Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 59




Hứa Doãn Hạ nhìn Châu Trình Ly đánh giá từ trên xuống dưới! Chả có cái gì giống Hoắc Tư Danh, là mẹ con thật sao?

" Bà là ai? " Hứa Doãn Hạ giọng điệu lạnh lùng vang lên! Dọa không ít nhân viên sợ hãi! Bọn họ biết Hứa Tổng đang... Đang sắp giận dữ rồi!

Châu Trình Ly bị hỏi cứng họng, trừng mắt nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, nhưng không hiểu sau càng nhìn bà càng thấy sợ hãi! Miệng vẫn hung hăng nói.

" Ta là Mẹ của Hoắc Tư Danh! "

Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười, không nói gì!

Châu Trình Ly tưởng dọa được Hứa Doãn Hạ đắc ý nói.

" Cô còn không mau đi lấy hết toàn bộ đồ đẹp tới đây cho tôi? "

Hứa Doãn Hạ nói.

" Bà có tiền trả sao? "

Châu Trình Ly run rẩy nhưng không cam nói.

" Nè! Tao là mẹ của Tư Danh tao lấy đồ này mày phải mừng đi chứ! Sao này tao còn nói tốt cho mày trước mặt nó! "

Hứa Doãn Hạ nhíu mày nói.

" Vậy sao? " Hứa Doãn Hạ cầm điện thoại lên gọi vào tên " Mẹ Hoắc"

" A lô " Giọng điệu nhẹ nhàng ôn như vang lên. Dọa Châu Trình Ly co rúm người lại.

" Bác Gái đang ở đâu đó? "

" Ta đang ở cùng Ba Tư Danh đây! "

" Tối nay bác rảnh ghé chỗ con con nha! "

" Ừ được! "

" Tư Danh sao rồi? "

" Dạ con trai bác vẫn ổn! "

"... "

" Dạ vậy thôi con cúp! "

Hứa Doãn Hạ mở loa lên nói chuyện còn cố ý nhấn mạnh " Con Trai Bác ".

Hứa Doãn Hạ đi trước mặt Châu Trình Ly lạnh lùng nói.

" Tôi chỉ biết Hoắc Tư Danh có một mẹ, mẹ đó là Lư Minh Thy thôi! "

" Cô cô... Tôi là mẹ ruột của nó! "

" Mẹ ruột? Bà có định nghĩa được từ ruột không? " Hứa Doãn Hạ xoay người đi một đoạn dừng lại nói. " Làm gì có người mẹ ruột nào ghét bỏ con mình như bà! " đi lên trước đám nhân viên.

" Đuổi bà ta đi! Từ giờ ai mà dám cho bà ta vào nữa đừng trách sao tôi ác độc! "

" Tiện nhân!!!! Aaaaaa thả tao ra! Lũ súc sinh! Tiện nhân!!!!"

Châu Trình Ly bị bảo vệ đuổi ra ngoài! Doãn Hạ treo bảng tạm đóng cửa lên!

Nhân viên trên dưới tập hợp xuống cả bảo vệ cũng đứng đó!

Nhân viên mới thì không sợ vì không biết với lại họ khinh thường Hứa Doãn Hạ! Còn nhân viên cũ ai nấy đều run rẩy!

Hứa Doãn Hạ đảo mắt một vòng nhìn hơn 50 người ở đây! Cô lạnh giọng nói.

" Các người đi làm ăn lương! Chứ không phải tôi bắt các người làm không công! Mấy ngày trước đã bị một lần, mắt mũi để đâu mà không nhận ra người vào là ai? Dù có thân phận gì chúng ta cũng mặc kệ nhưng bà ta bị cấm vào! Từ khi nào các người làm việc kiểu đấy? "

"... " Nhân viên ai nấy cũng im lặng, còn Trần Lập lén lút quay phim lại.

" Haizzz " Hứa Doãn Hạ thở ra một hơi.

