“Nga! Được... Được!” Bách Nhất sửng sốt, còn đang khϊế͙p͙ sợ chưa kịp phản ứng lại từ việc Bệ hạ nhà mình chính là Hàm Nguyệt tiên tử, có chút nhũn chân xông ra ngoài, một kiếm bổ về phía Ma Long, cố ý vô tình đưa lưng về phía Mộ Huyền, nổ lực thu nhỏ cảm giác tồn tại của chính mình, không nghĩ tới Bệ hạ đối với trò chơi có yêu thích đặc biệt như vậy... Hình như đã biết được chuyện gì không nên biết, có cảm giác sẽ bị diệt khẩu làm sao bây giờ?
Lý Chính: “……” Giống như trêи.
“Mộ Huyền, anh đợi một lát, tôi lập tức tới cứu anh.” Diêu Tư hướng về phía Mộ Huyền đang bị nhốt trong bóng trong suốt hô một tiếng, trực tiếp kéo cung trong tay ra, toàn lực đánh về phía boss.
Đang định dùng tinh thần lực mạnh mẽ thoát vây, Mộ Huyền chợt dừng, đưa mắt nhìn con non có chút sốt ruột phía dưới, con non đây là... Lo lắng cho hắn sao? Yên lặng thu hồi tay. Đáy lòng nhất thời ấm áp, không hiểu sao còn có chút vui vẻ, ngay cả dải lụa mang theo hiệu ứng hoa nở đột nhiên xuất hiện phía sau lưng cũng thuận mắt hơn. Có lẽ hắn còn có thể chịu đựng một chút nữa.
Ma Long không hổ là boss của cốt truyện thế giới, máu nhiều phòng thủ cao, đánh cũng không dễ dàng. Đặc biệt Bách Nhất cùng Lý Chính cũng không biết làm sao, trạng thái hoàn toàn không giống như thường ngày, rất nhiều lần đều bị Ma Long vung đuôi hất đi, may mắn có thần khí thêm vào, mới không trực tiếp bị đưa về điểm sống lại. Cấp bậc của Diêu Tư vốn dĩ đã thấp, lại là viễn trình (đánh tầm xa), vốn dĩ cô cho rằng cắm một chân bổ một đao là được, không nghĩ tới mệt nhất lại là cô. Không đơn giản chỉ là phải trốn tránh kỹ năng của Ma Long, còn phải thường xuyên nhắc nhở hai người không tập trung rời khỏi phạm vi công kϊƈɦ.
Cái này đã nói tốt đâu a!
“Hai người các cậu, đánh nghiêm túc một chút!” Cô nhịn không được rống lên một tiếng.
Cũng may hai người cũng không có thất thần bao lâu, không đến năm phút đồng hồ, bọn họ một lần nữa tiến vào trạng thái, bắt đầu nghiêm túc đánh boss. Máu của Ma Long bắt đầu ‘vèo vèo’ rớt xuống, mười phút sau, Ma Long rốt cuộc ầm một tiếng rớt từ không trung xuống. Cả tòa núi lửa cũng bị đè sụp.
【 Đáng giận! Lũ con kiến các ngươi, bổn tọa cho dù chết cũng muốn kéo các ngươi chôn cùng. 】
Ma Long đột nhiên rống lớn một tiếng, đột nhiên toàn thân phát ra ánh đỏ, toàn bộ bản đồ cũng bắt đầu đung đưa theo.
“Không tốt, boss cuồng bạo!” Đáy lòng Diêu Tư căng thẳng, ngẩng đầu về phía người ở không trung cách đó gần nhất, “Bách Nhất, mau rời đi nơi đó.”
Bách Nhất phản ứng cũng rất nhanh, còn chưa có rơi xuống đất, trực tiếp một cái loé lên (Tốc biến) liền lui ra hơn mấy chục mét. Quả nhiên ngay sau đó, thân hình Ma Long biến đổi, phun ra một luồng tia chớp thật lớn màu đỏ hướng về phía... Cô bổ tới.
“....”
Cmn!
Vì sao lại là cô? Cô không phải có DPS thấp nhất sao? Ngươi con Ma Long này không theo kịch bản mà ra bài a!
