Tinh Thần Biến

Chương 472: Vị trí Quân chủ




- A...

Kim Hình Quân Hình Viễn đột nhiên ngẩng đầu điên cuồng rống lên, toàn thân bạo phát kim sắc quang mang kinh người, kim sắc quang mang đã xuyên qua vụ khí màu xám, kim lực mênh mông như những ngọn sóng lao ra hướng về toàn bộ vụ khí, lôi điện màu xám quét sạch tan.

Dòng suối chảy lớn màu tử sắc cũng bắt đầu từ từ tiêu tán, hắc sắc ô vân đang quay cuồng cũng dung nhập trở lại bầu trời để rồi biến mất không còn thấy gì nữa, bầu trời khôi phục lại vẻ yên tĩnh. Từng cơn gió nhè nhẹ thổi đến.

Không gian xung quanh Kim Hình Quân Hình Viễn cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường.

Gió nhẹ thổi vào mái tóc dài của Tần Vũ, những sợi tóc phiêu lãng trên mặt Tần Vũ, trên mặt Tần Vũ có vẻ tươi cười:

- Thành công rồi.

- Chúc mừng Hình Viễn huynh.

Hắc Diễm Quân Ngũ Sam là người đầu tiên lên tiếng nói.

- Hình Viễn huynh, chúc mừng ngươi thành công độ kiếp.

Bạch Huyền Quân Cư Di cũng lên tiếng chúc mừng.

Tần Vũ, Văn Phong, Bao Úc, Lưu Lam...và một đám cao thủ đông đảo xung quanh đều bắt đầu lên tiếng chúc mừng, mặc dù Hình Viễn độ kiếp thành công, được xem là sự tình đương nhiên, nhưng dù sao lần vượt thần kiếp này, cũng là tượng trưng cho việc Hình Viễn sắp phi thăng thần giới.

Vượt qua Thần kiếp, thường không quá một năm, sẽ phi thăng thần giới.

- A, a, có chút chật vật.

Trên trán Hình Viễn vẫn còn lấm tấm vài giọt mồ hôi trong suốt.

- Đệ tam hỗn hợp trọng kiếp thật sự quá lợi hại, ta cuối cùng cũng đã ngăn trở được.

Hắc Diễm Quân Ngũ Sam cười lớn nói:

- Hình Viễn à, ngươi đã tính không sai, chỉ có thể dùng ý chí để kháng cự tâm ma xâm nhập.Ta phỏng chừng cũng muốn phát tiết một phen mới được a.

- Tâm ma? Thần kiếp ngay khi bắt đầu, không phải là đã có các loại huyễn cảnh ảnh hưởng tinh thần sao?

Tần Vũ nghi hoặc nói. Căn cứ những gì Tần Vũ biết.

- Trong quá trình độ thần kiếp này, từ đầu đến cuối đều là có huyễn cảnh ảnh hưởng. Hắc Diễm Quân sao lại nhắc đến tâm ma xâm nhập?

- Lưu Tinh, ngươi ngay cả điều này cũng không biết?

Hình Viễn cười sảng khoái cười to, Hắc Diễm Quân, Bạch Huyền Quân, Văn Phong cả nhóm cũng đều cười lên, cười đến nỗi Tần Vũ cũng có chút xấu hổ.

Hắc Diễm Quân Ngũ Sam cười lớn:

- Lưu Tinh, đệ tam trọng kiếp chính là hỗn hợp kiếp, đã ẩn chứa thần lôi cùng tâm ma vụ.

- Tâm ma vụ?

Tần Vũ nhớ lại vụ khí màu xám đó. Bạch Huyền Quân Cư Di gật đầu nói:

- Lưu Tinh ngươi nói cũng đúng, thần kiếp ngay từ đầu thì có huyễn cảnh ảnh hưởng. Nhưng đó cũng chỉ là huyễn cảnh, để ảnh hưởng tâm trí ngươi mà thôi. Còn "Tâm Ma Vụ" của đệ tam trọng kiếp thì không giống thế, loại vụ khí màu xám này nhìn như không có lực công kích, nhưng nó một khi bao vây ngươi, thì sẽ có liên miên không dứt các loại tâm ma công kích ngươi.

- Tâm ma một khi xâm nhập vào cơ thể, vậy thì phiền toái rồi.

Hình Viễn cảm thán nói.

- Thần lôi đó căn bản không gây thương tổn ta. Nhưng tâm ma kia thì không thể phòng ngự, chỉ biết để nó công kích linh hồn của ta! Tâm ma này, tuy không thể phòng ngự, nhưng lại có thể sử dụng tinh thần chi lực để phòng ngự hoặc công kích lại, nhưng trong quá trình công kích hoặc phòng ngự, ngươi cũng có thể bị tâm ma ảnh hưởng.



