Chương 104. Sưu hồn
Thời khắc đó, Tần Vũ căn bản không biết là có một Nguyên Anh trung kỳ tu yêu giả sắp đến truy tìm tại khu vực này, toàn bộ sự chú ý tập trung tại bên trong não bộ.
Nhiều đạo nhiệt khí thanh sắc đang xâm nhập phá hủy sức mạnh linh hồn ở trong khu vực đó.
Nước không có hình dạng cố định, linh hồn chi lực cũng hư vô như vậy, cho dù có bị xáo trộn thì sau một thời gianvẫn có thể tự nhiên bình lặng trở lại. Đương nhiên thời gian khôi phục không thể cho là ngắn.
Tại não bộ.
Cùng với sự lớn mạnh linh hồn chi lực, tại hạt nhân của linh hồn chi lực phát ra tầng tầng lớp lớp các đạo điện xà uyển chuyển len lỏi tới trung tâm thực sự của mỗi người - Linh hồn! Linh hồn và linh hồn chi lực đương nhiên liên quan đến nhau, cũng như mặt trời và ánh sáng của nó vậy.
Linh hồn chính là bản thể. Tần Vũ, với việc tu luyện hiện thời, chỉ có thể hiểu một chút về linh hồn chi lực, còn đối với linh hồn chân chính, thực sự là một chút hiểu biết căn bản cũng không có.
Linh hồn chính là một cấm địa mà tu chân giả không có khả năng tiếp cận.
"Lưu Tinh Lệ phát ra đạo thanh sắc khí lưu này nhằm mục đích gì nhỉ?" Toàn bộ sự chú ý của Tần Vũ tập trung vào đạo thanh sắc khí lưu đột nhiên xuất hiện đó. Những đạo thanh sắc khí lưu không có dấu hiệu dừng lại, xuyên qua khu vực linh hồn chi lực, trực tiếp hướng tới linh hồn.
Khu vực linh hồn chi lực hình thành nên một biển hỗn loạn. Tại trung tâm hỗn loạn đó hiện hữu một tiểu đảo hình tròn, đó chính là linh hồn.
Ngay khi thanh sắc khí lưu bay tới trung tâm của tiểu đảo, linh hồn đã trực tiếp hấp thu lấy những đạo khí lưu đó, đồng thời phát ra những đạo điện xà. Quang mang bảy sắc bùng lên mãnh liệt, ánh sáng xanh vừa trào lên, lập tức khôi phục lại như cũ.
Tại giây phút đó, chu vi lớn mạnh của linh hồn chi lực thanh quang nhất thiểm, phảng phất như có thay đổi, nhưng bản thân Tần Vũ lại phát sinh biến hóa lớn.
"Cảm giác thật là tuyệt diệu!"
Hai mắt Tần Vũ đột nhiên mở ra, nhãn trung xạ xuất tinh quang. Ý niệm lực, khống chế lực! Thời khắc đó ý niệm khống chế lực của Tần Vũ đã vượt xa lúc trước, có thể thấy khống chế lực có rất nhiều tác dụng, mà khống chế sự vận chuyển chân nguyên lực bên trong là một ví dụ.
Lực khống chế đó quả thật quá mạnh. Lúc này, chân nguyên lực của Tần Vũ thực sự đã chịu tuân theo điều khiển, những lần công kích sau này, lực khống chế còn tăng đến thế nào.
"Vấn đề là linh hồn chi lực có vẻ rất khó khống chế!" Tần Vũ sau khi thử khống chế linh hồn chi lực lại lần nữa thì phát hiện linh hồn chi lực đã phát sinh biến hóa. Nếu lúc trước linh hồn chi lực chỉ như một thư sinh yếu nhược, thì hiện tại đã là một đại hán cường tráng, hữu lực. Biến hóa phát sinh khó diễn đạt thành lời, tựa như gia tăng khống chế là một vấn đề nan giải vậy.
