Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 187




Chương 187: Cường bạo hoang dã 1

"A! Không được!" Đột nhiên cảm giác được một trận tê dại, Tiếu Dao giật mình tỉnh dậy.

Trong tầm mắt chỉ có một mảnh đen nhánh, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Nhưng hơi thở của người đàn ông đè phía trên cô quá mạnh, muốn bỏ qua là điều không thể.

"Không cần! Tránh ra!" Tiếu Dao dùng sức xô đẩy người trước mặt: "Không cần!"

Tiếu Dao sợ bóng tối chính là vì những thứ không sạch sẽ như ma quỷ, có thể chúng không có khả năng tồn tại, nhưng ngay từ nhỏ cô đã sợ rồi.

Vừa rồi người mặc đồ đen xuất hiện quá mơ hồ, làm cho cô còn tưởng rằng mình đang gặp 'thứ' kia ở bên trong rừng sâu.

Hắn vụt qua rất nhanh làm cho tâm hồn thiếu nữ của cô vốn đã sợ ma ngất xỉu ngay tại chỗ.

Tiếu Dao làm sao tưởng tượng nổi lúc mình tỉnh lại cơ thể đang bị xâm phạm?

"Không được động vào tôi! Anh tránh ra! Buông ra! Không cần!"

Toàn thân trên dưới không có một chút vật che chắn, Tiếu Dao không ngừng xô đẩy, chụp phủi người trước mặt.

Người đàn ông mặc đồ đen cũng không thèm để ý đến hai tay đang vung loạn, dễ dàng bắt được, dùng vật lạ trói lại, cố định ở trên đỉnh đầu.

"Buông tôi ra! Buông ra!" Tiếu Dao không ngừng giãy giụa nhưng không có cách gì thoát được.

Hai tay bị trói, hai chân bị hắn đè nặng, một chút xê dịch cũng không có khả năng.

"Không được! Anh là ai? Không thể làm vậy!"

Tay hắn bắt được một bên vú của cô, dùng sức xoa bóp ra các loại hình dạng khác nhau, Tiếu Dao không ngừng lắc đầu.


"Rốt cuộc anh là ai? Tiên sinh, là anh sao? Tiên sinh, có phải anh hay không?"

Trong lòng rất hoảng sợ, Tiếu Dao cũng không có thời gian để bình tĩnh, ngẫm nghĩ lại cái người đột nhiên xuất hiện này cuối cùng có thân phận gì.

Tạm thời, cô chỉ có thể nghĩ đến tiên sinh, người nhận nuôi, đào tạo, ra lệnh cho cô ra khỏi căn cứ làm nhiệm vụ.

"Đáng lẽ em phải nhớ kỹ tôi chứ?" Hắn dừng động tác ở tay lại, ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống cô đang nằm trên mặt đất.

Giống như âm thanh đến từ địa ngục, làm cho Tiếu Dao run lên, dưới thân một dòng dâm thủy từ trong huyệt chảy ra.

Vừa rồi lúc Tiếu Dao đang hôn mê, thân thể cô bị đùa bỡn, tỉnh lại được là do cảm giác không khỏe ở trong người.

"A!" Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, đỡ côn thịt lớn từ đầu đã ở trong tiểu huyệt, không chút thương tiếc đỉnh mạnh vào.

"A..." Tiểu huyệt đột nhiên bị dị vật hung hăng xâm chiếm, Tiếu Dao khẽ kêu, toàn thân căng thẳng đến cực hạn.


"Không cần! Tiên sinh, em không cần! Xin..."

Ở trạng thái bình thường, côn thịt muốn cắm vào trong đã khó, huống chi âm đạo của cô rất hẹp, nó đang đề cao cảnh giác, đem côn thịt kẹp chặt.

Trong đêm đen vẫn có thể nhìn thấy được, trên mặt người đeo mặt nạ da hiện lên tầng tầng lớp lớp mồ hôi.

"Bốp" người đàn ông cau mày nhíu mặt, đánh một cái rõ to trên đùi cô.

"A..." Lại kêu một tiếng, thân thể Tiếu Dao chậm rãi thả lỏng.

Phối hợp với sự thả lỏng của tiểu huyệt, dương vật thô to như cánh tay trẻ con rốt cuộc cũng đi vào, âm thanh vang lên, "Phốc" một tiếng.

"A..." Tiếu Dao thống khổ ngẩng đầu rên, âm thanh bắt đầu trở nên khác lạ: "Ha..."

Tiểu huyệt lại co rút lại lần nữa, một bãi dâm thủy lại trào ra làm ướt côn thịt cứng rắn như thiết.

Người mặc áo đen rút dương vật ra một chút, sau đó lại hung hăng cắm vào.

"Không... A... Tiên sinh, không được!" Tiếu Dao nắm chặt hai tay, mười ngón chân cũng không tự giác mà cong lại.

Quá sâu! Cũng quá lớn! Cô sẽ chết mất.

Hắn nhăn mày, hai tay bắt được eo nhỏ của Tiếu Dao, dùng sức thọc vào rút ra.

"A, a... Không cần! Tiên sinh... Ưm, a a... Chậm một chút! A... Ưm... A, a, a..."

Trong hang núi tối tăm truyền ra tiếng kêu dâm đãng thống khổ của phụ nữ.

~~~