Hình Viễn cười nói tiếp.

- Cho nên linh hồn tu vi càng cao, càng dễ dàng ngăn cản loại tâm ma này.

Văn Phong tại một bên nói:

- Kim Hình Quân bệ hạ hoàn hảo, có truyền thừa chi bảo, thần lôi căn bản không chút úy kị. Người có thể tập trung toàn tâm để ngăn cản và tiêu diệt tâm ma, Nhưng người bình thường, vừa ngăn cản tâm ma, vừa ngăn cản thần lôi. Điều này khiến đệ tam trọng kiếp thật đáng sợ.

Tần Vũ trong lúc này mới hoàn toàn hiểu được.

- Trách không được lúc trước Thanh Đế lại thoải mái dễ dàng vậy.

Trong lòng Tần Vũ thầm nghĩ, Thanh Đế đã sớm kết thanh linh hồn kim đan, linh hồn tu vi cực cao, việc ngăn cản tâm ma tự nhiên dễ dàng vô cùng. Bạch Huyền Quân Cư Di cười nói:

- Kì thật để độ đạo đệ tam trọng kiếp cũng không có gì phiền toái, chỉ cần ngăn cản tâm ma công kích là được rồi. Tới một thời điểm, "Tâm ma vụ" này cũng tự động tiêu tán. Mà Hình Viễn huynh lần này, lại vọng tưởng tiêu diệt tâm ma, đã bị một tia tâm ma ảnh hưởng cũng không trách được.

- A a, thân thân thể đã không úy kị thần lôi, ta đương nhiên muốn đấu một trận với tâm ma, nếu chỉ phòng ngự không công kích, không phải là quá nhàm chán hay sao?


Hình Viễn cười a a nói. Tần Vũ lúc này mới giật mình. Hình Viễn sở dĩ bị ảnh hưởng, chủ yếu là do hắn chủ động xuất kích a.

- Về sau đến thời điểm bản thân ta, Tiểu Hắc và Phí Phí cùng chống đỡ thần kiếp, thì ta nên chủ động xuất kích, trực tiếp tiêu diệt số tâm ma này.

Tần Vũ trong lòng cũng đã nghĩ đến tương lai làm cách nào để chống đỡ thần kiếp. Ba người nhất loạt độ kiếp, tâm ma rất mạnh. Không thể đơn giản tâm ma mạnh gấp ba lần, mà là gia tăng nhiều lần hơn, có thể là tám lần, có thể là chín lần, thậm chí uy lực còn mạnh hơn nữa. Thần kiếp đã qua đi, nhất thời mọi người bắi đầu rời khỏi. Còn lúc này Kim Hình Quân Hình Viễn, Hắc Diễm Quân Ngũ Sam, Bạch Huyền Quân Cư Di, cùng với phó tông chủ của các quân chủ, Cung Phụng, bọn người đại trưởng lão cũng cùng lúc mà li khai Bách Hoa Tinh. Nhóm người cao cấp nhất Ám Tinh giới, cùng lúc đã đến Kim Hình Tinh, đồng thời hướng Thánh Sơn mà bay đi. Mười mấy người cùng nhau phi hành, đồng thời đàm luận với nhau.

- Lưu Tinh à, thần kiếp của ta cũng đã qua rồi, qua một thời gian là tới cuộc chiến tranh đoạt tân nhiệm quân chủ, ngươi phải cẩn trọng không được khinh suất, để cuối cùng đánh mất ngôi vị quân chủ a.

Hình Viễn sang sảng cười nói.

Lời vừa nói ra, ở bên cạnh đó mười thước ngoài, chính là Lưu Lam phó tông chủ, sắc mặt tức thì âm trầm lại. Tần Vũ vừa muốn nói, nhưng tức thì đã bị người cắt ngang.

- Hình Viễn à, nghe lời ngươi nói, ngươi tựa hồ đã nhận định Lưu Tinh sẽ kế nhiệm Kim Hình Quân?

Hắc Diễm Quân Ngũ Sam cười vang nói. Một thiếu niên anh tuấn có tóc dài màu đỏ, cũng gật đầu nói:

- Theo lời của Hình Viễn bệ hạ, chẳng lẽ thực lực của Lưu Tinh Cung Phụng so với Lưu Lam phó tông chủ đích thực còn mạnh hơn?

Anh tuấn thiếu niên tóc đỏ dài này, chính là phó tông chủ của nhất mạch Hắc Diễm Tông, cũng là thập lục tinh đế cấp cường giả. Tần Vũ đã phát hiện Lưu Lam đang phát ra ánh mắt rất độc ác.