Tần Vũ đột nhiên gia tăng lực khống chế linh hồn nhưng cũng chỉ có thế khống chế được một phần mười linh hồn chi lực.
Khống chế lực tăng lên, linh hồn chi lực phát sinh biến hóa nhưng Tần Vũ vẫn chỉ khống chế được một phần mười. Như vậy có nghĩa là gì? Tần Vũ dù nghi hoặc nhưng căn bản là không có cách nào minh bạch được. Vô luận là lực khống chế linh hồn hay bản chất linh hồn thì vốn là không thể đột nhiên tăng lên.
Khống chế lực, ban đầu bao giờ cũng phải thử khống chế, sau đó mới từ từ gia tăng. Đến như linh hồn chi lực cũng phải tùy thuộc công lực, càng cao thì linh hồn chi lực càng biến hóa nhiều.
Trước đây, khả năng khống chế lực và linh hồn chi lực của Tần Vũ cùng tiến bộ như nhau. Việc đó đối với tu chân giả bình thường là không có khả năng, tất cả là nhờ có đạo thanh sắc nhiệt khí Lưu Tinh Lệ.
"Lưu Tinh Lệ rốt cục là gì đây?" Tần Vũ càng lúc càng hiếu kỳ về Lưu Tinh Lệ bên trong cơ thể.
Tần Vũ đang thử phát tán linh hồn chi lực thì lập tức phát hiện một Nguyên Anh trung kỳ cao thủ lướt qua phía trên và đang dùng linh thức tra thám xung quanh.
Linh thức khi quét qua Tần Vũ vốn là không thể phát hiện được gì, nhưng cả khi Tần Vũ tán phát linh thức, đối phương cũng chẳng có chút cảm giác nào.
Hai cấp độ linh thức là Nguyên Anh trung kỳ và tu yêu giả đối với linh thức của Tần Vũ còn kém một chút, thì căn bản là không thể phát hiện được. Nguyên lý này thì Tần Vũ căn bản là không hiểu chút nào vì thực sự điều này rất thâm sâu, khó hiểu.
Tần Vũ chỉ biết được rằng linh thức cường đại có thể phát hiện được linh thức yếu hơn, còn linh thức yếu nhược thì không thể phát hiện được linh thức mạnh hơn.
Một lúc sau, Tần Vũ thân như thiểm điện xuyên qua rặng san hô rời đi. Lúc này, trạng thái của Tần Vũ rất tốt, thi triển Lưu Tinh Độn đã không còn bị ảnh hưởng gì nữa, chính là Tần Vũ đã học được Sưu hồn chi pháp.
"Tiểu Hắc giờ đang ở hướng Tây Bắc, có điều lại rất xa!" Tần Vũ nhắm mắt, cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của Tiểu Hắc.
Từ khi còn nhỏ, Tiểu Hắc và Tần Vũ đã cùng hình thành một cảm giác đặc biệt. Đó chính là khả năng cảm nhận được sự tồn tại của nhau.
Tần Vũ từ từ hé mắt, tư lự tính toán tình hình: "Cứ theo như hiện tại, Tang Mặc đã vì cái chết của nhi tử mà hạ Huyền thưởng lệnh. Bọn tu yêu giả ở đáy biển này lại có thể dễ dàng nhận ra mình có phải là tu yêu giả hay không. Thậm chí một con yêu thú yếu nhược cũng phân biệt được."
Tần Vũ nhớ lại khi cùng Tiểu Hắc tiềm nhập biển sâu, những con nhược yêu tiểu thú đều chạy trốn khi nhìn thấy Tiểu Vũ.
"Tu yêu giả có thể phân biệt mình, lại thêm Huyền thưởng lệnh nữa, việc di chuyển của mình ở thế giới này có vẻ thật nan giải. Mà đối với giới tu yêu giả ở đây mình lại chẳng biết chút gì. Hiện tại, quan trọng nhất là ngầm sát hại một tu yêu giả rồi dùng Sưu hồn chi pháp tìm hiểu về tu yêu giả nơi đáy biển này mới biết được phải làm gì."
