Tình Nồng Khó Phai

Chương 207




Trong lúc cô vừa rơi nước mắt vừa suy nghĩ linh tinh, đột nhiên nghe có tiếng hét to:

"Ngũ Vận Uyển!"

Ngũ Vận Uyển choáng váng, ngẩng đầu nhìn thấy một bóng người đang chạy bên ngoài ngọn lửa.

"Nam Bá!" Cô vội vàng gọi nhưng khói đã làm cổ họng khản đặc, "Tôi ở đây! Khụ khụ ở đây!".

Nam Bá vẫn nghe được giọng nói của Ngũ Vận Uyển, lập tức xông tới.

Nhưng ở cửa cháy quá lớn, anh ta không vào được. Anh ta muốn dùng bình chữa cháy phun tới nhưng nó đã hết

rồi.

Ngũ Vận Uyển thầm tuyệt vọng.

Xem ra, ông trời thật sự muốn cô phải chết sao?

Không ngờ lúc này cô đột nhiên nhìn thấy Nam Bá ở phía ngoài ngọn lửa ném bình chữa cháy trong tay và xông thẳng vào ngọn lửa!

Ngũ Vận Uyển chấn động, dù cổ họng khàn đặc vẫn cố kêu lên, "Nam Bá, đừng!"

Ngũ Vận Uyển không dám tin vào mắt mình.
Ở cửa đang cháy lớn như vậy, Nam Bá lại xông thẳng vào giống như phát điên!
Anh ta không muốn sống nữa sao?
Hay... anh ta chỉ vì cứu mình?
Cô nghĩ đến đây thì cắn chặt môi, từng giọt nước mắt rơi xuống tới trên mặt đã bị hơi nóng làm bốc hơi hết.
Đồ ngốc...
Đúng là đồ ngốc...
Bây giờ cô đã không phải là bạn gái của anh ta nữa, anh ta việc gì phải làm tới mức này để cứu cô chứ?
Hoàn toàn không đáng!
Lúc này, Nam Bá đã xông vào trong lửa, lập tức tới trước mặt Ngũ Vận Uyển.

Ngũ Vận Uyển nhìn thấy trên áo sơ mi của anh ta đã bị cháy thủng mấy chỗ, lộ ra phần da bị bỏng bên trong.

Cô hoảng sợ, vội vàng dùng chăn trên người mình đập lên trên người anh ta, dập lửa cho anh ta.

Nhưng Nam Bá chỉ căng da mặt, không chậm một giây đã trốn vào trong chăn, sau đó ôm Ngũ Vận Uyển vào trong lòng rồi lao nhanh ra khỏi cửa!

Nam Bá cao hơn Ngũ Vận Uyển rất nhiều, bởi vậy anh ta ôm cô bảo vệ trong lòng khiến cô không hề tiếp xúc với ngọn lửa.

Nhưng Nam Bá lại khác, mặc dù có chăn nhưng lửa vẫn

cháy tới chỗ anh ta. Ngũ Vận Uyển nghe được từng tiếng kêu rên của anh ta vang lên phía trên đỉnh đầu mình.