Tinh Thần Biến

Chương 467: Lưỡng điều truyền tấn




Viêm Dương tinh nhiệt độ cực cao nhưng tới đêm khuya, trong một khoảng thời gian, nhiệt độ đã bị một đợt khí lạnh bức lui. Mà giờ phút này, đang trong giai đoạn rét lạnh đó.

Gió lạnh thấu xương. Nhưng Hầu Phí và Hắc Vũ, vẫn đứng ở cửa phòng lẳng lặng chờ Tần Vũ. Đương nhiên, gió lạnh đối với bọn họ mà nói, một điểm ảnh hưởng cũng không có.

- Tạp mao điểu, đại ca nói Khương Nghiên là thần nhân, ta không có nghe lầm chứ?

Hầu Phí tới bây giờ vẫn không thể tin tưởng được. Một cô gái đáng yêu như vậy mà lại là một siêu cao thủ? Sắc mặt Hắc Vũ bình tĩnh nhìn Hầu Phí nói:

- Tất cả mọi chuyện chờ đại ca trở về sẽ rõ thôi.

Tần Vũ trước khi đi chỉ nói một câu mà làm hai người nghi hoặc không thôi.

Trong chốc lát, bóng của Tần Vũ xuất hiện trở lại đình viện.

- Đại ca.

Hầu Phí cùng Hắc Vũ đồng thời phát ra tiếng gọi. Tần Vũ nhìn hai huynh đệ của mình, thong thả gật đầu nói:

- Ta cũng biết các đệ nóng lòng muốn biết mọi chuyện.... được rồi ta sẽ đem sự tình nói cho các đệ nghe.

Đối với hai huynh đệ của mình, Tần Vũ cũng không có nghĩ giấu diếm điều gì.

Xung quanh căn phòng, đã bố trí một đạo cấm chế, Tần Vũ ba huynh đệ liền ở trong phòng đàm luận suốt nửa đêm, mà Tần Vũ cũng đem toàn bộ sự tình nói ra hết. Như quan hệ giữa Lập Nhi, Lan thúc, Ngân Hoa mỗ mỗ, Khương Nghiên nói ra hết, cùng với một ít sự tình của thần giới. Còn có một ít sự tình ở Mê Thần điện, Tần Vũ cũng nói ra.

Hầu Phí, Hắc Vũ hai người nghe những tin tức mà Tần Vũ nói ra mà cảm thấy khiếp sợ, đồng thời bọn họ đối với thần giới có một chút hiểu biết.

Qua ngày thứ hai, Tần Vũ ba huynh đệ liền cùng Viêm Hoàng, Quân Lạc Vũ, Thanh Thanh cáo biệt. Rời khỏi Viêm Dương tinh hướng tới chỗ trú ngụ của Tần gia, ở Sí Dương tinh hệ - Ngụ Đức tinh đi tới.

Ngụ Đức tinh

Ở nơi gần với kinh thành trên Ngụ Đức tinh, có một dãy núi liên miên trập trùng, trên đó có một toà cung điện. Còn có một ít phòng ốc các loại, đây là nơi ở của Tần gia đệ tử.

Ba huynh đệ hôm nay di chuyển với tốc độ cực nhanh, không tới một ngày đã tiến vào dãy núi non trùng điệp của Ngụ Đức tinh. Tiến vào trong núi rừng, ba huynh đệ Tần Vũ trong khi phi hành, có thể tuỳ ý thấy một ít động vật, hoặc các loại thực vật xinh đẹp. Nước suối trong suốt, hoa cỏ xanh ngát, còn có một ít dã thú nữa....

Xuyên qua núi rừng, bay qua thuỷ đàm, xuyên qua đá tảng, dọc theo bên trong núi non, Tần Vũ ba người đi tới phía dưới một tòa hạp cốc, nguyên lai tòa hạp cốc này chỉ từ phía trên mới có thể đi ra ngoài. Bất quá Tần gia cũng đào một cái thông đạo trong núi, xuyên qua thông đạo này tới một khúc đường mòn quanh co, có rất nhiều cỏ mọc.