Tần Vũ hiểu rất rõ, tại một môi trường xa lạ, tự mình phải biết cẩn thận, luôn luôn cẩn thận.
Tần Vũ tán phát linh thức ra ngoài, đối với linh thức của chính mình vô cùng tin tưởng. Một Nguyên Anh trung kỳ cao thủ còn không phát hiện ra thì có thể tưởng tượng linh thức của Tần vũ lợi hại như thế nào.
Hóa thành một đạo lưu quang, Tần Vũ trực tiếp hướng về phương nam phóng đi.
Nhưng không được bao lâu, Tần Vũ phát hiện cách đó không xa có tám tu yêu giả, tức thì đình chỉ sử dụng tinh thần chi lực, thu khí tức lại, tuy nhiên linh thức không hề e ngại, tất cả tám tu yêu giả đó bất quá chỉ là Kim Đan kỳ.
"Tang Than đại ca, Tộc trưởng hiện giờ cứ như phát cuồng, bắt chúng ta không ngừng tìm kiếm, chẳng cho nghỉ ngơi chút nào."
Một tu yêu giả nói. Tám tu yêu giả này chính là tám con Bát Trảo Chương Ngư, tộc nhân Tang tộc. Nếu như tám người hợp lại, liên thủ hành động, mỗi người phụ trách một khu vực thì tốc độ tìm kiếm hẳn đã nhanh hơn rất nhiều.
"Mẹ nó, không biết cuối cùng thì cái tên tu tiên giả kia đã trốn đi đâu? Phạm vi mười vạn dặm quanh đây không có một đảo tu chân giả nào cả. Đã tìm lâu như vậy, Tộc trưởng còn phát Huyền thưởng lệnh, mỗi trăm dặm đều có người truy tìm, thế mà một cái bóng cũng không thấy!" Tang Than tức giận nói.
Dùng linh thức tra xét xa hơn, Tần Vũ biến sắc mặt.
Tần Vũ cũng biết Huyền thưởng lệnh khiến nhiều tu yêu giả truy tìm mình, nhưng không thể tưởng tượng được là trung bình cứ mỗi trăm dặm lại có một tu yêu giả như thế. Phải biết là một trăm dặm đối với tu yêu giả vốn không phải là xa.
Tuy nhiên Tần Vũ không biết rằng, trong phạm vi mười vạn dặm truy tìm, đại bộ phận tu yêu giả chỉ tập trung tìm trong khu vực chúng nhận định là có khả năng có Tần Vũ. Đối với khu vực ở xa hơn, nhân lực tìm kiếm ít hơn nhiều, phần lớn tu yêu giả chỉ tra xét một lần.
Tu yêu giả bình thường tu luyện mãi cũng buồn tẻ vô cùng, cho nên đối với việc truy tìm tu tiên giả rất nhiệt tình.
"Tám tu yêu giả này," Sau khi khảo sát khả năng sát tử cả tám yêu giả, Tần Vũ khẽ lắc đầu: "Không thể giải quyết cùng một lúc được. Hơn nữa, Tang Mặc tung tộc nhân ra ngoài nhất định phải có biện pháp truyền tin. Giả sử mình có hạ sát hết cả tám tên, tin tức truyền đi, những người truy bắt sẽ tập trung cả lại, như thế chẳng có gì tốt cả."
"Vận khí của bọn các ngươi vẫn còn tốt đấy!"
Tần Vũ không sử dụng tinh thần chi lực nội thể, chỉ với sức của nhục thể cũng thuận lợi xuyên hành trong nước. Hồi đầu Tần Vũ tu luyện thân pháp chính là nguyên lý biến trở lực của nước thành trợ lực cho nhục thể của Tần Vũ, lại thêm thân pháp thượng thủy trung xuyên, tốc độ cũng đã rất nhanh rồi.
Chỉ trong chốc lát đã rời xa tám tu yêu giả.