" Không cần công việc thì nghĩ đi đừng ở đây làm trễ nảy người khác! Các người nghĩ Doãn Hạ lời được bao nhiêu tiền khi thuê hơn 50 người bán hàng? Đồ bán ra nói thật còn muốn lỗ nữa huống chi là các người chỉ đứng đó bán không rên la tiếng nào? Các người nghĩ nhưng người ở tầng trên làm công văn nhẹ nhàng à? Các người thử lên đó làm xem? Sai một con số có bồi tiền thưởng không? "

" Từ lúc mở Doãn Hạ, tôi luôn thông cảm cho các người! Người đi trễ diện lí do này kia! Tôi cũng không trừ lương nhưng không lẽ các người ỷ y lười biến? Vài người ở đây từ lúc Doãn Hạ mới khai trương! Đến bây giờ thấy sao? Thế mà sao các người chỉ mỗi xử lí khách khó tính không được?

Đã thế còn có người dằn co với bà ta, các người nghĩ bộ đồ rơi trên sàn đó bao nhiêu? Hơn trăm triệu)) các người lỡ làm rách có đền nổi không? Chưa kể công sức của những người thiết kế! Các người nếu làm rách xé nguyên cả tháng vẽ ra sản phẩm của họ! Hơn hai hay ba tháng mới may xong một bộ! "

" Tôi không đi làm! Các người nghĩ tôi không biết tình hình cửa hàng sau? Mỗi lần Hoắc Tổng đến, khi về nhà lúc nào anh ta cũng nói " Nhân Viên của em thật lười! " các người nghĩ sao bị người ta chế? Vui vẻ sao còn cười? " Hứa Doãn Hạ đang nói ai nấy đều im lặng trừ một người lén cười khúc khích.

" A.., " Cô bé đang cười dừng lại, nhưng vẫn không kiềm được mà cười to lên haha " Chị nói như đúng rồi vậy! Chị mới nhậm chức được bao lâu mà lên mặt dạy đời tôi! "

Đám nhân viên trợn to mắt nhìn cô bé đó!

" Chị la chúng tôi chị làm được gì? Xây ra cái công ty này chắc? Chúng tôi làm việc kiểu gì cũng không liên quan tới chị mắc gì chị ở đây la chúng tôi! Phiền chết đi được! "

Nói xong định rời đi! Hứa Doãn Hạ nhếch cười cười, bảo vệ đang đứng giữ chặt cô bé lại! Quản lý tát mạnh vào mặt cô ta.

" Xin Giám Đốc bớt giận! "

" Chị điên rồi sao? Sao đánh tôi! " " Chát Chát! "

Quản lý tát thêm hai cái nữa, cô bé mới im.

Hứa Doãn Hạ nói.

" Em gái chị? "

Quản lý cúi đầu xuống.

" Từ bao giờ Doãn Hạ lại để cho họ hàng nối đuôi nhau làm việc thế? " Hứa Doãn Hạ ngồi trên ghế nhắm mắt lại.

Trợ lý Trần Lập tiến lên đọc trong máy tính.

" Nguyên Châu 19 tuổi vào làm ngày xx "

" Làm sau tôi nằm viện một ngày sau? " haha

" Đuổi cả hai! "

Quản lý hoảng sợ nói,

" Giám Đốc xin... Xin chị... "

" Haha! Cô nghĩ xin xỏ sẽ có được thứ mình muốn à? Chị làm cũng sắp một năm nhưng lỗi lại vô số! Và cả em gái chị, lén trộm đồ trong này nữa! Cách tốt nhất chị nên chuẩn bị bồi thường đi! "

" Giám Đốc... "

" Tiện Nhân... " Nguyên Châu hung hăng chửi Hứa Doãn Hạ.

Hứa Doãn Hạ đi tới trước mặt Nguyên Châu nói.

" Tôi lớn hơn cô gần 3 tuổi! Nhưng năm tôi bằng tuổi cô tuôi đã mở được Doãn Hạ rồi! Cô tin câu họa từ miệng mà ra không? Từ giờ trờ về sau! Tôi sẽ cho cô biết họa từ miệng mà ra như thế nào..."

Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!