Tinh Tế Tối Cường Văn Chương Sư

Chương 47: Hall dạy đệ đệ




Oakland liên tục nhìn về hướng WC, Hall xách theo tiểu gia hỏa đã đi vào hơn 5p, cũng không biết tình huống bên trong như thế nào. Tưởng tượng đến sắc mặt xanh mét vừa rồi của Hall, còn có bộ dáng đáng thương của tiểu gia hỏa, hắn thật đúng là lo lắng Hall có thể hay không sẽ đem tiểu gia hỏa ở bên trong đánh một trận.

"Xin lỗi, ta đi xem một chút tình huống....." Oakland rốt cuộc nhịn không được nữa liền đứng lên, đi về hướng WC.

"Ai? Từ từ....." Chris muốn kêu hắn dừng lại. nhưng động tác của hắn quá nhanh, hắn không kịp ngăn lại.

Xong rồi xong rồi, cũng không biết lão đại có thể tức giận hay không a.....

Oakland vừa đi tới cửa WC, vừa vặn nghe thấy được vài tiếng bạch bạch kỳ quái, còn có tiếng ngao ô của tiểu nãi miêu, tiếng kêu mềm mại, nghe rất đáng thương a.

Bên trong đang làm gì? Hall sẽ không đánh tiểu gia hỏa đâu đúng không? Tiểu gia hỏa chỉ mới lớn có một chút thôi!

Lúc này Oakland nhịn không được nữa, lập tức mở cửa WC ra vọt vào, kết quả là bị đứng hình.

Chỉ thấy trong WC sạch sẽ đến không một hạt bụi, có hai con bạch miêu một lớn một nhỏ đang ngồi. 'Đại miêu' đang nghiêm túc dùng móng vuốt vỗ bạch bạch trên mặt đất, trong miệng còn phát ra tiếng kêu lúc cao lúc thấp, giống như là đang giáo huấn mèo con đối diện không hiểu chuyện.

Tiểu nãi miêu đã đem thân thể vo thành một quả cầu, đầu nhỏ chôn ở hai chân trước, một bộ dáng cúi đầu nhận sai, tỏ vẻ đáng thương không dám nữa.

Thời điểm 'đại miêu' nhìn thấy Oakland vọt vào, lông toàn thân đều xù lên, một đôi mắt tròn xoe màu xanh thẳm giống hệt tiểu miêu đang trừng lớn, bộ dáng cảnh giác y như lúc Oakland mới nhặt được tiểu nãi miêu quả thực là giống nhau như đúc.

Lúc này Oakland mới có thể nhìn được 'toàn bộ' thân hình của đại miêu, 'đại miêu' ước chừng to bằng trái bóng rổ, thân thể tròn vo, lông màu trắng mềm mượt và bóng loáng, trên đỉnh đầu còn có một nhúm lông màu đỏ sậm ngốc nghếch, vành tai có màu hơi hồng, còn có cái mũi nhỏ mầu hồng phấn, thoạt nhìn thật sự là có chút đáng yêu a.

Tiểu nãi miêu cũng nghe thấy động tĩnh, liền nâng đầu nhỏ lên, cùng 'đại miêu' mở to đôi mắt nhìn về phía cửa.

Mẹ nó! Hai manh vật một lớn một nhỏ cùng làm ra động tác tương đồng, hình ảnh này thật sự là moe không chịu được!

Oakland cảm thấy chính mình nên che cái mũi lại một chút......

"Ngao ô!" Tiểu nãi miêu mắt sáng rực lên, chân ngắn muốn chạy về phía Oakland, đại khái là tính cầu cứu đi.

"Ngao!" 'đại miêu' nhanh tay lẹ mắt liền dùng móng vuốt đè lại tiểu thí thí của tiểu miêu, sau đó vươn đầu lưỡi liếm đầu tiểu miêu vài cái, đầu nhỏ của tiểu miêu bị liếm đến ngã tới ngã lui, móng vuốt nhỏ trên mặt đất cào lung tung vài cái, phát hiện trốn không được lòng bàn tay của 'đại miêu', đành phải tự bò về trên mặt đất.

"Hall, Hall học trưởng?"

Toàn thân 'đại miêu' cứng đờ, vừa rồi nhìn thấy hành động muốn chuồn của Joy, hắn liền phản ứng theo bản năng, kết quả.......Bị! Người! Khác! Nhìn! Thấy! Rồi!.

Một đời anh danh của hắn a!!!

Không được, tuyệt đối không thể để lộ......

Thân thể cứng đờ của 'đại miêu' chậm rãi thả lỏng, học bộ dáng nghiêng đầu của tiểu nãi miêu, một bộ dáng giả ngu giả ngơ 'ta hoàn toàn không biết ngươi đang nói cái gì'.

Oakland:........

Đại miêu ngốc manh này là Hall lãnh khốc thật sao?

Nếu hắn không tận mắt nhìn thấy Hall dẫn theo tiểu nãi miêu đi vào WC, lại do chính miệng Chris thừa nhận việc Hall cùng tiểu nãi miêu là huynh đệ, nếu không chỉ sợ hắn cũng không biết đại miêu ngố manh này cùng với hình người của Hall là có liên quan.