Vì trong hạp cốc này có một đầm nước lạnh, nên có vụ khí trắng bao phủ, chỉ cần bước trên đoạn đường mòn quanh co đi vài dặm là có thể thấy một bia đá ghi hai chữ "Tần phủ". Khi đó có thể thấy ở đằng xa xa, có một cung điện do nguyên linh nguyên thạch cấu thành.

Thực tế Tần phủ này, chính là "Thanh Vũ tiên phủ", chỉ là Thanh Vũ tiên phủ tiếng tăm không nhỏ, Tần gia cần sự an tĩnh, yên lặng, cho nên chỉ cần ghi một cái tên đơn giản trên bia đá.

Trên đường đi tới, Tần Vũ thấy được không ít Tần gia đệ tử, các đệ tử này đều đối với Tần Vũ vô cùng cung kính, cơ hồ tất cả mọi người đều xưng hô với Tần Vũ là "Thái Thượng tam trưởng lão".

- Tam điện hạ.

Một đạo thanh âm khiến cho Tần Vũ không khỏi nhìn lại.

Tam điện hạ, đúng là danh xưng của Tần Vũ trong lúc nhỏ. Đại đa số người ở Tần gia đều gọi hắn như thế. Tần Vũ quay đầu nhìn lại, trước mắt là một trung niên nhân.

- Ngươi, ngươi là.....

- Tam điện hạ có thể quên thuộc hạ, năm đó tam điện hạ được Vương gia đưa đến Vân Vụ sơn trang, tôi là một trong số những người đi theo tam điện hạ, hơn nữa tại Vân Vụ sơn trang còn hầu hạ người mấy năm. Tam điện hạ cố gắng khắc khổ tu luyện, cũng khiến cho thuộc hạ khâm phục, cho nên thuộc hạ cũng chăm chú tu luyện, cuối cùng thành thân vệ của Vương gia, về sau may mắn được Vương gia ban thưởng tu chân công pháp.

Trung niên nhân cung kính nói.

Tần Vũ lúc này mới giật mình.

Năm đó ở tại Vân Vụ sơn trang, thật sự có không ít người cùng đi theo mình đến đó. Nhưng là lúc nhỏ, phần lớn thời gian chỉ dành cho tu luyện, nên thời gian cùng với binh lính trao đổi không nhiều lắm, trong nhận thức cũng chỉ biết được một ít các thủ lĩnh hộ vệ, cùng với một số người thân cận khác, những người còn lại, Tần Vũ thật ra không có quen thuộc.

Giờ khắc này, trong đầu Tần Vũ lập tức hiện ra một tràng cảnh. Đó là cùng với các hộ vệ ở một chỗ, khi còn nhỏ chính mình không có được sự chăm sóc của phụ vương, chỉ có một ít hộ vệ bên cạnh.



- Những người năm đó có mấy người còn sống? Lúc trước hộ vệ phó đội trưởng thường xuyên cùng ta và Vương thúc đùa giỡn a? Còn có hai đại hán gác cổng, bây giờ đang ở nơi đâu......

Tần Vũ nói nhưng chỉ sau một lúc, ánh mắt có chút buồn bã.

Tần Vũ hiểu được, trong đám người đó may ra chỉ còn một, hai người sống sót là may mắn rồi.

- Đám huynh đệ ngày trước chỉ có mỗi mình thuộc hạ còn sống, kì thật các huynh đệ đều đã chết.... dù sao muốn tu chân thành công thực sự rất khó, nhưng trong số họ cũng có hai người đạt tới tiên thiên cảnh giới, thuộc hạ là một trong hai người đó, nhưng vị huynh đệ đó tại Tiềm Long đại lục, cùng với Hồng Hoang yêu thú chiến đấu đã mất đi tính mạng.

Tần Vũ chậm rãi thở dài…

- Ngươi tên gì?

Tần vũ hỏi,

Người trung niên cung kính trả lời.

- Thuộc hạ lúc trước tại Vân Vụ sơn trang chỉ là một hộ vệ bình thường trong hai đội hộ vệ của sơn trang tên là 'Khâu Vi'.


- Vũ nhi, ngươi ở đây à?

Tần Đức trong lúc này đã đi tới.