"Chỉ đơn thuần sử dụng sức để di chuyển trong nước thì không thể so với khi sử dụng Tinh thần chi lực phi hành được". Linh thức Tần Vũ cho thấy xung quanh không có một tu yêu giả nào thì bắt đầu chuẩn bị sử dụng Tinh thần chi lực, tăng tốc tiến lên phía trước, tuy nhiên...
Tần Vũ chợt biến sắc mặt.
Phía trước không ngờ lại xuất hiện hai tu yêu giả, hơn nữa lại đang phát linh thức truy tìm, không chừng là đang tìm chính Tần Vũ.
"Mới có mười mấy dặm đã thấy người truy tìm mình rồi!" Tần Vũ cuối cùng cũng thấy rõ số người truy đuổi mình nhiều thế nào, đặc biệt trong phạm vi mười vạn dặm trở lại. Tóm lại, khi có chuyện, mỗi tu yêu giả đều có thể tùy tiện triển khai linh thức truy tìm.
Hai tu yêu giả đó thập phần cường tráng, trong đó có một tên trọc đầu, trên thân có mang chiến giáp. Cạnh đó là một tên cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân hiện sắc xanh thẫm, trong tay thấy cầm một cây hắc côn.
"Hắc... Lão huynh! Hôm nay thật là chán quá! Gần đây huynh có thấy trên mặt nước có gì không?" Nam tử trọc đầu mặc chiến giáp quay sang thanh sắc cự hán hỏi.
Thanh sắc cự hán thần bí nở nụ cười nói: "Đương nhiên là có rồi. Lúc trước ta có tới gần một đại lục lân cận khu vực truy tìm hiện thời, vận khí thật tốt. Ta thấy một ngư thuyền, trên có mười mấy người, toàn là nữ nhân. Ta lúc đó hóa thành bản thể, một hơi ăn hết một nửa, còn lại đã bị ta thu thập vào vòng tay này. Hà hà, những người đó thấy bản thể của ta là hét toáng lên 'Thủy quái!'".
"Có thể nhượng lại cho huynh đệ ta không..." Nam tử trọc đầu nhìn thanh sắc cự hán một cái.
Thanh sắc cự hán cười nói: "Nói hay, hay..." Thanh sắc cự hán dĩ nhiên không thể nói hết câu, một quyền đã trực tiếp xuyên qua ngực, lại đúng tại vị trí tâm tạng, đương nhiên tâm tạng đã bị nát vụn.
"Đáng chết!"
Nhãn trung Tần Vũ hiện lên một tia tàn nhẫn. Từ lúc nghe bọn chúng nói chuyện, Tần Vũ đã quyết định giết chết cả hai tên này.
Tên đầu trọc thất kinh nhìn Tần Vũ: "Ngươi là ai?". Hắn thực sự sợ hãi, vốn dĩ không cảm nhận được một chút khí tức nào tiến tới, thế mà Tần Vũ một quyền đã giết chết huynh đệ của hắn, tốc độ thực là kinh người.
Tần Vũ nhìn qua hán tử trọc đầu, nhếch môi cười lạnh: "Giờ ngươi chính là mục tiêu Sưu hồn của ta đó!"
"Sưu hồn ư? Như thế là ý gì?" Hán tử trọc đầu trong tâm ngạc nhiên.
Để Sưu hồn thì cần phải giữ lại linh hồn đối phương. Một người khi chết đi, linh hồn sẽ nhanh chóng rời khỏi thân thể, tiến nhập luân hồi. Vì vậy, Sưu hồn phải hội đủ hai yêu cầu: thứ nhất là phải tự mình tìm được linh hồn người sống, thứ hai là khi sát tử đối phương phải lập tức sưu tra ngay khi linh hồn chuẩn bị rời khỏi cơ thể.
