Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 102




Đàm Vĩnh Long bị hỏi ngược lại cứng họng, nói gấp

" Không có đâu Boss! Tôi đây là một lòng trung thành với Chị Dâu! "

Hoắc Tư Danh bĩu môi nói

" Cho mấy cậu ăn cơm lỗ! Chưa gì đã theo phe Hạ Hạ hết rồi "

Dừng một chút lại nói

" Nhưng mà tôi thích " Hoắc Tư Danh nhếch mép cười, một nụ cười chân thành chỉ mỗi Hứa Doãn Hạ mới nhìn thấy Đàm Vĩnh Long nhìn thấy nụ cười đó không khỏi giật mình!

Tuy rằng anh ở chung Boss đã hơn mười năm nhưng ngoài việc trúng thầu lớn Boss rất ít khi cười, từ khi quen được Chị Dâu, dường như ngày nào Boss cũng cười! Tuy chỉ vô tình nhìn thấy nhưng chính anh đều phải sửng sốt

Hoắc Tư Danh cúi xuống nhìn máy tính một lúc lại nói

" Từ chối thì hơi thất lễ, cậu cứ nói tôi bận, nếu tranh thủ kịp sẽ đến còn không thì hẹn hôm khác, ngoài ra, nói là đừng đợi! "

Đàm Vĩnh Long nhíu mày hỏi

" Như vậy có phải hơi bị tùy hứng không Boss? "

" Cậu thấy tùy hứng? " Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nhìn Đàm Vĩnh Long, thấy anh gật đâu Hoắc Tư Danh lại nói

" Chúng ta đã nói họ đừng đợi! Nếu họ thích đợi thì mặc kệ họ! Cái hạng mục đó đúng là tốt hết chỗ nói nhưng là tôi không thích ai sắp xếp tôi làm việc theo kiểu đó! " ngày hôm qua, Hoắc Tư Danh vốn đã không ưa gì ông Phan Trấn Khắc, nhưng là nhìn thấy hạng mục đó vì nhân viên khó cực mà làm ngày làm đêm anh mới đi!

Chỉ là mất của H Thị còn bên khác! Nên chính anh tự định đoạt! Nhưng nếu không phải vì Phan Trấn Khắc có tuổi cũng là một người thành đạt, chắc chắn anh đã đánh anh ta vì xúc phạm Hứa Doãn Hạ rồi! Chỉ là hôm qua khác hôm nay! Hôm qua cô còn là người yêu nhưng từ hôm nay trở đi cô chính là Hoắc Phu Nhân của Hoắc Thị là người vợ của anh! Anh đương nhiên sẽ đáp trả tuyệt để một người lại có thể ỷ thế hiếp người Lại có thể dám coi thường Hạ Hạ của anh như vậy!

Hạ Hạ của anh có tận 2 tỷ đấy! Đã thế còn dám đưa cho anh! Đúng là bảo bối, phải hảo hảo giữ lấy mới được tuyệt đối không để ai thấy! Không thôi lại bị dụ đi mất! Hoắc Tư Danh trong lòng thầm nói

•••••

Phan Gia Hân hơn hai tiếng trang điểm lựa chọn quần áo cuối cùng cũng chuẩn bị xong chính là vừa ra, Phan Trấn Khắc mặt mày lạnh lẽo đến cực độ

Phan Gia Hân đi ra nhẹ giọng nói

" Con chuẩn bị xong rồi! "

Phan Trấn Khắc nhìn Phan Gia Hân, lại càng thêm tức giận nhưng ông không giận chó đánh mèo nên nén cơn thịnh nộ trong lòng nói

" Không đi nữa! "

Phan Gia Hân trợn to mắt, kinh ngạc hai mắt ửng đỏ nói

" Tại sao? Ba không lẽ ba không muốn giúp con sao? "

Phan Trấn Khắc cố giữ bình tĩnh thở ra một hơi nói

" Bên đó họ nói bận! Không biết có kịp đến không? "

