Tinh Tế Chi Nuôi Nhãi Con Nhặt Rác Thải

Tinh Tế Chi Nuôi Nhãi Con Nhặt Rác Thải - Chương 71: Chương 59




Không phải không nhìn thấy giống cái trốn tránh, Dị trong lòng đắng chát, giống cái vẫn luôn xem y như ấu tể, không muốn tiếp thu y.

Sau một hồi trầm mặc, Dị mở miệng đánh vỡ bầu không khí có chút ngượng ngùng này.



Y không muốn nhìn thấy giống cái khó xử, chỉ cần giống cái còn ở bên cạnh y là tốt rồi.

"Long tộc phân liệt, rất nhiều thú nhân đang tranh đoạt địa bàn, nơi này hẻo lánh không có hải vực, không phải mục tiêu chủ yếu của bọn họ tranh đoạt, so với tinh vực khác an toàn hơn."

Thời Nguyên bất tri bất giác chuyển tầm mắt lên người Dị, nghiêm túc nghe y nói, ngược lại so với lúc trước tự tại hơn nhiều.

Nhìn thấy Thời Nguyên không còn cố tình xa cách mình nữa, Dị thần sắc ôn nhu nhìn hắn, ngay cả giọng nói lạnh lùng nghe cũng nhu hòa một chút: "Bất quá cũng không thể bảo đảm sẽ không có thú nhân Long tộc tới đây chiếm lĩnh nơi này, sự tồn tại của ta tạm thời không thể để cho mấy tên Long tộc kia biết được, Hắc long tộc nghe được tin sẽ có phòng bị."

Dừng một chút, Dị tiếp tục nói: "Về phần Hoa long bọn họ, nếu như cùng mấy tên Long tộc kia đánh giết thừa dịp loạn chiếm địa bàn không nhất định sẽ thắng, cho nên viên tinh cầu này ở bên ngoài thú nhân Long tộc xem ra, vẫn là ở trạng thái vô chủ như cũ.



Sau khi ta rời đi, ngươi ở trong vườn gieo trồng trước không cần ra ngoài, chờ ta trở về."

Dị nguyên bản muốn lưu lại mấy tên thú nhân Long tộc bảo hộ giống cái, nhưng nghĩ lại, giống cái ở trong vườn gieo trồng là an toàn nhất, hơn nữa, thú nhân Long tộc cũng không nhất định sẽ bảo đảm tuyệt đối trung thành.

"Ừ, được." Thời Nguyên nghe xong nhất thời xụ mặt, vẻ mặt rầu rĩ, nhưng vẫn theo tiếng đáp ứng, dù sao liên quan đến an toàn tính mạng, ở loại chuyện này tuyệt đối không thể hàm hồ.



Rầu rĩ nhìn mắt Dị, Thời Nguyên trong lòng không tiếng động ai thán, một mình ở trong vườn gieo trồng thật sự rất nhàm chán a, phim ảnh trò chơi gì gì đó cũng đều ngán hết rồi.

Bị ánh mắt có chút ai oán này nhìn, Dị tâm liền căng thẳng, đôi mắt thủy nhuận của giống cái vốn dĩ rất đẹp, luôn lộ ra ấm áp, biểu tình như vậy rất ít khi có, nhìn có chút đáng thương.

Hầu kết giật giật, Dị bỗng nhiên sinh ra một loại xúc động, giống cái bất luận muốn cái gì y đều cũng có thể cho.

"Mấy ngày nay ta dẫn ngươi đi dạo ở bên ngoài, phiến tinh vực này hẻo lánh, bên cạnh có mấy viên tinh cầu có hoàn cảnh so với nơi này tốt hơn, có thể đi nhìn một chút." Dị mở miệng, muốn làm một ít bồi thường, y để giống cái một mình ở lại nơi này, trong lòng có chút áy náy.

Thời Nguyên vẫn không có tinh thần nhắc tới, giữa mày hơi hơi nhăn lại, khuỷu tay chống ở trên bàn đá, một tay chống cằm nhìn Dị, "Ngươi còn có chính sự phải làm, bại lộ thì làm sao bây giờ?"

"Thú hình có thể thu nhỏ lại, nếu cảm thấy không được thì, ta dùng hình người mang ngươi qua." Dị nhìn Thời Nguyên có chút dao động, tiếp tục nói tiếp, giọng nói trầm thấp.