Bên ngoài Thanh Vũ tiên phủ, nhàn nhã đi chơi hoặc là cùng nhau luận bàn về nhân thế. Tần Đức cũng là đang đi kiếm người bàn luận, vừa vặn nhìn thấy ba huynh đệ Tần Vũ tại đây. Hầu Phí, Hắc Vũ lúc này kiến lễ.

- Hầu Phí, Hắc Vũ xin ra mắt Tần bá phụ.

Tần Đức mỉm cười gật đầu.

- Phí phí, tiểu Hắc, các đệ nghi ngơi trước đi. Tiểu Hắc, đệ cũng đi gặp thê tử của mình, với Hắc Đồng.

Tần Vũ nói, Hắc Vũ cùng Hầu Phí liền rời khỏi.

Hôm nay tại Tần phủ, bên trong có không ít người. Hầu Phí, Hắc Vũ, Hắc Đồng, Quách Phàm và một số người từ Khương Lan giới đến, cùng với người nhà Tần Vũ ở cùng một chỗ.

- Tiểu Khâu, ngươi đi nghỉ ngơi đi.

Tần Đức quay về nói với trung niên nam tử bên cạnh.

- Vâng thưa Vương gia.

Khâu Vi cung kính nói, đồng thời hướng Tần Vũ bái lễ rồi rời đi. Khâu Vi lúc trước là thân vệ của Tần Đức. Cho tới hôm nay một nhóm thân vệ vẫn xưng hô với Tần Đức là 'Vương gia'.

Tần Đức nhìn bóng lưng của Khâu Vi rời đi cảm thán nói.

- Năm đó ta thống lĩnh hơn mười vạn binh sĩ, nhưng cho tới bây giờ chỉ còn được hơn mười người. Thời gian! Nó chính là thứ vũ khí giết người lớn nhất a.

Tần Vũ hiểu được lòng của phụ vương hiện giờ có nhiều tâm sự, có thể tu chân thật sự rất ít, còn có nguyên nhân khác… là tại Tiềm Long đại lục, nhân giới cũng không thể tuỳ ý công khai truyền thụ công pháp tu chân được, cho nên chỉ có thể lựa chọn một ít người có tư chất tốt bên cạnh mình mà truyền thụ thôi.

- Vũ nhi, lúc này đây con lại định đi ra ngoài sao?

Tần Đức dò hỏi.

Tần Vũ cười, lắc đầu nói:

- Không được, nếu không có việc gì ngoài ý muốn, con cũng không muốn rời đi, vì thần kiếp sắp đến.

- Thần kiếp sắp đến? Vũ nhi, ta đã biết qua sự tình của thần kiếp từ trong lịch sử tiên ma yêu giới. Bình thường cửu cấp tiên đế, ngắn nhất cũng cả ngàn năm, dài thì thậm chí cả trăm ngàn năm mới có thể đợi thần kiếp phủ xuống, chúng ta phụ tử ở cùng với nhau cũng được một thời gian dài.


Tần Đức không tự chủ được mà lộ ra vẻ vui mừng.

Tần Vũ bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Phụ vương người chằng lẽ quên Thanh Đế? Thanh Đế đạt đến cửu cấp tiên đế, chỉ là mấy trăm năm là đã độ kiếp rồi.

- Cửu cấp tiên đế? Nhưng ta nghe tin tức nói, Thanh Đế chẳng qua là cố tình ẩn giấu thực lực mà thôi, nên tuyên bố là mới bát cấp tiên đế. Tuyệt đại đa số mọi người thấy Thanh Đế độ kiếp đều cho rằng Thanh Đế đạt tới cửu cấp tiên đế lâu rồi. Ai nói là hắn chỉ mới đạt cửu cấp tiên đế mấy trăm năm chứ?

Tần Đức hỏi lại.

Tần Vũ lắc đầu cười,

Xem ra người bình thường biết quá ít sự tình, đều là một ít tin tức đồn đại mà thôi.

- Phụ vương, Thanh Đế trên thực tế cũng chỉ mới bát cấp tiên đế. Ở Nguyệt Nha loan, con lần đầu tiên gặp hắn, hắn đã đại công cáo thành đạt tới cửu cấp tiên đế, rồi sau đó mấy trăm năm, hắn tại Phong Loan tinh độ thần kiếp rồi.

