Tình Song Sinh Hàn Tổng Xin Buông Tha

Chương 53: 53: Vở Kịch Hạ Màn




Cảnh tiếp theo, là màn ân ái của họ nhưng cô đã muốn giữ lại danh dự cho Trương Phương Nghi. Leon lập tức tắt ngay lập tức tắt ngay khúc ấy. Bấy nhiêu cũng đủ làm mọi người hiểu tiếp theo sau đó là gì..

- Leon mày dám bán đứng Quách Minh? (Phương Nghi chỉ vào Leon)

- Từ trước tới nay, tôi chưa từng là người của ông ta. Tôi là cảnh sát quốc tế chỉ theo dõi ông ta mà thôi. Thật ra tôi không định đụng chạm cô đâu, chỉ là đang thực hiện nhiệm vụ lại nhận được nhờ vả từ người bạn thân, nên đành phải giúp cô ấy một chút. Nếu cô không hại bạn tôi, chắc cô sẽ được sống hạnh phúc hơn bây giờ. (Leon giơ tấm thẻ cảnh sát lên cười nói)

- Mày là đứa con gái vô đạo đức..

"bốp"

Trương phu nhân lập tức đi tới tát mạnh vào má cô khiến cô không kịp né tránh cú tát ấy. Bà ấy vừa tức thay con gái mình, vừa dùng sức mạnh một người mẹ bảo vệ con gái mình. Phải rồi đây chính là một điều đúng đắn thật sự rất đáng làm mẹ., huh!

- Tôi vô đạo đức sao, bằng con gái bà sao? (cô nhìn ba ta hét)

- Không có bằng chứng cụ thể, đừng ăn nói hàm hồ. Cho dù những chuyện này là thật ít nhất cô cũng phải có người làm chứng, ai làm chứng chuyện 6 năm trước tôi cho người giết chị ruột, chỉ có tờ giấy thuê người thì làm được gì, cả nhân chứng còn không có? Còn chuyện tài liệu làm giả chỉ có vài tờ giấy, không có người nhận số tiền của tôi chính thức là ai? Chuyện Quách Minh ông ấy đã nhận tôi chưa? Tất cả đều chưa có..

- Alan anh đừng nghe cô ta nói, mọi chuyện không như anh nghĩ. Bây giờ tôi tuyên bố lấy danh nghĩ vợ sắp cưới của chủ tịch Alan kiện tổng giám đốc Vương An Kỳ vì tội bôi nhọ danh dự tôi.



- Xin lỗi, nhưng có lẽ cô không cần phải diễn và tôi cũng thế.(Alan cười nhạt nhìn Trương Phương Nghi)

Điều đó khiến cho Trương Phương Nghi vô cùng bất ngờ, Alan hờ hững đứng lên gạt tay ra nhìn thẳng vào cô ta.

- Tôi không cho phép một ai lấy danh nghĩa Diamond để mang lợi ích cho mình. Tôi tuyên bố sẽ không có một cái lễ kết hôn nào với người con gái này, tôi không chấp nhận được việc vợ sắp cưới của mình lại đi ăn nằm với đàn ông khác. Dùng 1 Trương thị chỉ còn vẻ ngoài để lợi dụng Diamond trục lợi cho bản thân...

Alan nhìn cô ta ánh mắt kiên quyết, giọng nói cứng rắn khiến người ta nghe thấy cũng sợ hãi. Và đương nhiên cả Alan cũng nằm trong kế hoạch này. Leon và Alan là hai anh em, làm sao có em mà không có anh. Bây giờ chỉ còn việc giải thích với Đan Thanh thôi.

- Anh muốn đá tôi?

- Không phải đá cô, mà là từ trước đến nay, cô chưa từng được giữ trong tôi.

Tất cả phóng viên lần lượt lên tin tức trở về nơi làm việc của mình sau khi lấy được những tào liệu cô quăng xuống. Chỉ vỏn vẹn 20 phút sau thì chẳng còn ai nữa.

Trong phòng ngay khoảng khắc đó chỉ còn lại những người có liên quan, lúc ấy Alan mới chính thức cởi bỏ vai diễn tiếp cận Trương Phương Nghi mà bước về phía cô khiến mẹ con của cô ta không thể tin vào mắt mình.

- Bất ngờ lắm hả? (Cô nhìn cô ta cười khẩy)

- Tất cả các người lừa tôi, ngay cả anh cũng lừa tôi? Tôi yêu anh, tin anh để anh cấu kết với nó hại tôi chẳng còn gì cả? Anh trả lại tất cả bất động sản, thậm chí cả tài khoản ngân hàng trả lại cho tôi.