- Hình Viễn này, đúng dại miệng a..

Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ. Nhưng Tần Vũ thật ra không có để ý. Bởi vì hắn sớm đã có ý đồ đoạt ngôi vị quân chủ, giờ phút này tỏ ra bá đạo một chút cũng nên. Hình Viễn nhìn Lưu Lam bên cạnh liếc mắt:

- Lưu Lam, ta nhắc nhở ngươi, thực lực của Lưu Tinh không dưới ngươi đâu, ha...ha..., ta phi thăng thần giới là chuyện năm tháng sau đó, còn về việc tranh đoạt tân nhiệm quân chủ, liền ấn định vào ba tháng sau nhé.

Hình Viễn trước khi phi thăng, vẫn còn là Kim Hình Quân.

Chỉ sau khi Hình Viễn phi thăng, tân nhiệm quân chủ mới có thể chính thức kế thừa ngôi vị quân chủ.

- Ba tháng, ba tháng sau.Ta nhất định sẽ thắng, ngôi vị Kim Hình Quân, nhất định là của ta.

Lưu Lam lãnh thanh nói, lập tức hoá thành một đạo lưu quang hướng chỗ của mình bay đi, tựa hồ bất kể những người khác.

- Lưu Tinh, dừng làm cho ta thất vọng a.

Hình Viễn tiếu mị nhìn Tần Vũ, trong con mắt hiện lên chút giảo hoạt. Tần Vũ trong lòng bất đắc dĩ. Hình Viễn này sắp phi thăng thần giới, nhàm chán đến nỗi đã hý lộng chính mình. Ngay cả một chút yên ổn trongcuộc sống hàng ngày, cũng không cho mình được hưởng.

- Ba tháng sau là tranh đoạt tân nhiệm quân chủ, người thắng lợi khẳng định là ta, đây là việc không cần hoài nghi.


Tần Vũ mỉm cười nhìn về phía mọi người, mặc dù là mỉm cười, nhưng cái loại tự tin này, mọi người xung quanh rõ ràng cảm nhận được.

- Lưu Lam thực lực rất mạnh, Lưu Tinh này thực lực tựa hồ còn mạnh hơn, mà lại còn thần bí nữa.Cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị tân nhiệm Kim Hình Quân, thật thú vị.

Bạch Huyền Quân Cư Di thấp giọng nói. Mà trong ba người kế thừa, Văn Phong hoàn toàn không có hy vọng. Văn Phong bản thân không một chút oán khí, dù sao thì thực lực của hắn thua kém nhiều lắm.

Ba tháng thời gian, Tần Vũ và Lưu Lam đều ở tại chỗ của mình mà bế quan. Người bên ngoài xem hai kẻ cạnh tranh đang, đang tiến hành những nổ lực khổ tu cuối cùng.





Mà cuối cùng người kế thừa "Văn Phong" đã tuyên bố không ra tranh đoạt quyền lợi nữa. Văn Phong không thể không tính tới việc trong lúc cùng Lưu Lam giao thủ, bị Lưu Lam nhân cơ hội giáo huấn vũ nhục mình được.

Ba tháng sau.

Trong phạm vi ngàn dặm của thành trì phía đông Kim Hình Tinh. Có một chỗ bình nguyên trống trải, đã trở thành địa điểm Tần Vũ, Lưu Lam hai người chiến đấu. Trước cuộc chiến đấu, nơi này đã có rất đông người tụ tập. Hình Viễn, Cư Di, Ngũ Sam tam đại quân chủ toàn bộ đã tề tụ, còn có các loại đế cấp cao thủ, và một số cao thủ khác cũng tụ tập ở đây. So sánh với khi quan sát Kim Hình Quân độ kiếp, loại tranh đấu giết chóc mà giành ngôi vị quân chủ, càng hấp dẫn hơn nhiều. Đặc biệt song phương, thực lực đều cực kì cường đại...Trận đấu này có thể là ngàn năm khó gặp.

- Thật lâu rồi không được xem loại siêu cấp cao thủ giao thủ, mà còn là một loại chém giết liều mạng nữa.

Hắc Diễm Quân Ngũ Sam hắc hắc cười nói. Vì ngôi vị quân chủ, thông thường khi tham chiến đều sẽ toàn lực mà ứng phó. Nếu không có đủ thực lực, đã sớm tự động nhận thua rồi, tỷ như Văn Phong.

- Tranh đoạt ngôi vị quân chủ bao nhiêu năm nay, rất ít khi xuất hiện hai vị thập thất tinh đế cấp đồng thời tranh đoạt a.