"Thú nhân Long tộc bình thường thích dùng thú hình, bất quá ở trong sao trời cũng sẽ có hình người đi lại, bị nhìn thấy cũng sẽ không gây chú ý quá nhiều, nơi này cũng tương đối hẻo lánh, Long tộc thực lực cường đại rất ít khi đặt chân đến, cho nên không cần lo lắng."

"Mấy ngày nay không đi ra ngoài nói, sau khi ta đi cũng phải ít nhất bốn ngày mới có thể trở về." Chậm rãi nói xong câu này, Dị nhìn Thời Nguyên, kiên nhẫn chờ hắn phản ứng.

Trước sau cộng lại hắn phải ở lại chỗ này nghỉ ngơi một tuần, Thời Nguyên tức khắc liền gật đầu, nói: "Vậy cũng được, giờ đi ra ngoài dạo một vòng, ngươi hiện tại có việc gì không?"



Dị nhìn giống cái ánh mắt ôn nhu, mở miệng: "Không có, hiện tại có thể đi ngay."

Thời Nguyên đứng lên, bởi vì muốn đi ra ngoài chơi, tâm tình tự nhiên tốt lên, trên mặt một lần nữa mang theo nụ cười, tiếng nói ôn nhuận, nói: "Dùng thú hình cũng tốt, thú hình không phải nhanh hơn sao, ngươi thu nhỏ một chút là tốt rồi."

Kỳ thật này chỉ là một nguyên nhân, càng nhiều hơn, là bởi vì nếu là hình người mà nói, Dị liền phải cõng hắn, Thời Nguyên nghĩ đến lúc sáng vừa đến nơi này, chính là Dị cõng hắn tới núi lùn, nói thật khoảng cách quá thân cận rồi, có chút không được tự nhiên, thú hình liền sẽ không xấu hổ như vậy.

"Nhớ rõ nếu như vạn nhất đụng phải những người khác, liền trực tiếp tiến vào vườn gieo trồng, dù sao vườn giao trồng cũng cũng có thể chứa vườn gieo trồng loại nhỏ ở bên trong." Thời Nguyên nghĩ nghĩ nói, có Dị ở, dù cho ở trong sao trời từ vườn gieo trồng đi ra cũng không có bất kỳ vấn đề gì.

"Được, không cần lo lắng." Dị nhìn Thời Nguyên thập phần kiên nhẫn an ủi y, hai người liền ra vườn gieo trồng.

Kim Long dài hơn năm mét xuất hiện ở trước mắt, xác thật so với mục tiêu đại kim long nhỏ hơn nhiều.



Thời Nguyên ngồi vững ở trên người kim long, thuần thục mà bắt được long giác, bị kim long mang lên không trung bay đi.

Lần này không bay nhanh giống như trước kia, Kim long cố tình hạ tốc độ, thuận tiện cho Thời Nguyên từ trên không nhìn thấy toàn cảnh viên tinh cầu này.

Thời Nguyên thả lỏng ngồi ở trên người kim long, từ trên cao nhìn xuống, bình nguyên hoang mạc vô biên vô hạn lộ ra thê lương, núi lùn màu xám nâu tựa như trường long quỳ rạp trên mặt đất, cây xanh cùng nguồn nước rất ít, rải rác phân bố ở trong hoang mạc.

Thời Nguyên nghĩ, khó trách Long tộc không thích sinh hoạt ở chỗ này, nơi này ngẫu nhiên tới chơi một lần thì còn có thể, nhưng tuyệt đối không phải là một nơi thích hợp cư trú lâu dài.

"Đi thôi." Thời Nguyên bị kim long mang đi, ở trên không xoay quanh một trận, gió tới trước mặt cũng không quá mãnh liệt, rất nhanh, kim long liền gia tốc bay về phía sao trời.

Trong không gian mênh mông vô tận, vô số tinh cầu đang chậm rãi chuyển động, mỹ lệ mê người.



Cái này Thời Nguyên trước đây chưa từng thấy qua, cho dù đã đến trong sao trời bao nhiêu lần rồi, nhìn đến nơi này hết thảy, đều sẽ ngẩn người một trận, quá đẹp!

Kim long chậm rãi bay về phía viên cầu màu lam, kế bên viên tinh cầu đó, là một viên tinh cầu màu đỏ rực.





Tầm mắt Thời Nguyên bị hai viên tinh cầu đó hấp dẫn, cũng không biết, phía trên sẽ có cảnh sắc gì khác nhau.

