Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 152




Hoắc Tư Danh cười to sau đó rời đi thì bốn người khác bước vào thay cho năm người Đàm Vĩnh Long đi ra theo sau Hoắc Tư Danh

Bên trong bắt đầu truyền ra tiếng thét thê thảm của Phan Gia Hân

" A A cứu cứu "

Phan Gia Hân kịch liệt giãy giụa, nhưng cô có cố ra sao vẫn không thoát khỏi bốn người to con vãm vỡ trước mặt, hai người đạp mạnh lên vai cô để cố định thân thể Phan Gia Hân, không để cô giãy giụa, còn hai người còn lại đạp mạnh vài cái từ đùi Phan Gia Hân trở xuống, sau đó hung hăng dùng côn đánh mạnh lên đùi Phan Gia Hân

" Các người làm gì vậy cút cút "

Phan Gia Hân đau đớn, méo mó la lên nhưng là làm gì có sự thương xót ở đây bốn người đó đều chán ghét Phan Gia Hân, tại Phan Gia Hân chị dâu của bọn họ mới phải vào viện, họ không giết cô chết là đã may mắn cho cô lắm rồi

Phan Gia Hân đau đớn đến không chịu nổi, nhìn thấy Phan Trấn Khắc ngồi đó trên người bê bết máu, ngoài kêu Phan Trấn Khắc cứu cô ra, cô cũng không biết làm gì

" A ba ơi cứu con ba ơi A " nhưng cô kêu mãi kêu mãi, Phan Trấn Khắc vẫn ngồi đó nhìn chằm chằm hai người đang ra sức đánh mạnh vào chân cô nên Phan Trấn Khắc ngoài đau lòng ra chẳng nghe gì mọi âm thanh bị vướng ở ngay cổ họng Phan Trấn Khắc mấp máy môi mãi nhưng không phát ra bất kỳ âm thanh nào

" Cứu cứu con gái tôi với " ông liên tục mấp máy môi nhưng một chút thanh âm cũng không có

Phan Gia Hân đau đến sắp ngất chỉ biết kêu lên cầu cứu

" Đau quá a cứu cứu tôi với "

Hơn ba mươi phút, phải nói chính xác là bốn người HK cố ý đánh chậm lại, chân Phan Gia Hân từ đùi xuống dưới hoàn toàn nát bét, đừng trách họ ác, phải trách do những người Phan Trấn Khắc và Phan Gia Hân tạo nghiệp không ai ép họ phải đến nước B thành phố B và càng không ai ép họ gây phiền phức cho Hứa Doãn Hạ, chính họ tự mình tìm ngược thôi

Phan Trấn Khắc như người mất hồn nhìn khuôn mặt bê bết máu của Phan Gia Hân, lại nhìn đôi chân nát bét của cô, tim ông thắt chặt lại, đau đớn đến nổi không nói thành lời

" Hết rồi hết thật rồi " Phan Trấn Khắc nhìn Phan Gia Hân một lúc lâu mấp máy môi nói

Nói về Phan Trấn Khắc, đúng thật là nực cười, ông đau lòng con gái ông, xót cho con gái ông, bênh vực con gái ông nhưng còn con gái nhà người ta thì sao? Ông độc ác tính kế Hứa Doãn Hạ, lúc đầu không chỉ muốn quấy Hứa Doãn Hạ, còn muốn thuê người cưỡng hiếp cô, không những thế bây giờ lại thuê người đâm xe gây tai nạn cho cô! Ông chưa từng nghĩ tới tình thương người trong khi nếu tính ra thì Hứa Doãn Hạ chính là cháu gái ông, em họ Phan Gia Hân, con gái em gái cùng cha khác mẹ ông nhưng là ông không nghĩ tới cái ông nghĩ chính là tiền, không có tiền, không đoạt được thứ mình muốn thì hủy hoại những nổi đau mà ông từng trải hoàn toàn không liên quan đến người khác cớ sao hận hay ghét người khác, chính mình không nghĩ cách cho mình thoát khỏi cái vướng bận cuộc sống đó lại đi đổ lỗi cho người khác thì trách ai?

Ông buồn ông đau ông khổ là chính bản thân của ông thì liên quan ai, không tự mình vượt qua lại đi nói tại người đó làm người kia gây ra Sống hơn năm mươi năm cuộc đời, Phan Trấn Khắc ít kỹ cũng đã gần năm mươi năm rồi! Những gì ông chịu ở hiện tại đều là quả báo mà ông phải chịu

Chưa dừng lại ở đó còn Cố Gia sẽ trừng phạt ông nữa!

••••••

Hoắc Tư Danh vừa bước ra khỏi mật thất, lại khôi phục vẻ lạnh lẽo của anh, nhẹ giọng nói

" Gọi Ken về đi "

Đàm Vĩnh Long hơi bất ngờ tý nhưng là vẫn gật đầu

Bốn người Tống Thương đi theo sau khẽ nói

" Boss! Phạt chúng tôi đi "

" Đúng vậy! Mọi chuyện là do chúng tôi "

" " Hoắc Tư Danh im lặng, nhưng nhớ ra chuyện gì đó lại nói

" Đợi nào Hạ Hạ tỉnh, các người đứng yên cho em ấy đánh là được " dứt câu rời đi

Nhưng là năm người Đàm Vĩnh Long ở phía sau, lòng không khỏi hơi nhói Bọn họ biết Hoắc Tư Danh đang hy vọng hy vọng chị dâu tỉnh nhưng là chị dâu tỉnh hay không tỉnh hiện tại Từ Hạnh Ngôn cũng nói là phải phụ thuộc vào chị dâu

Nhìn bóng dáng cô quạnh của Hoắc Tư Danh, bốn người Tống Thương càng giận chính mình

•••••

Cố Hoài Thiên ngồi trong phòng bệnh đờ đẫn nhìn Hứa Doãn Hạ nằm đó không nhúc nhích, hai mắt khẽ đỏ ửng nhẹ giọng nói

" Em phải mạnh mẽ lên! Người Cố Gia không phải nói chết là chết như vậy đừng để gia đình phải đau lòng kể cả chồng của em "

Dừng một chút lại nói

" Em ngủ quá say nên không biết đó thôi, chồng của em như kẻ điên ngồi bệch dưới đất ôm em khóc rống lên! Chính anh xem đoạn video đó còn phải đau lòng không lẽ em không đau? Em phải mau tỉnh tỉnh dậy nhìn chồng em đi đừng ngủ nữa! "

Hít hít mũi Cố Hoài Thiên lại nói

" Cậu ta luôn tự trách mình, là tại cậu ta em mới xảy ra chuyện cả ngày hôm nay cậu ta vẫn không ăn gì ngay cả quần áo còn không thay! Em nở nhìn cậu ta như vậy sao bé cưng? "

Dường như là Hứa Doãn Hạ ở nơi nào đó nghe được, ngón tay khẽ giật giật, Cố Hoài Thiên trợn to mắt nhìn sau đó vội gọi bác sĩ vào

Chỉ là Cố Hoài Thiên vừa ra ngoài Hứa Doãn Hạ hai mắt nhắm chặt nhưng mấp máy môi gọi

" Tư Danh "

••••••••••••••••

Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!