"Hall học trưởng, ta biết là ngươi......Nơi này không có người nào khác....." Oakland cố tình chọc thủng kỹ thuật diễn vụng về của Hall.

Tiếp theo Oakland lại thấy được toàn thân 'đại miêu' cứng đờ một lần nữa.

Đột nhiên, 'đại miêu' từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhảy vài cái vào phòng WC.

Sau một lát, Hall ăn mặc chỉnh tề từ trong phòng đi ra, trở lại thành một soái ca anh tuấn bắt mắt, hắn làm như không có chuyện gì vừa phát sinh vẫn trấn định tự nhiên, nhưng lỗ tai của hắn đã đỏ bừng đã nói lên tất cả.

"Ngao ô!" Tiểu nãi miêu vận động chân ngắn chạy tới bên người ca ca, dùng móng vuốt nhỏ lôi kéo ống quần ca ca, muốn được ôm lên cao.

Khóe miệng Hall trừu động hai cái, liền dùng động tác cứng đờ cúi mình xuống đem Joy ôm vào trong ngực. Tiểu nãi miêu màu trắng nho nhỏ nằm bò trong ngực một soái ca anh tuấn, hai đôi mắt xanh thẳm giống hệt nhau sâu không thấy đáy, Oakland không tự giác được liền nhớ đến hình ảnh đại miêu đè tiểu miêu xuống liếm liếm trước đó, cảm thấy tim của mình lại lần nữa bị chạm một cái thật mạnh.

Thú nhân gì đó!! Quả thật chính là sự tồn tại phạm quy a!!!

"Xin lỗi...... Xá đệ thật sự quá mức nghịch ngợm, đa tạ ngươi chiếu cố." Hall cứng đờ hướng Oakland nói lời cảm tạ.

"Ngao ô!" Tiểu nãi miêu kêu một tiếng kháng nghị, hiển nhiên không cho rằng người nghịch ngợm gậy sự trong miệng của ca ca chính là mình.

Hall trừng mắt nhìn đệ đệ không cho mình mặt mũi một cái, chọc chọc đầu nhỏ của hắn, mới cọi như là làm cho hắn an phận một chút.

"Không khách khí." Oakland cười tủm tỉm nhìn về phía Hall, "Học trưởng, hình thú của ngươi là mèo sao? Thật đáng yêu."

"Mèo cái gì!" Hall thẹn quá hóa giận quát, "Huyết thống cao quý của chúng ta là hổ Pukakio."

Joy đại khái cũng không nguyện ý bị nhận sai thành mèo, cũng dùng tiếng kêu tế nhuyễn ngao ô hai tiếng xem như phụ họa ca ca mình.

"Lão hổ?" Oakland ngẩn người, sau đó mới nhớ lại lúc nhặt được Joy rồi khi nghe được tiếng kêu của hắn, còn có lỗ tai của hắn cũng đặc biệt tròn hơn so với mèo bình thường, quả nhiên là giống hổ con hơn, "Hình như là vậy......Xin lỗi, ta nhận lầm a."

Bất quá cái này cũng không thể trách hắn hoàn toàn được? Ai biết là hổ con lại giống mèo đến vậy đâu? Không phải đều là động vật họ mèo sao?

Hall hừ lạnh một tiếng, nhấc chân đi ra ngoài, không muốn nói chuyện với tiểu gia hỏa ngu xuẩn đã biết được chân thân rồi còn nhận sai chủng tộc của chính mình nữa.

Nếu đổi lại là trước kia, Oakland có lẽ sẽ vì hành vi không cho mình mặt mũi này của Hall làm cho buồn bực, chính là khi chứng kiến được hình thú của Hall, cũng chỉ cảm thấy hành vi ấu trĩ này của hắn là vô cùng đáng yêu.

Lão hổ tuy rằng là mãnh thú, nhưng cũng chỉ là động vật họ mèo, tùy hứng cùng ngạo kiều đại khái là đặc điểm của bọn họ.

Nhìn thoáng qua tiểu nãi hổ đang nằm trong ngực Hall, đột nhiên cảm thấu có điểm đáng tiếc, vừa rồi không có chọc thủng Hall, hắn có thể được ôm đại miêu một cái hay không, nga không, là đại lão hổ?

Ai, thật là đáng tiếc......

Oakland một bên theo sau Hall đi ra ngoài, một bên lặng lẽ mở quang não ra, tìm tòi thông tin về hổ Pukalia.

Nguyên lai hổ Pukalio còn được gọi là Hổ Bengal biến chủng màu trắng trong thời kỳ xa xưa, sau khi trải qua hơn ngàn năm tiến hóa, liền sinh sản ra một chủng loại hổ vô cùng hiếm thấy.

Nếu làm một động vật bình thường, tuổi thọ trung bình của hổ Pukalio khoảng 18 đến 20 tuổi, hổ con một tháng tuổi sẽ tương đương với một đứa trẻ ba tuổi, cho nên sau khi Joy biến thân mới to được có nhiêu đó, Hall năm nay 21 tuổi, nếu đổi thành tuổi của loài hổ, bất quá cũng mới có một tuổi rưỡi, nhìn hình thú của hắn liền biết, hắn cùng lắm cũng chỉ lớn hơn ấu tể một chút thôi.