Bạch Huyền Quân Cư Di cũng gật đầu nói. Hình Viễn ở cạnh bên mỉm cười nói:

- Trường tranh đoạt này, Lưu Tinh tất thắng không sai.

- Người thật là đông.

Ngũ Sam hướng xung quanh nhìn lướt qua. Trên bình nguyên tụ tập rất đông các cao thủ, lần này nhân số tụ tập còn nhiều hơn lần quan khán độ thần kiếp. Mà đứng ở vị trí phía trước vẫn là tam đại quân chủ. Phía trước mặt tam đại quân chủ, đó là chiến trường thông thoáng. Lúc này, trên chiến trường cũng không có một bóng người, hai phương chiến đấu đều chưa xuất hiện. Chỉ có những cơn gió thổi đến làm những ngọn cỏ ngả nghiêng.

"Hô!"

Một thân ảnh đột ngột xuất hiện trên thảm cỏ của chiến trường trống trải, đúng là quần áo trường bào của Tần Vũ, trường bào bị gió thổi bay lên, ngay cả mái tóc dài của Tần Vũ cũng bị gió thổi tung bay lất phất. Mà bản thân Tần Vũ chỉ là khoanh tay đứng im, phảng phất như một pho tượng.


Chỉ có đôi mắt kia, là khép lại. Trên cả toàn thảo nguyên, âm thanh huyên náo đàm luận đã lập tức ngừng bặt, một thoáng im lặng, an tĩnh. Chỉ có âm thanh gió lùa qua ngọn cỏ "sa sa", loại âm thanh "sa sa" này tựa hồ rất lớn. Tần Vũ ánh mắt đột nhiên mở ra, đầu khẽ ngẩng lên, xoay hướng phía đông nhìn tới. Một đạo thân ảnh như phi ưng cực nhanh phóng tới, giương cặp mắt lạnh lùng nhìn Tần Vũ. Chính là Lưu Lam!

- Lưu Lam đến rồi.

Ngũ Sam, Hình Viễn, Cư Di tam đại quân chủ đồng thời ánh mắt sáng lên, một đám người đông đúc xung quanh hoàn toàn ngừng hít thở.

"Xoát!"Thu liễm thân mình, Lưu Lam cao ngạo đứng ở phía nam Tần Vũ. Tần Vũ tại hướng bắc, Lưu Lam tại hướng nam. Hai người mặt đối mặt nhìn nhau, khoảng cách hai bên trên dưới trăm thước.

- Lưu Tinh, ngươi chính nên nhận thua đi, nếu không ta một khi không cẩn thận mà giết ngươi, lúc đó thì đừng trách.

Lưu Lam lãng thanh nói.

- Ngươi, nói nhảm nhiều quá. Muốn đánh thì đánh, như quả khiếp sợ, trực tiếp nhận thua là được.

Tần Vũ lạnh nhạt nói, hai mắt đang khép liền mở ra, ánh mắt cực kì băng lãnh giống như lôi điện phát ra, tạo thành một áp lực khủng bố.

Hình Viễn, Ngũ sam, Cư Di tam đại quân chủ đều cả kinh.

- Linh hồn tu vi thật mạnh.

Ba người trong lòng đều thất kinh.


- Chiến đấu, là dựa vào thân thể và lực lượng, linh hồn có mạnh cũng chỉ vô dụng!

Lưu Lam cười lạnh nói, lập tức toàn thân cơ nhục bắt đầu từ từ nổi lên, đạo đạo kim sắc quang mang, lưu chuyển khắp nơi trên cơ thể.

Tần Vũ nghe xong Lưu Lam nói, trong lòng thầm lắc đầu.

Nói linh hồn mạnh thì vô dụng? Cấp bậc thấp kém khi giao thủ dựa vào năng lượng, thân thể....nhưng đã đạt đến cảnh giới cao, lại phải dựa vào sự lĩnh ngộ không gian, thậm chí lĩnh ngộ thời gian, lúc đó phải trông vào linh hồn cảnh giới.

Lưu Lam gầm nhẹ một tiếng.

"Xoát!" thân ảnh cơ hồ trong chớp mắt đến trước mặt Tần Vũ, lợi trảo hạ xuống đỉnh đầu Tần Vũ. Vốn dĩ thân thể Lưu Lam có thể so với thượng phẩm thần khí, một trảo hạ xuống, cực kì khủng bố.

Tam đại quân chủ đều nhướng mày, Văn Phong, Bao Úc cũng đều nhíu mày lại. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chiêu đầu tiên công kích vào đầu, rõ ràng muốn lấy mạng người khác.

