Tinh Thần Biến

Chương 229: Hầu Phí, Hắc Vũ.




- Ngươi cuối cùng đã làm gì nhị đệ, tam đệ của ta? Ngươi chưa giết chúng, nếu như giết chúng, thi thể chúng đâu? Nói, ngươi cuối cùng đưa bọn chúng đi đâu rồi?

Lúc này Sử Tín trông cực kỳ tức giận, hắn đã hóa lại thành nhân hình.

Ba huynh đệ ruột thịt. Cùng nhau tu luyện, cùng nhau gian nan sinh tồn trong Bạo Loạn Tinh Hải, ba huynh đệ đều may mắn độ qua Cửu Cửu trọng kiếp, đạt tới Đại Thành kỳ.

Có lẽ phi thăng cũng không còn xa nữa, vậy mà bây giờ gặp phải một tên tu chân giả …giả trư để ăn thịt hổ.

Một tu chân giả, cả Đại Thành kỳ cũng chưa đạt đến, lại hoàn toàn đánh bại ba huynh đệ bọn chúng. Ba huynh đệ bọn chúng là thần thú, hơn nữa có hạ phẩm tiên khí - Kiếm Phong trùy, cũng như là thiên sinh linh bảo - Huyền Nhãn châu. Nhưng vẫn bị một tu chân giả chưa đạt đến Đại Thành kỳ đánh bại.

- Nhị đệ, tam đệ của ngươi? Đừng lo lắng, bọn chúng chưa có chết.

Tần Vũ lúc này từ từ nói.

Từ khi Sử Bỉnh và Sử Chíên bị Tần Vũ ném vào trong Thanh Vũ tiên phủ, Huyền Băng cảnh bởi vì không có "Huyền Nhãn châu" duy trì, đã bắt đầu từ từ tan đi, luồng sương mù bạch sắc cũng chầm chậm biến mất.

Chỉ còn một mình Sử Tín, Tần Vũ tuyệt đối với tay là bắt được.

- Không chết, vậy bọn chúng ở đâu?

Sử Tín lo lắng hỏi.

- Rất đơn giản, ngươi thúc thủ chịu trói, ta đưa ngươi tới gặp bọn chúng.

Tần Vũ cười nhạt nói.

Sử Tín sắc mặt lạnh lùng:

- Tu chân giả, ngươi nghĩ ta ngốc sao? Không phản kháng thúc thủ chịu trói? Ngươi nói không giết hai huynh đệ của ta. Thì nhất định là thật sao? Ai biết được ngươi có lừa ta không.

- Sử Tín, ta… còn cần phải lừa ngươi sao?

Tần Vũ hỏi lại.

Sử Tín nín thinh.

Nhớ lại sự lợi hại của Tần Vũ, một tu chân giả cả Đại Thành kỳ cũng chưa đạt đến, lại có thể nắm trong tay Thiên hỏa mà cả Thiên tiên cũng e sợ. Nếu như không phải có sự trợ giúp của Huyền Nhãn châu, ngưng kết thành Huyền Băng chiến giáp. Tính ra chỉ cần Thiên hỏa cũng có thể hủy diệt ba người bọn chúng.

Không chỉ Thiên hỏa, còn có linh bảo có hiệu quả khôi phục kinh người, và tiên khí có thể phá vỡ được phòng ngự của Huyền Băng chiến giáp. Còn có…áp lực nặng nề đột ngột phát sinh lúc cuối đó.

Tất cả những điều này, khiến Sử Tín cảm thấy tu chân giả trước mặt vô cùng thần bí.

Không nói đến cái khác, chỉ việc có thể khống chế Thiên hỏa, cùng với thân thể gần như có thể gọi là bất tử, lại cả tốc độ vượt xa hắn, Sử Tín căn bản không có cách chạy thoát.

Đương nhiên cái gọi là bất tử chi thân, là nói trên cơ sở không công kích đến linh hồn.

Nếu như một cao thủ, như cao thủ đẳng cấp Tông Quật. Tính ra Tần Vũ cũng không có thời gian né tránh. Trực tiếp phá vỡ não bộ Tần Vũ, hủy diệt linh hồn Tần Vũ. Lúc đó dù cho lực khôi phục kinh người cũng vô dụng.