- ---

Rất nhanh, ba ngày liền trôi qua, Thời Nguyên cùng Dị đem phiến tinh vực hẻo lánh này cơ hồ đều đi qua một lần, trên đường cũng gặp qua thú nhân Long tộc khác, Dị ngũ cảm nhạy bén, trước tiên liền mang Thời Nguyên vào vườn gieo trồng, không có để cho bọn họ nhìn thấy, một đường xuống cũng coi như thuận lợi.


Đến tối, hai người trở lại viên tinh cầu hoang mạc, trong vườn gieo trồng, Thời Nguyên buông mấy cái đồ chơi cổ quái hiếm lạ được tìm thấy trên tinh cầu khác xuống, đi vào trong vườn trái cây.



Dị đi theo hắn một khối, đang đi thì, khoé mắt Thời Nguyên nhìn vào trong bụi cỏ giống như có một thứ gì đó.

"Ơ? Ở chỗ đó không có cái gì..." Thời Nguyên tò mò nói, đi về phía bên kia.



Đẩy bụi cỏ ra nhìn, cư nhiên là một quả trứng, vẫn là màu vàng nhàn nhạt.

"Trứng ở đâu ra vậy? Sao ta không nhớ trong vườn gieo trồng còn có thứ này?" Thời Nguyên không có tùy tiện chạm vào quả trứng kia, cách cũng rất xa, bóng ma lúc trước ở các tinh cầu khác khiến hắn khắc sâu vào ký ức.

Ngày hôm qua đi tới một viên tinh cầu cơ hồ bị thực vật bao trùm, mở giám định giao diện ra, phát hiện nơi này có rất nhiều thực vật kỳ lạ có giá trị khá tốt.



Hai người ở xung quanh đi dạo nhìn hái một ít, mục đích chính là đi ra ngoài chơi, những thứ này cũng chỉ là chuyện thuận tay, cũng không có để ý gì nhiều.

Thời Nguyên thấy một đóa hoa màu trắng thật lớn, hắn nhịn không được đến gần thưởng thức một chút.



Cánh hoa đó nhìn thịt rất bùi, còn toả ra mùi hương nhàn nhạt, nhìn thấy kết cấu của cánh hoa này bùi bùi, nghĩ xúc cảm hẳn là không tồi.



Vì thế Thời Nguyên dưới sự hiếu kỳ thúc đẩy, sơ suất duỗi tay chạm vào hoa trắng một chút, cũng không hề nghĩ tới đoá hoa đó sẽ có nguy hiểm.

Kết quả mới vừa đụng vào liền thấy đoá hoa trắng đó kịch liệt run rẩy một chút, cánh hoa đang khép lại nháy mắt liền mở ra, từ bên trong bay ra rất nhiều con chim nhỏ màu trắng kỳ quái, phát ra tiếng kêu "Hí hí" rồi đổ ập xuống tấn công Thời Nguyên.

May mà Dị ở ngay bên cạnh hắn cách đó không xa, ở thời điểm Thời Nguyên chạm vào đóa hoa đó, Dị nhạy bén từ trước đến nay liền đã nhận ra nguy hiểm, lập tức hóa thành kim long đem Thời Nguyên không kịp né tránh toàn bộ cuốn lấy, chặn một bầy chim nhỏ màu trắng công kích.



Long uy phóng thích, mấy co chim chóc đó cũng không có công kích đến kim long, thân thể mềm dẻo, xiêu xiêu vẹo vẹo phành phạch phất cánh bay xa.

Về sau lại phát hiện loại hoa lớn màu trắng đó là tổ của chim nhỏ, Dị chưa từng đi qua viên tinh cầu này, không rõ tình huống nơi này lắm.





Bất quá may mà y vẫn luôn một mực cảnh giác, cũng không có làm Thời Nguyên bị thương.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng mấy con chim nhỏ này đem sinh vật khác mổ chỉ còn lại xương thì, Thời Nguyên liền không dám sờ loạn đồ vật nữa, cũng tự kiểm điểm bản thân, đều lớn như vậy rồi, không thể nhìn thấy đồ vật gì liền chạm lên, không khác gì con nít ba tuổi cả, còn tạo thành phiền toái cho người khác nữa.

Bởi vì đã làm sai chuyện, cho nên Thời Nguyên về sau liền ngoan ngoãn đi theo phía sau Dị, gặp được đồ vật mới lạ, dù có tò mò cũng sẽ không chủ động chạm vào, trừ phi Dị mở miệng nói không có nguy hiểm thì, mới có thể tiến lên nhìn xem, cũng không có chạm loạn vào.