Nhưng chính là trong khi tranh đoạt ngôi vị quân chủ, nếu một trong hai người bị giết cũng không có xử lý gì cả. Cho nên bọn họ cũng không nhiều lời. Chỉ là với Lưu Lam, ngay chiêu đầu tiên mà đã ra sát chiêu, là có chút quá đáng rồi.

Lưu Lam nở nụ cười, một trảo của hắn đã tới đầu Tần Vũ, nhưng nụ cười trong nháy mắt đã ngừng lại. Bởi vì hắn không cảm thụ được một chút lực cản, tựa hồ như đang đánh tới không khí thông thường.

Là tàn ảnh!

- Đến phiên ta tấn công rồi.

Một đạo âm thanh trong suốt vang lên trên cả bình nguyên, tất cả mọi người quan chiến đều nghe rõ ràng. Mà Lưu Lam nhanh như chớp xoay người, ánh mắt hướng bầu trời nhìn lại, Tần Vũ đang lăng không mà đứng. Lưu Lam hóa thành một mũi tên nhọn, cả người hướng lên bầu trời chỗ Tần Vũ phóng đi. Lần này đã có sự khác biệt, Tần Vũ rất là thong thả giơ hữu quyền lên, thậm chí chỉ đứng giữa không trung không nhúc nhích.

- Chết đi.

Lưu Lam đã tới trước mặt Tần Vũ, lại muốn xuất sát chiêu. Mà Tần Vũ lúc này cũng đã xuất quyền ra, Tần Vũ xuất quyền tốc độ không nhanh, nhưng chỉ là công kích vào ngực Lưu Lam.

- Ai, Lưu Tinh thời điểm này còn từ tâm nương tay, không nên tấn công ngực, nên công kích vào...

Hình Viễn trong lòng thầm than, nhưng vừa mới thở dài được một nửa, vẻ mặt hắn đã ngưng đọng lại. Không chỉ hắn, Hắc Diễm Quân Ngũ Sam, Bạch Huyền Quân Cư Di cùng một số siêu cấp cao thủ quan chiến đều như đông cứng lại. Bởi vì tất cả siêu cấp cao thủ đều rõ ràng thấy được một cảnh, một cảnh làm cho bọn họ khó có thể tin được. Quyền đầu Tần Vũ vốn là đánh trực tiếp vào ngực Lưu Lam, mà Hình Viễn, Cư Di đều cùng trông thấy...thân mình Lưu Lam tự nhiên vô duyên vô cớ mà trượt xuống một đọan ngắn cự li. Quyền đầu vốn dĩ hướng trực tiếp vào ngực, nay vừa khéo để đánh vào đại não Lưu Lam, không hề chuẩn bị trong mắt, Lưu Lam chỉ có thể ánh lên sự khó tin cùng với hoảng sợ.

"Ca sát!"

Quyền đầu Tần Vũ giống như đánh nát một quả dưa, âm thanh đầu lâu vỡ vụn vang lên, đại não đã bị đánh tan nát, linh hồn Lưu Lam cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán. Lúc trước khi chết, Lưu Lam vẫn hoàn toàn khó có thể tin được.

- Không gian như thế nào áp bách thân thể của ta phải trượt xuống phía dưới? Chuện gì xảy ra?

Trước khi linh hồn tiêu tán, hắn cũng đã kịp thu được thần thức truyền âm của Tần Vũ.

- Ngươi không phải nói linh hồn cường mạnh thì cũng vô dụng mà? Đây là một khi linh hồn đủ mạnh, sẽ vận dụng được không gian.

Tần Vũ dùng thần thức truyền âm nói.

- Nguyên lai, là…

Lúc này Lưu Lam vừa giật mình đại ngộ, cũng là lúc linh hồn hắn đã hoàn toàn tiêu tán. Nhìn thi thể Lưu Lam đang hướng phía dưới mà rơi xuống. Trong lòng Tần Vũ thầm nghĩ:

"Đạo lí của Kinh Thiên Nhất Côn, vận dụng vào quyền đầu, uy lực cũng không nhỏ."

Tần Vũ nhìn đầu quyền, khóe miệng có một tia mỉm cười. Đến lúc này, một trận âm thanh hoan hô mới vang vọng lên. Một số tu luyện giả công lực thấp của Kim Hình Tông nhất mạch, cũng không thấy rõ cảnh thân thể Lưu Lam trong nháy mắt đã rơi chậm lại. Nhưng những người này biết rằng...vị trí tân Kim Hình Quân đã định rồi, chính là vị Lưu Tinh đại nhân này!