(DPS là một từ được viết tắt bởi một cụm từ. Mỗi chữ trong dps sẽ tương ứng với một từ. Cụ thể chữ D là viết tắt bởi Damage; chữ P viết tắt bởi Per, chữ S là viết tắt của từ Second. Như vậy dps chính là Damage Per Second, dịch ra nghĩa tiếng việt là chỉ số sát thương tính theo thời gian.)
Mắt thấy tia chớp liền sẽ đem cô đánh về điểm sống lại.
“Phụ thân!” Vẫn luôn chuyên tâm bơm máu, Lý Chính quýnh lên, vung lên cây quạt trong tay đập hướng về phía đầu rồng.
Một tiếng ‘bộp’ vang lên, chỉ thấy từ đầu rồng nháy mắt bay ra một chữ số: Lượng máu -1.
Một giọt máu cuối cùng của Ma Long rớt sạch, rốt cuộc không có động tĩnh, tia chớp cũng vụt tắt theo.
Ba người lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, còn may còn may, cuối cùng cũng đánh xong.
Bong bóng trong suốt vốn vây nhốt Mộ Huyền, bụp một tiếng liền vỡ, chậm rãi hạ xuống.
“Mộ Huyền!” Diêu Tư vui vẻ, trực tiếp chạy qua.
“Tư Tư.” Mộ Huyền cũng hướng bên này đi tới, cùng lúc đó, thanh nhiệm vụ của ba người đồng thời vang lên một tiếng, biểu hiện: Nhiệm vụ cốt truyện thế giới hoàn thành!
Hệ thống tin tức trêи không liên tiếp phát ra ba thông cáo.
【 Đinh! Cốt truyện thế giới hoàn thành, bản đồ hoàn toàn mới mở ra, thế giới Ngự Tiên tiến vào thời đại Tiên Ma!】
【 Đinh! Chúc mừng người chơi *#38, Không Rêи Một Tiếng, Mộc Tử Nhất Chỉ, hoàn thành cốt truyện thế giới. Đặc biệt khen thưởng điểm kinh nghiệm giá trị *5; Tiên thạch cao cấp *10; Danh vọng Tiên giới *10000; Lập Phái lệnh *1.... 】
【 Đinh! Người chơi ‘Mộc Tử Nhất Chỉ’ anh dũng giết địch, cho Ma Long một đòn trí mạng, nhân vật anh hùng như thế, thế gian khó thấy. Làm sao không làm trái tim mỹ nhân chấn động? Hàm Nguyệt tiên tử tự biết ân cứu mạng không có gì báo đáp được, nguyện lấy thân báo đáp! Chúc mừng người chơi ‘Mộc Tử Nhất Chỉ’ đạt được Hàm Nguyệt tiên tử thân lãi, xin cùng tiên tử hoàn thành nhiệm vụ bái đường, cộng kết liên lí. Năm phút đồng hồ sau truyền tống vào lễ đường. Khác: Ngay trong ngày hệ thống trò chơi mở ra hôn lễ! 】
Ba người: “……”
Gì?
Âm thanh hệ thống vừa rơi xuống, toàn bộ kênh thế giới nháy mắt nổ tung.
【 Thế giới ( Tổ Ngã Xuất Thần Trang): Tình huống gì thế, khen thưởng cũng quá lớn đi? Còn có Lập Phái lệnh, đây là có thể tự lập môn phái sao?】
【 Thế giới ( Yêu Mến Cẩu Độc Thân): Lập Phái lệnh là cọng lông! Trọng điểm là làm nhiệm vụ cư nhiên được vợ…… Cốt truyện thế giới quả nhiên không giống nhau! Hệ thống thật biết chơi! 】
【 Thế giới ( Cốt Truyện Thế Giới Là Truyền Thuyết): Lập Phái lệnh là cọng lông! A a a a a.... Vì sao cẩu độc thân như ta không gặp được loại chuyện tốt này?】
【 Thế giới ( Bất Quá Song Thập Nhất): Lập Phái lệnh là cọng lông! Cho ta một cô vợ, một tá Lập Phái lệnh cũng không đổi.】
【 Thế giới ( FFF Đoàn Đoàn Trưởng): Lập Phái lệnh là cọng lông! Trước kia nhìn người chơi cùng người chơi tú ân ái cũng thôi đi, hiện tại về sau còn phải xem người chơi cùng NPC tú, thiêu chết những khác phái luyến này cho ta!】
【 Thế giới ( Tác Giả Không Nghĩ Ra Tên): Lập Phái lệnh là cọng lông!】
.....
