Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 96




Phan Trấn Khắc ngồi trong phòng trà gần một tiếng mà Hoắc Tư Danh vẫn chưa đến, hai tay ông nắm chặt thành quả đấm, đây là lần đầu tiên ông chủ động hẹn người thế mà lại có người cố ý đến trễ như vậy

Ông nhíu chặt mày nói

" Mấy giờ rồi? "

Trợ lý Davin nói

" Đã gần 16 giờ rồi Chủ Tịch! "

Phan Trấn Khắc thở hắc một hơi nói

" Cậu ta là muốn làm gì? Hay là muốn Hoắc Thị không ngóc đầu lên nổi " lời nói ông chưa dứt

Hoắc Tư Danh và Đàm Vĩnh Long mở cửa đi vào

Hoắc Tư Danh nhẹ nói

" Không biết ai lại chọc giận Chủ Tịch đây? " giọng nói cứ như thể bình thường nhưng thực chất trong mỗi câu nói chất chứa bao nhiêu là mỉa mai trong đó

Phan Trấn Khắc thu lại vẻ tức giận của mình, ngồi tại phía chủ vị giả vờ hỏi

" Cậu là Hoắc Tư Danh? "

Hoắc Tư Danh đứng tại chỗ gật đầu

Phan Trấn Khắc trong lòng thầm nói " Bình tĩnh bình tĩnh! Không được nóng giận! " nhẹ giọng nói

" Cậu ngồi đi! "

Hoắc Tư Danh nhẹ cười cái ngồi xuống, Phan Trấn Khắc lại nói

" Nếu tôi nhớ không lầm chính là chúng ta hẹn nhau lúc 15 giờ nhưng bây giờ đã gần 16 giờ rồi! Không biết Hoắc Tổng đây có gì giải thích không? "

Đàm Vĩnh Long đứng bên cạnh mồ hôi nhễ nhại rơi Anh đã bảo Boss đi nhanh rồi không chịu nghe

Hoắc Tư Danh vẫn nhẹ nhàng nói

" Hmm! Vậy là để ngài phải đợi à ngại quá! Tại lúc sáng chúng tôi có gọi điện tới bên ngài nói ngài khá bận nên là tôi cố ý đến trễ Để ngài dễ dàng làm việc của ngài đấy mà "

Phan Trấn Khắc cứng họng!

Ông nhìn Hoắc Tư Danh hồi lâu lại nói

" Bây giờ cậu trình bày đi! "

Hoặc Tư Danh nhìn Đàm Vĩnh Long gật đầu

Đàm Vĩnh Long gật đầu lại bắt đầu nói

Nói xong phân nữa dừng lại Vốn Phan Trấn Khắc đang nghe say mê mà bị dừng ngay khúc quan trọng ông nhíu mày hỏi

" Sao lại dừng lại ngay khúc quan trọng? "

Hoắc Tư Danh cười nói

" Đây là bản kế hoạch quan trọng với chúng tôi nên nếu ngài đồng ý thì chúng ta hợp tác, còn không thì thôi! "

Phan Trấn Khắc nhẹ cười, đúng là ông quên mất Hoắc Thị có Hoắc Tổng khó trêu đùa đây

Ông nhẹ nhàng dựa vào ghế nói

" Chúng ta sẽ hợp tác, nhưng có thành hay không dựa vào cậu! "

Hoắc Tư Danh nhướng mày khó hiểu, Phan Trấn Khắc lại nói

" Chính là cậu biết đó Hoắc Tổng, tập đoàn của chúng tôi xưa nay nếu hợp trà với ai thì bên đối phương lúc nào cũng nhận nhiều lời ít "

Dừng lại một chút lại nói

" Nên cậu suy nghĩ cho cẩn thận! "

Hoắc Tư Danh nói

" Không biết Chủ Tịch Phan đây nói nhiều như vậy rốt cuộc là có ý gì? "

Phan Trấn Khắc " Khụ " một tiếng nói

" Hạng mục lần này sẽ thuộc về riêng mỗi tập đoàn Hoắc Thị của cậu! Nhưng là tôi muốn cậu đáp ứng tôi một điều kiện "