Hồn phi phách tán, thì chắc chắn phải chết.

Nhưng Sử Tín lại không có năng lực trong chớp mắt hủy diệt linh hồn Tần Vũ.

- Đúng, ngươi không cần lừa ta, ba huynh đệ chúng ta liên thủ, cộng thêm Huyền Băng cảnh vẫn để ngươi bắt đi hai huynh đệ. Bây giờ ta không có Huyền Băng cảnh, cũng không có huynh đệ giúp đỡ. Cả chạy thoát cũng không có khả năng.

Sử Tín cười khổ nói:

- Được, ta đáp ứng ngươi. Thúc thủ chịu trói!

Sử Tín nhìn Tần Vũ:

- Hi vọng ngươi không lừa ta, để ta có thể gặp hai huynh đệ của ta.

- Yên tâm, ta tự nhiên không lừa ngươi.

Tần Vũ phất tay, một sợi dây màu đen tự động biến dài, trực tiếp trói chặt Sử Tín. Hắc Nguyên là cực phẩm linh khí, hơn nữa thiên biến vạn hóa.

Kể cả thực lực của Sử Tín, muốn phá vỡ cũng không có khả năng. Vả lại dây này quấn rất nhiều vòng, dù cho liều mạng phá vỡ một vòng, vẫn còn nhiều vòng khác, mà Hắc Nguyên có thể quấn thêm nhiều vòng khác.

Sử Tín không phản kháng, bất chấp Tần Vũ dùng dây trói hắn.



- Gặp hai huynh đệ của ngươi đi.

Tâm ý Tần Vũ máy động, trực tiếp ném Sử Tín vào trong Thanh Vũ tiên phủ.

Ba thần thú bị Tần Vũ bắt vào trong Thanh Vũ tiên phủ, tự nhiên khu vực hàn băng lúc đầu bắt đầu biến mất. Dần dần, mặt nước đóng băng bị thủy áp phá vỡ, khu vực đó lại khôi phục dáng vẻ sóng biển cuồn cuộn.

Tần Vũ trên mặt xuất hiện một nụ cười nhẹ.

Lúc này hắn quả thực rất cao hứng, lúc trước tại Tàng bảo các có được bốn kiện Linh thú quyển. Trong đó một kiện Linh thú quyển thu được Mặc Kỳ Lân, còn lại ba kiện Linh thú quyển chưa sử dụng, hiện tại vừa đủ cho ba Huyền Băng sư thú.

- Chủ nhân.

Mặc Kỳ Lân nhanh chóng bay tới bên cạnh Tần Vũ:

- Chủ nhân, địch nhân đã giải quyết xong chưa?

- Giải quyết xong rồi.

Tần Vũ cười nói:

- Tiểu Mặc, chúng ta vào tiên phủ.


Lúc trước bắt được Mặc Kỳ Lân, cũng từng đem Mặc Kỳ Lân vào trong Thanh Vũ tiên phủ, bởi vậy Mặc Kỳ Lân đối với sự tồn tại của Thanh Vũ tiên phủ cũng biết.

Tần Vũ là chủ nhân Thanh Vũ tiên phủ, hắn có thể cho người khác tiến nhập Thanh Vũ tiên phủ.

Nhưng nếu muốn vào Thanh Vũ tiên phủ, cuối cùng cũng phải lấy Thanh Vũ tiên phủ ra đặt ở một nơi nào đó. Như vậy hắn có thể tiến vào, nếu như vẫn thu ở trong cơ thể, hắn cũng không có cách nào tiến vào.

Thanh Vũ tiên phủ này vô cùng huyền diệu, thể tích có thể lớn nhỏ tùy ý, giống như là linh khí tiên khí.

Bất quá theo loại đẳng cấp mà nói, Thanh Vũ tiên phủ này đích xác có thể tính là tiên khí, chỉ là tiên khí này tiêu hao nguyên liệu quá kinh người.

Đem Thanh Vũ tiên phủ thu nhỏ đặt tại chỗ nào đó ở đáy biển, đồng thời khống chế, dựng lên ảo ảnh cấm chế, biến Thanh Vũ tiên phủ thành một khối đá ngầm.