- Tất cả những gì cô có là lấy của các đối tác đầu tư, của cổ đông trong Trương thị cô lén lấy tiền làm quỹ riêng mình? Tôi chỉ giúp họ lấy lại những gì họ đã mất. (Alan cười khẩy lên tiếng)

- Tao đã nhìn lầm thằng con rễ xấu xa như mày.. (Trương phu nhân tức giận nói)

- Ngay cả con gái ruột bà còn không thương? Bà thương con rễ như tôi được sao? (Alan không hề biết tôi là chính là Trương Phương Linh, anh ấy chỉ biết qua những lời cô vừa nói lúc nãy nên mới nói thế)



- Tôi không nghĩ Trương tiểu thư của bà lại suy nghĩ đơn giản như thế? Bà nghĩ từ trên trời bay xuống một đứa con rễ giàu có, hoàn hảo tới tìm gia đình bà sao? Tất cả đều nằm trong kế hoạch của tôi mà thôi. Tôi chỉ đơn giản cho Alan tiếp cận hai người, Leon lại là đàn em của Quách Minh. Sau đó tôi diễn một vở kịch thất bại dưới tay các người, để các người cho rằng tôi chẳng làm gì được, không đề phòng tôi.Alan chỉ cần ra mặt ngõ lời với cô lợi dụng tình cảm cô dành cho anh ấy kêu cô đưa tất cả những gì cô có cho anh ấy cô liền làm theo. Vậy là chẳng còn gì? Cảm giác từ trên trời đột nhiên rớt xuống địa ngục có phải không chấp nhận được đúng không?

- Mày là một con người gian xảo, mày lấy hết tất cả của tao, mày nghĩ tao sẽ chịu thua mày sao? (Mẹ cô ta tức giận hét lên)

Cô cười khẩy bước tới nhìn mẹ con của họ.

- Đó chính là cái giá của bà phải trả. Hãy nhớ cho kĩ, tất cả ngày hôm nay bà mất không phải vì tôi lấy đi. Mà là do bà quá tin vào đứa con gái cưng của bà, để cô ta muốn làm gì thì làm, bao che tội lỗi của cô ta. Bây giờ muốn vực lại Trương thị cũng chẳng ai đủ sức. Thông báo phá sản đi là vừa.

- Mày rốt cuộc là ai, tại sao lại muốn hai gia đình tao? (Trương Phương Nghi hét lên)

- Chẳng phải tao đã nói với mày sao? Những gì mày có đều do mày cướp của người khác. Cảm giác bị người ta cướp mất tất cả chẳng còn ai bên cạnh có phải đau lắm không? Nhưng may mắn mày còn có mẹ, có ba bên cạnh. Hãy nghĩ thật kĩ lúc mày hại chị mày, chị mày có ai bên cạnh? Ngay cả người yêu của cô ấy cũng cho là cô ấy bị điên đó?

Cô gằng giọng nói, nước mắt không rơi nhưng lại ứa đọng khiến từng câu nói trở nên đau thương, đay nghiến. Thật sự đã nghẹn, không thể nói lên lời.

Cô quay mặt đi, trước khi cùng mọi người rời đi cô còn dừng lại nói một câu.

- Lời của thầy bói, thật sự đáng tin lắm phải không? (cô chỉ nói như thế rồi đi chứ không quay mặt lại)

Bước ra xe, tôi chưa để yên cho họ như thế. Lấy số máy lạ nhắn tin cho Trương Phương Nghi..

" 5h chiều ngày hôm nay, hãy đến căn nhà cũ của gia đình mày ngày xưa "

Sau đó lập tức bước lên xe, bất ngờ Leon nhìn cô.



- An Kỳ... tôi không về với cậu được?

- Tại sao?

- Bởi vì tôi phải đi tìm nhân chứng cho chuyện này tôi muốn bắt được Trương Phương Nghi. Tối nay tôi nghĩ lệnh bắt giữ mới được gửi tới sở, tối nay mới có thể bắt cô ta về điều tra. Nếu không có nhân chứng cũng sẽ như cô ta nói, chỉ có thể án treo, không xử tội được.

- Được... Vậy phiền cậu rồi Leon.

Leon lập tức lên xe chạy đi, chỉ còn lại cô Đan Thanh và Alan. Đan Thanh không hề hỏi xảy ra chuyện gì, có lẽ chị ấy hiểu tất cả những việc đã xảy ra nhưng đối với Alan vẫn còn chưa thể tha thứ. Cũng phải, lời Alan nói hôm đó tổn thương sâu sắc.

- Đan Thanh em còn giận anh sao?

- Hai người thật sự rất giỏi? Thật sự giấu được tôi tới bây giờ. Xem tôi là gì hả??

- Chị à? Em xin lỗi nhưng chuyện của Alan nói với chị em không có kêu anh ấy nói nha. Là anh ấy tự nói, em không liên quan.

Cô bày ra vẻ mặt cún con lập tức đẩy hết qua cho Alan, cô biến mình thành kẻ vô tội cười cười rồi lái xe để Alan và Đan Thanh ngồi ghế sau. Alan ngỡ ngàng nhìn khuôn mặt lật như bánh tráng của cô lại khiến cô muốn cười nhưng không cười được.