Hoắc Tư Danh nhếch mép cười nói

" Không biết là điều kiện gì? "

Phan Trấn Khắc cười nói

" Cậu phải lấy con gái tôi làm vợ! "

Đàm Vĩnh Long đang uống nước, nghe được thì họ sặc sụa

Anh vội nói xin lỗi

Phan Trấn Khắc nói

" Không sao! " ông lại nhìn Hoắc Tư Danh nói

" Cậu nên suy nghĩ cho kỹ! Hoắc Thị tiếng xa hơn hay không chính là phụ thuộc vào cậu! " ông chắc chắn nếu để Hoắc Tư Danh nghiêm túc suy nghĩ thì việc này nhất định thành công! Ai không ham quyền ai lại không muốn ngày một thêm giàu có! Nếu Hoắc Tư Danh biết nhìn xa trong rộng thì nhất định sẽ thành công

Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày định nói lại bị Phan Trấn Khắc ngăn lại nói

" Tôi sẽ cho cậu thời gian suy nghĩ! Không cần phải trả lời liền! Chỉ cần cậu nhỡ kỹ đừng đưa ra quyết định sai lầm để dở lở cả cuộc đời tươi sáng của cậu! "

" Tôi biết cậu đã có người trong lòng, nhưng giữa con gái tôi và người cậu yêu thuộc hai thế giới khác nhau chắc cậu biết nhĩ? Con gái tôi muốn quyền có quyền muốn tiền có tiền! Sau này cậu cần giúp đỡ nó cũng sẽ nhanh chống giúp đỡ còn người yêu hiện tại của cậu? Cô ta chắc chắn là yêu cậu hay là yêu tiền của cậu? Sau này cậu cần giúp đỡ cô ta giúp được sau? Cậu nhớ nghĩ cho kỹ lưỡng những lời tôi nói hôm nay đấy! "

Nói xong Phan Trấn Khắc rời đi

Hoắc Tư Danh ngồi hề tại chỗ, hai tay nắm chặt tức giận! Đàm Vĩnh Long nhẹ giọng gọi

" Boss "

Đàm Vĩnh Long nhìn Hoắc Tư Danh thầm nghĩ " Nếu chị dâu nghe được chắc chắn sẽ thương tâm cho mà xem! "

Hoắc Tư Danh hít một hơi sâu kiềm chế xúc động trong lòng rời khỏi

•••••

Phan Trấn Khắc nâng ly rượu trên tay uống môi khẽ nhếch lên hỏi trợ lý Davin

" Cậu ta đã đi? "

" Vâng Chủ Tịch! " Trợ lý Davin đứng bên cạnh khẽ trả lời

" Cậu thấy cậu ta sao? " Phan Trấn Khắc vừa nhăm nhe ly rượu vừa hỏi

" Không phải người đơn giản! Tôi nghĩ cậu ta không hiền như vẻ bề ngoài " ( Hiền ở đây không phải hiền lành, mà chính là hiền theo kiểu để người ta dắt mũi đó! Không tự mình chủ trương cho mình được đại loại vậy) Trợ lý Davin nghiêm túc nhở về hình ảnh lúc nảy cũng Hoắc Tư Danh khẽ nói

Nghe trợ lý làm việc cùng ông lâu năm nhận xét như vậy, Phan Trấn Khắc khẽ cười nói

" Hahaha! Cậu nghĩ nhiều rồi Davin! Cậu ta vẫn còn non nớt lắm! Hôm nay ta cố ý kích thích cậu ta, nhất định khi về cậu ta sẽ đem con gái ta so sánh với người yêu cậu ta! Và sẽ chọn con gái ta thôi! Hahaha! Với lại ở độ tuổi của cậu ta! Thì nhất định vẫn muốn tiếng xa hơn cao hơn! Và cũng chỉ có ta mới đủ sức giúp cậu ta thôi! "

" A chúc mừng chủ tịch! " Trợ lý Davin không hiểu mấy nói

Đừng quên Like và Vote ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo nha!