Phan Gia Hân thở ra một hơi nhẹ nhàng nói

" Tưởng chuyện gì! Chúng ta đến chỗ hẹn chờ là được không lẽ Hoắc Tư Danh lại không nể mặt ba! "

Phan Gia Hân nhìn Phan Trấn Khắc, không có dấu hiệu nguôi giận, cô lại giả bộ khóc nói

" Híc baba người không thể vì con gái làm như vậy một lần sau? Nếu con không chủ động biết khi nào Hoắc Tư Danh mới biết con? "

Phan Trấn Khắc thở dài mội hơi " Haizzz "

Ông cũng không biết con gái giống ai! Cả ông và mẹ cô đều không như vậy! Nhớ lại mấy chục năm trước, ông cũng đâu có của cãi gì nhiều! Cũng chỉ là một người doanh nhân bình thường thôi! Nhưng ông và bà chưa bao giờ mặt dày như Phan Gia Hân Rốt cuộc ông quá nuông chiều con nên giờ nó mới thành như vậy sao?

Phan Gia Hân nhìn Phan Trấn Khắc nhíu mày, cô càng khóc lóc to hơn, cuối cùng Phan Trấn Khắc vẫn gật đầu đồng ý đi WW đợi Hoắc Tư Danh

•••••

Hoắc Tư Danh tầm hơn 15 giờ xử lí xong công việc nói

" Tôi đi qua chỗ Hạ Hạ đây! Không có chuyện gì gấp đừng gọi "

Đàm Vĩnh Long trợn to mắt vội nói

" Còncòn cuộc hẹn bên H Thị? "

" Cậu cứ nói là tôi đi xử lí công chuyện! Đến không kịp là xong!"

Dứt câu Hoắc Tư Danh chạy như trôi chết, lái xe đi Doãn Hạ

•••••

Hơn 15 phút sau, tới Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh trên tay cầm đóa hoa hồng đi vào

Lên tới phòng làm việc của Hứa Doãn Hạ, Hoắc Tư Danh không gõ cửa mà đi thẳng vào gọi

" Hạ Hạ " rồi đóng cửa lại

Bên ngoài 4 thư ký nhìn nhau không khỏi lắc đầu mĩm cười

Hứa Doãn Hạ ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Tư Danh, trong mắt toàn là yêu thương nhẹ giọng trả lời

" Tư Danh anh đã đến! "

Hoắc Tư Danh đi vòng qua bàn làm việc Hứa Doãn Hạ ôm cô nói

" Nhớ anh sao? "

" Nhớ lắm! " Hứa Doãn Hạ dụi dụi đầu vào bụng Hoắc Tư Danh nói

Hoắc Tư Danh khẽ cười một tiếng, đem bó hoa giấu sau lưng đưa lên nói

" Tặng vợ! "

Hứa Doãn Hạ nhận hoa, cười tít mắt hỏi

" Hôm nay anh về sớm sau? "

Hoắc Tư Danh gật đầu cái nói

" Một lát xong việc đưa em đi một chỗ! "

" Đi đâu? " Hứa Doãn Hạ hai mắt tròn xoe tò mò hỏi

" Một lát biết! Em làm việc đi! " Hoắc Tư Danh xoa nhẹ đầu Hứa Doãn Hạ một cái nói

" A được! " dứt câu Hứa Doãn Hạ lại vẽ vẽ tiếp!

Hoắc Tư Danh quay lại ghế ngồi nhìn Hứa Doãn Hạ làm việc, trong mắt anh tràn ngập cưng chiều cùng sủng nịch, nếu mà mắt có thể bắn ra trái tim, anh tin mắt anh đã bắn hơn trăm cái rồi!

Boo có lời muốn nói: Bỏ phiếu cho Boo đi híc cho lên tròn 5k phiếu đi híc!

Đừng quên Like và Vote ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo nha!