Thân thể Tần Vũ hóa thành một làn khói xanh, trực tiếp tiến vào Thanh Vũ tiên phủ. Còn Mặc Kỳ Lân, trước khi lấy ra Thanh Vũ tiên phủ đã được Tần Vũ đưa vào trong.

Trong hoa viên Thanh Vũ tiên phủ.

Tần Vũ ngồi trên một chiếc ghế làm bằng nguyên linh thạch, nhìn ba Huyền Băng sư thú đang ngây ngốc trước mặt, còn Mặc Kỳ Lân cũng đứng một bên cười hắc hắc.

Mặc Kỳ Lân đương nhiên biết lúc này ba Huyền Băng sư thú trong lòng đang nghĩ gì, lúc trước hắn lần đầu tiên tiến vào cũng bị tòa tiên phủ này làm cho giật mình, toàn bộ là do nguyên linh thạch cấu thành.

Dù cho toàn bộ nguyên linh thạch khoáng mạch của Bằng Ma đảo cộng lại, cũng không nhiều bằng nguyên linh thạch của tiên phủ này. Chưa nói tiên phủ này hoàn toàn là do một khối nguyên linh thạch khổng lồ cấu thành.

Ba huynh đệ Sử Tín, Sử Bỉnh, Sử Chiến nhìn nhau, ánh mắt đầy kinh hãi.

Nguyên linh thạch, ba huynh đệ bọn chúng tuy đã thấy qua, đó cũng là giết một bát kiếp tán tu, mới có được một khối nguyên linh thạch, chỉ là hạ phẩm nguyên linh thạch. Trong Bạo Loạn Tinh Hải nguyên linh thạch trân quý như thế nào, ba Huyền Băng sư thú sinh hoạt tại Bạo Loạn Tinh Hải lâu như vậy biết rất rõ.

- Trời ạ, làm sao ở đây có nhiều nguyên linh thạch như vậy?

Ba huynh đệ Sử Tín hoàn toàn bị chấn động.

Tần Vũ ở một bên cũng không nóng vội, chỉ uống tiên lộ cam tuyền.

Ở Tiềm Long đại lục, một người ở thôn dã tiến vào một đại thành thị như kinh thành, biểu tỉnh của bọn họ phần lớn cũng giống như ba huynh đệ Sử Tín, đều là… kinh hãi, không thể tin được.

- Ba vị.

Tần Vũ mở lời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -

Ba huynh đệ Sử Tín lúc này mới tỉnh lại, lão đại Sử Tín nói trước:

- Trong Huyền Băng cảnh ngươi đã khiến chúng ta vô cùng kinh ngạc, không nghĩ rằng những thứ ngươi hiển lộ ra không ngờ lại chưa phải là tất cả. Tiên phủ này… ngươi ở đâu ra nhiều nguyên linh thạch vậy? Không, nơi đây tất cả chính là một khối. Có lẽ là… không thể.

Sử Tín lập tức nằm xuống đất cẩn thận quan sát.

- Một khối… chẳng lẽ cả tiên phủ này là do một khối nguyên linh thạch khổng lồ cấu thành?


Sử Tín chỉ là cảm thấy đầu óc choáng váng, điều này thật là quá kinh người.

Sử Bỉnh và Sử Chiến cũng kinh ngạc không thôi.

Nguyên linh thạch khổng lồ như vậy? Ở đâu có?

- Không, làm sao có khả năng có nguyên linh thạch khổng lồ như vậy, đây là nguyên linh nguyên thạch. Chỉ là nguyên linh nguyên thạch này phẩm chất tốt vô cùng, cơ hồ nhìn không thấy chút tạp chất nào.

Tần Vũ cười nói.

Ba người Sử Tín dẫu sao cũng là Đại thành kỳ thần thú, qua một lúc tâm tình liền bĩnh lĩnh lại.

- Ngươi bắt chúng ta tới đây cuối cùng muốn làm gì?

Sử Chiến giận dữ hét lớn.

Tần Vũ ngẩn ra, dường như mình đã nói nguyên nhân rồi mà.