Nhưng thanh sắc cự hán đó đã chết được một lúc, linh hồn dĩ nhiên đã rời khỏi thân thể, vì vậy Tần Vũ tính dùng Sưu hồn trên thân thể hán tử đầu trọc mang chiến giáp này.
"Ngươi là... là tu tiên giả đã sát tử Tang Mặc nhi tử?" Hán tử đầu trọc bất ngờ thốt lên.
Tần Vũ nhướng mày, đối phương quả nhiên nhận biết được xuất xứ.
"Ngươi quả nhiên nhận ra được ta. Nói ta nghe, làm thế nào ngươi có thể phân biệt được?" Tần Vũ trừng mắt hỏi.
Hán tử trọc đầu thầm thở ra một hơi. Đối phương đã không lập tức xuất thủ là đã cho hắn một chút cơ hội thoát thân.
Không cần đấu với Tần Vũ, chỉ cần nhìn thấy Tần Vũ một chiêu giết chết bằng hữu, hắn đương nhiên xác định được thực lực của Tần Vũ.
Hán tử trọc đầu cười nịnh nọt, nói: "Thực ra cũng rất đơn giản thôi. Trên thân thể ngươi không có khí tức của yêu thú. Khí tức của ngươi và bọn ta lại bất đồng. Tu yêu giả dám tiến thâm nhập hải địa, trừ phi là công lực cực cao hơn tu tiên giả, còn thì đều là những tên ngang ngạnh. Nhưng ở khu vực này khả năng không..."
Hán tử đầu trọc đang nói bỗng thấy cách đó mười mét, thân hình Tần Vũ vừa lay động đã đến ngay trước mặt hắn.
"A!"
Hán tử trọc đầu lập tức có phản ứng, có thì có, nhưng quyền đâu cũng chỉ kịp xuất ra.
"Bùng!"
Một mảnh xương vỡ văng ra, quyền đầu của Tần Vũ đã trực tiếp chấn vỡ quyền đầu của tên trọc. Hán tử đầu trọc chưa kịp ngạc nhiên, quyền đầu đã xuyên qua lồng ngực phá nát tâm tạng. Đồng thời, tay trái Tần Vũ mạnh mẽ chộp lên đại não tên trọc.
Ma đạo - Sưu hồn!
Một khoảng khắc sau đó, Tần vũ thu tay phải lại, đồng thời thu lấy Kim Đan của hai tu yêu giả. Hai tu yêu giả đó đã đạt đến mức Kim Đan trung kỳ.
Sở dĩ Tần Vũ để hán tử trọc đầu cơ hội mở miệng chính là vì không muốn gặp sai lầm. Vừa giết xong thanh sắc cự hán lại lập tức muốn giết hán tử trọc đầu thì nhất định tên trọc đó sẽ toàn tâm toàn ý phòng ngự.
Giả như tự bạo một lần nữa, Tần Vũ cũng phải tránh ra, lúc đó lại chính là thời gian linh hồn đối phương phiêu dật thoát ra. Vì vậy Tần Vũ mới để chho đối phương giải thích, rồi ngay khi hắn đang nói thì động thủ.
"Hủy thi diệt tích"
Tần Vũ đem thi thể hai tu yêu giả cũng như áo giáp, binh khí của chúng ném cả vào không gian giới chỉ. Thường thì không gian giới chỉ của người khác đều không thật rộng rãi cho lắm, vì thế thường xuyên phải dọn dẹp những vật vô dụng đi, nhưng Tần Vũ thì chẳng cần phải quan tâm đến điều đó.
Đem tất cả thi thể bỏ vào không gian giới chỉ, tuyệt đối là phương pháp hủy thi diệt tích tốt nhất.
Hấp thu ký ức của hai tu yêu giả đó, Tần Vũ đối với toàn bộ thế giới tu yêu giả đáy biển này hoàn toàn minh bạch, vì thế nghi hoặc trong giây lát hoàn toàn biến mất. Tần Vũ miệng không mở ra nhưng gương mặt vẫn hiện nét cười tự tin: "Thì ra là như thế!"