Tần Vũ nói ra sự thật.

Ở bát cấp tiên đế mấy ngàn năm, Thanh Đế cũng làm cho người ta sợ hãi về thực lực.

- Ý tứ của con là, sẽ rất nhanh… con độ thần kiếp sao?

Tần Đức nhíu mày nói.

Tần Đức thật sự không muốn nghĩ cùng với Tần Vũ nhanh chóng rời xa, dù sao phụ tử hai người cũng mới trùng phùng không lâu, mà khi Tần Vũ tới thần giới.... Tần Đức không biết bao lâu nữa mới có thể phi thăng thần giới.

- Vâng, con phỏng chừng chỉ còn mấy trăm năm nữa là thần kiếp giáng xuống rồi.

Tần Vũ chậm rãi nói.

Nói ra câu này, Tần Vũ thực sự có căn cứ.

Người ta nói thần kiếp đến không thể xác định, nhưng Tần Vũ biết.... thần giới có qui luật, linh hồn cảnh giới càng cao, thần kiếp đến càng nhanh.

Đạt đến "Linh Hồn Kim Đan" như Thanh Đế, chỉ có mấy trăm năm là độ thần kiếp.


Mà cửu cấp yêu đế siêu cấp thần thú phượng hoàng Nghê Hoàng, Ẩn Đế "Lâm Ẩn" đều đạt tới cửu cấp đế cấp từ lâu nhưng bọn họ đều chưa độ thần kiếp, tốc độ thần kiếp tới, rõ ràng khác xa nhau.

Còn Tần Vũ bây giờ đã đạt 'Linh Hồn Kim Đan' so với Thanh Đế mười phần thì tám chín phần còn mạnh hơn, thời gian độ kiếp không thể chậm hơn Thanh Đế được, chỉ có thể ở lại tiên ma yêu giới lâu nhất xấp xỉ ngàn năm mà thôi.

- Mấy trăm năm, mấy trăm năm cũng tốt.

Tần Đức chỉ có thể nói như vậy.

Tần Vũ nhìn thấy vẻ mặt của phụ vương, trong lòng cũng thầm hạ quyết tâm, tại tiên ma yêu giới chỉ còn một ít thời gian, nhất định phải đối xử thật tốt với phụ vương của mình, với huynh đệ.

An tĩnh, thầm lặng, cuộc sống không có thù hận, không có giết chóc. Tâm tình, thân tình cứ như vậy, ba huynh đệ Tần Vũ cũng đã trôi qua được tám mươi năm.

Vào lúc sắp hết ngày có một nhân vật xuất hiện tại Tần Phủ,

Người này chính yêu giới tẩu thú cực mạnh, Đại Viên Hoàng Tôn Viên. Tôn Viên đến đây mục đích chính là vì Hầu Phí.

Trong Tần phủ đại điện.

- Ngươi đã đạt cửu cấp yêu đế? Như thế nào có thể được, lúc này chỉ trải qua một ít thời gian, ngươi lúc trước mặc dù tốc độ tu luyện rất nhanh, nhưng ngắn ngủi bốn ngàn năm đạt cửu cấp yêu đế cũng không có khả năng a, đặc biệt từ thất cấp yêu đế, bát cấp yêu đế, cửu cấp yêu đế càng về sau càng khó tu luyên.

Tôn Viên nhìn Hầu Phí, có điểm không thể tin được.


Hầu Phí trong lòng suy nghĩ

- Bốn ngàn năm? Nếu không phải trong 'Khương Lan giới' thời gian gấp mười lần, bản thân như thế nào mà đạt được cửu cấp yêu đế chứ?

- Ta nghe nói thực lực Tần Vũ hiện giờ rất mạnh, ta nghĩ ngươi thực lực cũng tăng cao thêm, nhưng chỉ nghĩ ngươi đạt tới thất cấp yêu đế mà thôi, thực không nghĩ tới a. Ta lần này tới đây là bàn về việc chuẩn bị truyền vị trí Đại Viên Hoàng cho ngươi đó.

Tôn Viên bất đắc dĩ nói,

Tại đại điện có rất ít người chỉ có Tần Vũ, Hầu Phí, tiểu Hắc, Tần Đức, Tôn Viên năm người.