So với náo nhiệt của kênh thế giới, Diêu Tư bên này lại yên tĩnh giống như chết.
Theo thông cáo của hệ thống vừa ra, vốn dĩ khắp nơi đều là dung nham núi lửa, nháy mắt giống như spam, trải rộng hoa tươi, muôn hồng nghìn tía cái gì cũng có, gió thổi qua đầy trời cánh hoa bay.
Trêи người Mộ Huyền cùng Lý Chính chợt lóe ánh sáng trắng, quần áo ban đầu biến mất, biến thành hai bộ lễ phục cổ xưa đỏ thẫm.
Chẳng qua trêи người Lý Chính là trang phục tân lang, mà trêи người Mộ Huyền chính là... Trang phục tân nương!
Diêu Tư: “……”
Bách Nhất: “……”
Lý Chính: “……”
Lấy thân báo đáp!
Mộ Huyền cùng…… Lý Chính!
○| ̄|_| ̄|○
Hệ thống tiết tháo của ngươi đâu?! Sao chép thiết lập dũng giả đấu ác long, cũng không cần hoàn toàn như vậy đâu?
Chỉ là....
Ngoài ý muốn muốn nhìn là chuyện gì xảy ra?
O(∩_∩)O~
Gương mặt Mộ Huyền vốn không có biểu tình, đã đen như đáy nồi, trong lúc nhất thời khí lạnh bốn phía, những cánh hoa ở xung quanh phảng phất như bị đóng băng.
Muốn giết người!
Quả nhiên vừa rồi hắn nên phá hủy trò chơi này.
Diêu Tư cùng Bách Nhất đồng thời thối lui một bước dài, yên lặng vì Lý Chính thắp một ngọn nến.
【 Đinh! Thỉnh người chơi mau chóng hoàn thành hôn lễ! 】Cố tình là hệ thống còn ở một bên không ngừng spam.
“Ta…… Ta…… Không phải ta làm?!” Chân Lý Chính mềm nhũn, có cảm giác cả người đều không khỏe, “Cũng không biết sao lại thế này, ta không muốn cưới... Gia gia ngài tin tưởng....”
Bá……
Hắn còn chưa nói xong, Mộ Huyền đã vung tay lên, một luồng sáng trắng hiện lên, Lý Chính trực tiếp bị đưa về điểm sống lại.
“.....”
【 Đinh! Người chơi tử vong, nhiệm vụ hôn lễ thất bại! Điều chỉnh đối tượng....】
Không chờ hai người phản ứng lại, tiếng nhắc nhở lại vang lên lần nữa.
【 Đinh! Người chơi ‘Không Rêи Một Tiếng’ anh dũng giết địch, đánh ra thương tổn cao nhất, nhân vật anh hùng như thế, thế gian ít thấy. Hàm Nguyệt tiên tử nguyện lấy thân báo đáp! Xin cùng tiên tử hoàn thành nhiệm vụ bái đường, cộng kết liên lí.】
Vốn làm quần chúng vây xem, Bách Nhất: “……”
Cmn, hóa ra lấy thân báo đáp còn có thể nửa đường tiếp sức thay đổi người?
(╯‵□′)╯︵┻━┻
********************
Chương sau: Tinh tế rải đường.
Chúng ta chơi một trò chơi, bởi vì chương sau Tư – Huyền sẽ được bái đường, có chút thịt vụn a (Đỏ mặt ~ đỏ mặt~ing) O(≧▽≦)O nên chương này đủ 40 ⭐ vote ngày mai ed sẽ đăng chương mới, vượt qua 40 vote sẽ đăng 2 chương luôn ^^
Ngược lại, không đủ thì sẽ theo tiến độ bình thường, cách 2 ngày 1 chương.
Hết chương 136.