"Con nối dõi của nhánh bên Kim long tộc, Hoa long đi ra ngoài liên hợp với Long tộc khác, không có thực lực bảo hộ, tạm thời đặt ở chỗ này." Dị nhàn nhạt mở miệng, đối viên trứng rồng kia không có bất kỳ tình cảm gì.

"Như vậy a." Thời Nguyên gật gật đầu, dừng một chút, hắn vẫn là không nhịn được, nói: "Vậy ngươi mấy ngày nay liền đem trứng ném ở chỗ này?"

Nhìn thấy trên mặt lạnh băng của Dị tràn ngập không sao cả, Thời Nguyên dở khóc dở cười, tốt xấu gì cũng coi như là trứng vương tộc, cứ như vậy bị y ném ở trong bụi cỏ, này cũng quá tùy ý rồi.

"Ta có thể chạm vào sao?" Thời Nguyên hỏi, đây chính là trứng rồng.

Dị gật đầu, nhìn ra giống cái tò mò, đi qua đem quả trứng nhặt lên, xem giống cái cẩn thận từng chút bế ở trong tay, mở miệng: "Trứng rồng cứng rắn, sẽ không dễ dàng vỡ vụn, không cần cẩn thận như vậy."

"Ò, đã biết." Thời Nguyên cúi đầu tinh tế nhìn quả trứng hình bầu dục trong tay, không phải đặc biệt lớn, một bàn tay xoè ra năm ngón tay hoàn toàn có thể bắt lấy, vỏ trứng phát ra kim quang nhàn nhạt, vỏ ngoài rất bóng loáng, sờ soạng một chút, không có bất kỳ động tĩnh gì, nhìn một chốc Thời Nguyên liền trả lại cho Dị.

"Đừng ném loạn, tốt xấu gì cũng là trứng của Long tộc, quăng lên gác mái đi." Thời Nguyên thuận miệng nói.

Dị lại không đồng ý, lại nói như thế nào quả trứng này cũng là giống đực, làm sao có thể cùng giống cái của y đều ở trên gác mái, huống hồ lúc nãy giống còn sờ quả trứng này rất ôn nhu, khiến y đối quả trứng này hoàn toàn không ưa nổi.

"Đặt ở bên ngoài là được, chỉ là một quả trứng, không cần để ở bên trong." Lực sinh mệnh của quả trứng trong tay dao động rất yếu, Dị trong mắt hiện lên nét không kiên nhẫn.

Bất quá nghĩ đến kim long tộc không còn xuất hiện con nối dõi nữa, về sau y phải rời khỏi Long tộc mà nói, cũng chỉ có quả trứng này có thể đại biểu cho Kim long tộc, như vậy liền dễ thoát thân, vì thế đem trứng rồng hướng hồ nước bên kia vứt xuống, trứng rồng xẹt qua một đường parabol cao cao, "Bùm" một tiếng rớt vào hồ nước, chậm rãi chìm xuống.

Thời Nguyên: "......"

Cạn lời nhìn mắt Dị, Thời Nguyên mở miệng; "Như vậy không có việc gì sao?"

Trên khuôn mặt tuấn tú của Dị không có bất luận biểu tình gì, nói: " Quả trứng kim long này rời khỏi hải vực quá lâu, không có tiếp xúc đủ hải khí, rất khó phu hóa, để ở trong nước đối với nó mà nói là lựa chọn tốt nhất."

Dừng một chút, Dị tiếp tục nói: "Hồ nước nơi này rất đặc thù, trứng rồng ở bên trong hẳn là sẽ có chỗ lợi."

"Cũng đúng, cái hồ nước này quả thật rất thần kỳ, thuỷ sản gì ở bên trong đều có thể sống sót." Thời Nguyên gật đầu nói, nếu Di đã nói như vậy thì, hắn cũng không cần quan tâm quả trứng đó nữa, dù sao hắn cũng không phải người của Long tộc.

Nghỉ tạm một đêm, sáng sớm hôm sau, thú nhân Hoa Long tộc liền đến viên tinh cầu này, phía sau còn theo một ít Long tộc khác, những thú nhân này đều cẩn thận tránh né tầm mắt của Hắc long tộc, lặng lẽ tụ tập cùng một chỗ, đi gặp dòng chính vương tộc trong miệng Hoa long tộc kia..