Tần Vũ, Hắc Vũ hai người nở nụ cười.

Chuyện Đại Viên Hoàng nói với Hầu phí. Ba huynh đệ đã sớm có quyết định, một khi độ thần kiếp.... ba huynh đệ cùng nhau độ thần kiếp. Phỏng chừng thời gian ở lại tiên ma yêu giới không đến ngàn năm.

- Đại Viên Hoàng, người tha cho ta đi, người là Đại Viên Hoàng chả lẽ không tìm ra được ứng cử khác tốt sao?

Hầu Phí nói.

- Cũng đúng, nhưng ta cũng đạt tới cửu cấp yêu đế rồi.

Tôn Viên thở dài một tiếng rồi nói,

- Ta đạt tới cửu cấp yêu đế đại viên mãn rồi, giờ chỉ tĩnh tu, chuẩn bị ứng phó với thần kiếp, nhưng ngươi cũng......

Hầu Phí bĩu môi nói:

- Đại Viên Hoàng, ta cùng với đại ca và tạp mao điểu đã sớm có quyết định, cùng nhau độ thần kiếp. Đại ca hôm nay tu vi, phỏng chừng thần kiếp tới cũng rất nhanh. Ta tại tiên ma yêu giới chỉ còn một ít thời gian mà thôi, người thì không như vậy, người vừa mới đạt đến cửu cấp yêu đế phỏng chừng còn có thể hơn mười ngàn năm, thậm chí cả mấy trăm ngàn năm nữa mới có thể độ thần kiếp a.

- Ngươi nói..... ba người cùng độ thần kiếp sao?

Đại Viên Hoàng bị chấn động, sau đó rất nhanh tỉnh táo lại, sắc mặt đỏ bừng nói.

- Không được, tuyệt đối không được!!!

- Ba người độ thần kiếp, các ngươi muốn chết sao? Các ngươi phải biết rằng, nhân số độ thần kiếp càng nhiều thì uy lực càng khủng khiếp. Các ngươi ba người độ thần kiếp, mỗi người một đạo công kích, so với một người độ thần kiếp thì gấp hơn hai lần uy lực! Về phần chuẩn xác có nhiều ít bao nhiêu ta cũng không biết, bởi vì lịch sử từng có hai người độ thần kiếp, hai người độ thần kiếp tỷ lệ thành công qúa thấp, cho nên ba người độ thần kiếp căn bản không có thành công. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tôn Viên hiển nhiên cho rằng ba huynh đệ Tần Vũ quá coi thường thần kiếp.

- Trừ phi các ngươi ba người, đều là yêu giới tam hoàng, hoặc phải có thực lực của Ám Tinh giới tam đại quân chủ, mới có thể được.

Tôn Viên nói một câu cuối. Ba huynh đệ Tần Vũ đều cười. Hắc Vũ nói về thực lực, so với Bằng Ma Hoàng còn cao hơn một bậc, còn Hầu Phí tuyệt đối không kém hơn Đại Viên Hoàng. Còn có Tần Vũ..... hôm nay Tần Vũ, một khi cầm "Tàn Tuyết" thần thương trong tay. Hắn có thể cùng với yêu giới tam hoàng, Ám Tinh giới tam đại quân chủ sáu người, tự tin đối phó. Cho dù không có Tàn Tuyết thần thương Tần Vũ cũng có thể nhờ vào thân thể tu vi, cùng với linh hồn tu vi so với Kim Hình Quân, Long Hoàng bọn họ.

- A?

Tần Vũ đột nhiên phát hiên ra một sự tình kì quái, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ cổ quái.

Bản thân đang sở hữu hai truyền tấn linh châu, đồng thời cùng lúc nhận được tin tức truyền tấn đến. Một truyền tấn linh châu cho Tần Vũ tại tiên ma yêu giới. Còn một cái kia, truyền tấn cho "Lưu Tinh", tên của Tần Vũ tại Ám Tinh giới.

- Ta đi ra ngoài một chút.

Tần Vũ quay về đại điện nói với mọi người một lời. Trong lòng bắt đầu nghi hoặc, rốt cuộc hai tin tức này là gì?