Rất nhanh, Tiếu Dao phát hiện hai chân của cô đã không chấm đất.
"Tứ thiếu, tứ..." Thật vất vả mới có thể ngoi lên hít thở không khí, cô vẫn không quên gọi Quân Dạ Huyền.
Bốn phía đen như mực, Tiếu Dao không ngừng dùng cả hai tay hai chân vẫy vùng ở trong nước, vẫn không bắt lấy được đồ vật nào, bao gồm cả hắn.
Cô rất sợ, không phải sợ mình bị chết đuối, mà là sợ cuối cùng vẫn không tìm thấy được nam nhân kia.
Thật ra hắn không hề xấu xa, mỗi một lần câu dẫn hắn đều rất khó khăn, có thể kết luận rằng Quân Dạ Huyền là kiểu người không dễ lạm dụng tình dục.
Hắn chỉ cho người ta có cảm giác "người đi lại trong giang hồ, sao khó tránh khỏi ướt giày"* mà thôi.
*Ý chỉ: đã là người thuộc thế giới ngầm không thể tránh khỏi những việc này (tình dục).
Quân tứ thiếu kỳ thật cũng rất đáng thương, từ nhỏ đã không có mẹ, Tiếu Dao nhớ rõ Tần Mặc từng nói qua, rất nhiều cô gái muốn trèo cao đã phẫu thuật chỉnh hình giống như người mẹ quá cố để tới gần hắn.
Quân Dạ Huyền, rốt cuộc là anh đang ở đâu? Trăm vạn nghìn vạn không thể xảy ra chuyện!
Sức lực càng ngày càng yếu, từ lúc bắt đầu tán loạn ở trong nước, lúc sau lại trở thành giãy giụa.
Sauk hi uống được thêm vài ngụm nước, Tiếu Dao đã ý thức được tình huống đang dần trở nên nghiêm trọng.
Dưỡng khí còn lại trong cơ thể càng ngày càng không đủ, cô không ngừng kiễng chân hướng lên trên, chỉ muốn trước tiên rời khỏi mặt nước, hít thở một hơi.
Đáng tiếc, mặc kệ bản thân nỗ lực như thế nào, cơ thể vẫn như cũ, ngày một chìm xuống.
Tiếu Dao trăm vạn nghìn vạn cũng chưa nghĩ tới chỉ trong vòng một ngày, cô đã sắp chết đuối hai lần. . ngôn tình hay
Trong nháy mắt, cảm giác sợ hãi lúc sáng lại lần nữa chiếm đóng ý thức của cô, chỉ có một điều, bên cạnh mình bây giờ không còn hai cánh tay rắn chắc hữu lực kia nữa.
Tứ thiếu, anh ở đâu? Anh không thể gặp nguy hiểm! Tiếu Dao không ngừng uống từng ngụm nước to, trong lòng vẫn đang nhớ thương ân nhân cứu mạng mình.
Mỗi lần phát sinh sự việc không thể khống chế, Quân Dạ Huyền đều thích ngâm mình ở trong nước, thói quen này, từ sau khi hắn mất đi mẹ ruột, đã chậm rãi hình thành.
Dần dà, khả năng nín thở của hắn so với người bình thường vượt trội hơn rất nhiều.
Ngâm mình ở đáy nước không lâu, Quân Dạ Huyền đã nhìn thấy bóng dáng của Tiếu Dao.
Đáy hồ tối tăm, hắn không thể nhìn thấy rõ ràng dáng người của Tiếu Dao, ít nhất hắn cũng biết, đó là cô.
Quân Dạ Huyền vẫn yên yên tĩnh tĩnh mà nhìn Tiếu Dao đang dần dần chìm xuống, cho đến khi thấy cô sặc nước, hắn mới phản ứng lại.
Làm sao hắn có thể quên được, nữ nhân này sẽ không bao giờ bơi lội?
Chỉ bằng hai ba lần đạp nước, Quân Dạ Huyền đã nhanh chóng đem thân thể mềm mại kia ôm vào trong ngực.
Tiếu Dao sắp chết ngất lại lần nữa cảm nhận được tiếng tim đập của hắn, cô còn tưởng rằng, tất cả đều chỉ là ảo giác.
Vừa rồi, chỉ trong một khoảnh khắc, cô thậm chí cảm thấy bản thân chết chắc rồi.
"Xôn xao" một tiếng, nam nhân cường tráng ôm một dáng người mềm mại không xương, bước ra khỏi mặt nước.
Thân thể nổi lên cảm giác khác thường, làm dục vọng Quân Dạ Huyền thật vất vả áp xuống, lại lần nữa bốc cháy lên.
Nhưng nhìn thấy người trong ngực mình đang hôn mê, hắn chỉ có thể tạm thời khống chế bản thân.
"Nè!" Quân Dạ Huyền lắc lắc Tiếu Dao: "Tỉnh lại!"
Sau lần lay thứ hai, Tiếu Dao phun ra một ngụm nước, chậm rãi mở mắt.
Nhìn thấy người trước mặt, cô chớp chớp mắt, thấp giọng kêu lên: "Tứ thiếu, anh không có chuyện gì? Anh thật sự không có chuyện gì sao?"
Vừa nói, Tiếu Dao vươn tay, gắt gao ôm cổ hắn.
Bởi vì vậy, cặp vú mềm mại của cô liền ép chặt ở trên ngực hắn.
Quân Dạ Huyền bị hành động của Tiếu Dao làm cho không được tự nhiên, hắn ho nhẹ, muốn đẩy cô ra, bàn tay lại ngưng ở giữa không trung.
"Tôi, có thể có chuyện gì?" Âm thanh lãnh đạm vang lên.
Tiếu Dao buông cổ Quân Dạ Huyền ra, lại xoa xoa đầu hắn, tươi cười bên khóe miệng tràn đầy chân thành.
"Anh vẫn chưa ngoi lên, tôi cho rằng anh đã chết, đi vào tìm, lại tìm không thấy, anh không biết tôi có bao nhiêu lo lắng đâu".
Lời nói vừa ra, Tiếu Dao mới sực nhớ, tư thế này, có phải quá ám muội hay không?
Hơn nữa, hai người bọn họ vốn dĩ không có thân thiết đến vậy, cả hai còn đang trần trụi...