thân, thật sự là đã hạ quyết tâm lớn.

"Ngươi còn chưa c·hết sao?" Đàm Cửu lạnh lùng vọng đến.

Chỉ thấy trong đình viện, Liễu Du Tây quỵ trên mặt đất trên người đầy máu tươi. Hắn lạnh như băng nhìn Đàm Cửu nói: "Đàm Cửu, chẳng lẽ ngươi chỉ dùng có hai phân thân mà g·iết được ta sao? Ngươi đã quên, ta mạnh nhất chính là phòng ngự sao?"

Trên mặt Đàm Cửu có một nụ cười lạnh lùng.

Phòng ngự manh, nhưng hai phân thân tự bạo, Liễu Du Tây hôm nay đã b·ị t·hương quá nặng.

...

Liễu Du Tây đột nhiên ngửa đầu hống lên một tiếng, đầu hắn bắt đầu xuất quang mang lóng lánh, nhất thời không gian cả đình viện giống như đọng lại, sắc mặt Đàm Cửu cũng thay đổi:

"Ngươi.."

"Cùng c·hết đi". Trong mắt Liễu Du Tây lóe ra sự điên cuồng.

Đàm Cửu rất rõ, giờ khắc này Liễu Du Tây đốt cháy Linh Hồn Nguyên Anh, nó chính là thật thể linh hồn lực, năng lượng cũng thật kinh người. Năng lượng của Linh Hồn Nguyên Anh bộc phát, thần thức cũng đạt tới cực mạnh, đối với khống chế "không gian lĩnh vực" cũng càng mạnh.

Đồng thời, Liễu Du Tây với đàm cửu tiến tới bước cuối cùng, đó là dùng thần thức công kích.

Thần thức hay chính là linh hồn lực, linh hồn lực có thể công kích lẫn nhau. Chỉ là công kích như thế, g·iết một ngàn tự tổn tám trăm. Trừ phi quyết tâm ôm địch cùng c·hết, nếu không người bình thường sẽ không sử dụng.

"A!!!...."

Đàm cửu nổi giận gầm lên một tiếng, bản thể hóa thành bẩy. Đồng thời ba phân thân đều sáng lên, ngay cả đầu cũng sáng lên, ba phân thân trực tiếp nhắm Liễu Du Tây.

Tại thần giới luyện hóa phân thân rất khó. Đàm Cửu sở dĩ có thể có chín phân thân, bởi vì hắn có chín đầu. Cũng giúp cho hắn có thể hóa thành chín linh hồn. Có được linh hồn phân mới thật sự là thực sự là phân thân.

Hai phân thân tự bạo trước, hắn đã thu hồi hai linh hồn phân thân về. Nhưng ba phân thân này, hắn lại thiếu đốt linh hồn phân thân.

"A....." Trong mắt Liễu Du Tây chỉ có điên cuồng.

Mà trong mắt ba phân thân cũng đồng dạng điên cuồng. Chỉ nghe thấy so với vừa rồi tự bạo còn to gấp nhiều lần. "Oanh" trung bộ thiên thần Liễu Du Tây và ba Đàm Cửu phân thân đều biến thành tro bụi.

Mà đồng thời, cả phủ đệ dưới đất cũng phát sinh sụp đổ càng nghiêm trọng, chẳng mấy chốc cả phủ đệ dưới lòng đất sập xuống.