Trách không được Dragal cũng không biết hình thú của Hall là cái gì, chắc là bởi vì hình thú của hắn vẫn là bộ dáng ấu tể, thật sự là quá mức dễ thương đi.

Tư liệu hiện lên, theo như lời Hall nói, hổ Pukalio là loại hổ có huyết thống vô cùng cao quý, bọn họ sau khi thành niên so với lão hổ bình thường sẽ càng cường tráng cùng kiêu dũng. Trách không được Williams tướng quân lại được coi là chiến thần của Liên Bang, mà Hall cũng được coi là thế hệ nam thần mới trong Liên Bang, quả nhiên vẫn là gien ưu tú a.

Chỉ là không biết những fanboy fangirl của Hall nếu biết hình thú của thần tượng lại là một lão hổ ấu tể nhỏ nhắn dễ thương như vậy, không biết sẽ có phản ứng gì đây?

Oakland nghĩ lại liền cảm thấy buồn cười, liền cúi đầu xuống, để che đi nụ cười đang nhếch cao trên môi hắn.

"Xin lỗi, xá đệ đã gây phiền toái cho các ngươi, bữa cơm này, để ta mời đi." Hall mặt không biểu tình đi đến trước mặt Dragal cùng Rachel, chủ động đưa ra đề nghị trả tiền.

"Không phiền toái không phiền toái, Hall học trưởng không cần khách khí như vậy." Dragal liên tục xua tay.

Khuôn mặt Hall lạnh đi, xem lời Dragal nói giống như mắt điếc tai ngơ, lập tức đến quầy thanh toán, thanh toán cho bọn họ, sau đó ôm tiểu nãi hổ rời khỏi nơi này, từ đầu đến cuối cũng không có quay đầu lại nhìn Oakland lấy một cái. Chris cũng hướng bọn họ gật gật đầu, liền đi theo.

"Oakland, ngươi có phải đã chọc Hall học trưởng sinh khí hay không?" Dragal thấy thế hỏi.

"Không có a." Oakland tâm tình cực tốt nói.

"Phải không?" Dragal dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu đánh giá Oakland, "Tâm tình của ngươi hình như rất tốt."

"Có sao? Chắc là do thời tiết hôm nay tốt đi." Oakland mỉm cười trả lời.

Dragal nhìn thoáng qua thời tiết u ám trên bầu trời, thời tiết như vậy mà tốt sao? Nếu hắn nhớ không lầm, dự báo thời tiết nói thời tiết hôm nay âu u có khi sẽ có mưa.....

"Ta còn muốn mua một chút quần áo, ngươi cùng ta đi dạo một vòng đi?" Oakland nói với hai người bạn tốt.

"Được a."

*******************

Sau khi xuống lầu, Chris liền biến thành tài xế, Hall xách theo Joy đi vào xe bay.

"Lão đại, vừa rồi làm sao vậy?" Chris tò mò hỏi, "Oakland đã chọc đến ngươi sao? Ngươi xem hắn cũng là một phần trong chiến đội của chúng ta, không cần cùng hắn so đo, hắn hẳn là không có cố ý đâu."

"Không có việc gì!" Hall nghiến răng nghiến lợi nói, hắn không muốn nhớ đến sự tình xảy ra trong WC kia nữa.

"Tí tách." Cục lông nhỏ đang nằm bò trên chỗ ngồi đột nhiên run rẩy thân mình, hai chiếc răng sữa nhỏ đều lộ ra, hiển nhiên là không dám cười.

"Ngươi cư nhiên còn dám cười?" Hall đè thấp âm thanh, dùng ngón tay chọc đầu tiểu tể tử, "Nếu không phải ngươi lén ra ngoài gây ra nhiều phiền toái như vậy, ta sẽ bị mất mặt như vậy sao?"

Hall càng nghĩ càng giận sôi máu thêm, cảm thấy đều là do tiểu gia hỏa này sai. Vật nhỏ này lén bỏ nhà đi còn chưa tính, lại đột nhiên thức tỉnh thú hồn ở giữa đường, biến thành hình thú, không nói đến quần áo cùng giày dép đều ném ở giữa đường, ngay cả quang não cũng làm mất, làm bọn họ không liên lạc được, khiến bọn họ lo muốn chết, kết quả tiểu gia hỏa này lại ở một nhà ăn cao cấp ăn một bữa tiệc lớn.

Sau khi Joy biến thành nguyên hình, chỉ có thể nói bằng thú ngữ, trạng thái hình người của Hall tuy rằng có thể giao lưu cùng hắn, nhưng chiều cao kém nhau quá xa, không tiện để giáo huấn tiểu gia hỏa, mới thừa dịp không có ai liền biến thân, lại không nghĩ tới sẽ bị Oakland đúng lúc nhìn thấy, thật là thất sách a!

"Ô......" Cục lông nhỏ vô cùng đáng thương ôm ôm đầu, một bộ dáng thành tâm nhận sai.

HẾT CHƯƠNG 47