Sử Tín trừng mắt nhìn Sử Chiến, người không bĩnh tĩnh nhất trong ba huynh đệ một cái, sau đó nói với Tần Vũ:

- Ta biết ngươi muốn làm gì. Nhưng trở thành linh thú, thứ nhất không có tự do, thứ hai… khiến ta đường đường thần thú trở thành tọa kỵ của nhân loại, ta quả thực không thể tiếp thụ.

- Tọa kỵ, có giết ta cũng không làm.

Sử Chiến tức giận rống lên.

Sử Bỉnh không nói gì, nhưng ánh mắt của hắn cho thấy hắn và hai huynh đệ cùng một ý tứ. Tần Vũ cười khổ.

- Muốn bắt thần thú thành tọa kỵ cũng thật quá khó khăn, ta đã dùng vũ lực chinh phục được bọn chúng, nhưng…

Tần Vũ trong lòng rất bất lực.

Lúc trước thu phục Mặc Kỳ Lân làm linh thú cũng là ước định, đợi sau khi Tần Vũ phi thăng, liền cho Mặc Kỳ Lân khôi phục tự do. Chỉ là để Mặc Kỳ Lân bảo hộ người nhà Tần Vũ thế thôi, như vậy Mặc Kỳ Lân mới nguyện ý làm tọa kỵ của Tần Vũ.

Nhưng muốn thu phục ba thần thú trước mắt, lại thực quá khó khăn

- Các ngươi thực sự không nguyện ý?

Tần Vũ hỏi một lần nữa, chỉ là lần này trên mặt Tần Vũ không còn nụ cười, nhìn rất lạnh lùng.

Ba Huyền Băng sư thú kiên định lắc đầu.

- Thần thú so với con người vốn cao quý hơn, muốn chúng ta làm tọa kỵ của con người, không có khả năng.


Sử Chiến kiêu ngạo nói.

Trong mắt thần thú, bọn chúng là cao quý hơn con người.

Đương nhiên, trong mắt con người, thần thú là yêu thú được thiên phú siêu việt, thực lực tuy mạnh đến đáng sợ, nhưng trong lòng lại tin rằng con người mới là vạn vật chi linh.

- Dù giết chúng ta, cũng không có khả năng.

Sử Tín cũng lên tiếng.

Dù chết cũng không khuất phục.

Mặc Kỳ Lân nói với Tần Vũ:

- Chủ nhân, muốn khiến thần thú làm tọa kỵ, điều này quả thật rất khó… Trừ phi người có thể khiến thần thú từ sâu trong lòng tin rằng người cao quý hơn bọn chúng, bọn chúng mới cam nguyện làm tọa kỵ của người. Thực lực của người tuy đã chinh phục bọn chúng, nhưng muốn bọn chúng nghĩ rằng người cao quý hơn bọn chúng, rất khó.

Tần Vũ nhìn ánh mắt của ba thần thú, trong lòng biết rằng nói nữa cũng vô dụng.

- Được, các ngươi đã không nguyện ý, thì cứ ở trong một độc viện của Thanh Vũ tiên phủ, bất quá phạm vi hoạt động của các ngươi, cũng chính là độc viện đó.

Tần Vũ tâm ý thoáng động một cái, liền trực tiếp đem ba thần thú này tiến thẳng vào trong một độc viện.

Cả Thanh Vũ tiên phủ đều có cấm chế bao bọc, bất kỳ thứ gì cũng có thể truyền tống đến nơi nào đó trong tiên phủ, đương nhiên… tiền đề là đối phương không thể kháng cự được cấm chế.


Nếu như một tiên đế tới, với thực lực của Tần Vũ khởi động cấm chế, ước chừng đối phương có thể trực tiếp phá trừ cấm chế. Chỉ là ba Huyền Băng sư thú này muốn phá trừ cấm chế do Nghịch Ương tiên đế bố trí, căn bản không có khả năng.



Sau khi để ba Huyền Băng sư thú ở trong Thanh Vũ tiên phủ, Tần Vũ cũng để Mặc Kỳ Lân ở lại Thanh Vũ tiên phủ. Chỉ mình hắn ngự trên trung phẩm tiên khí, với tốc độ nhanh nhất tiến về phía đông bắc.

Thời gian trôi đi, chớp mắt đã qua một tháng.

Tần Vũ đạt tới Độ Kiếp trung kỳ, dựa vào thân thể hiện tại và trung phẩm tiên kiếm, tốc độ phi hành của hắn đã đạt đến mức cực kỳ kinh người, so với Tinh Hạch tiền kỳ lúc trước thì nhanh hơn mấy chục lần.

- Đại ca, huynh hiện tại ở đâu? Ta và tạp mao điểu vừa bay qua "Hắc Thảo đảo".

Hầu Phí thông qua truyền tấn lệnh truyền tấn tới Tần Vũ.

Tần Vũ linh thức quét qua, trong đầu nhớ lại địa đồ Bạo Loạn Tinh Hải lập tức đại hỷ.

- Phí Phí, Tiểu Hắc. Ta hiện tại sắp tới đảo của Lục Bào lão tổ, ước chừng còn một ngày nữa chúng ta sẽ gặp nhau.

Lúc này trong lòng Tần Vũ rất kích động.

Từ khi cùng Lập Nhi tới Bạo Loạn Tinh Hải tìm kiếm Cửu Kiếm tiên phủ, hắn đã không gặp Tiểu Hắc và Phí Phí.

- Đại ca a, ta và tạp mao điểu sau khi độ qua Cửu cửu trọng kiếp, đã có thể hoàn toàn biến thành nhân hình, huynh biết nhân hình của chúng ta thế nào chưa? Hắc hắc, cùng với hình dạng chúng ta ảo hóa lúc trước không giống nhau lắm.

Hầu Phí và Tần Vũ truyền âm nói chuyện.

Tần Vũ trong lòng cũng đang đoán.

Thần thú độ qua Cửu cửu trọng kiếp, có thể biếh thành nhân hình. Cơ thể người tịnh không phải ảo hóa, mà chân chính là cơ thể người. Hình dạng cơ thể người do thần thú tự động biến thành. Đương nhiên, bọn chúng có thể cải biến dung mạo, nhưng hình dạng tối cơ bản vẫn là cơ thể người đó.

Qua một ngày.

Trong khi Tần Vũ phi hành, vẫn thường thông qua truyền tấn lệnh hiểu rõ lộ trình của hai người kia, linh thức của Tần Vũ đã phát hiện hai huynh đệ của mình trước một bước.

Sau khi linh thức phát hiện được, trong phút chốc, Hầu Phí và Hắc Vũ đã tới trước mặt Tần Vũ.

Chỉ dựa vào khí tức, Tần Vũ đã đoán được hai người trước mắt ai là ai.

Hầu Phí, người mặc thanh lục sắc chiến giáp, trên mặt thường trực một nụ cười, mắt cũng cười híp lại. Cả người hiện lên vẻ mảnh khảnh, hình dáng một thanh niên hai mươi tuổi.

Hắc Vũ, toàn thân hắc sắc chiến giáp, trên chiến giáp đó được bao phủ các lớp vảy hình lông vũ. Cơ thể hiện lên vẻ gầy ốm, hình dạng như một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, chỉ là trên người có một tia hàn ý.

- Ha ha, đại ca, cơ thể ta rất đẹp phải không, cơ thể tạp mao điểu không ngờ giống như một thiếu niên chưa trưởng thành, huynh xem, rất đẹp, hắc hắc.

Hầu Phí đùa giỡn nói.

Hắc Vũ nhíu mày một cái, liếc nhìn Hầu Phí, miệng bật ra hai tiếng:

- Im mồm!

Lập tức, Hắc Vũ nhìn Tần Vũ, trong mắt khó giấu vẻ kích động, hai huynh đệ bọn họ đã phân khai quá lâu.

- Đại ca.

Hắc Vũ chỉ là nói đúng hai chữ.

Tần Vũ lúc này rất kích động:

- Tốt, tốt, thực là quá tốt.

Tần Vũ đột nhiên nhớ đến Thanh Vũ tiên phủ, hai huynh đệ của mình chưa từng trông thấy, lập tức nói:

- Phí Phí, Tiểu Hắc, lúc trước ta tiến nhập Cửu Kiếm tiên phủ, có đoạt được một tiên phủ, ta đưa các ngươi đi tham quan.

Vừa nói, Tần Vũ liền kéo hai huynh đệ của mình, lập tức tiến vào trong Bạo Loạn Tinh Hải.