Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy

Chương 357




“Chính là cô ta sao, xem ra cũng có chút xinh đẹp, chỉ tiếc, xuất thân là tiểu thư nhưng lại làm công việc của người làm!”

“Cô nói sai rồi, cô ta thuộc dạng ăn trong nồi ngồi trong bát, hôm nay cô ta đến rạp hát này, đụng tới Hà tiểu thư, để coi Hà tiểu thư xử lí cô ta như thế nào!”

“Hà tiểu thư tất nhiên sẽ làm như vậy rồi, bình thường những ai mơ mộng tới Thiếu Tướng, đều bị Hà tiểu thư tìm cớ đuổi người đó ra ngoài, hiện tại cô ta lại là người của Thiếu Tướng, Hà tiểu thư không bóp chết cô ta mới là lạ đấy!”

“Nói không chừng có thể xảy ra chuyện này đó, phụ nữ không biết liêm sỉ như vậy, chết cũng không đáng tiếc!”

“Thiếu Tướng chẳng qua cảm thấy có chút mới mẻ với dáng vẻ xinh đẹp của cô ta mà thôi, đổi lại là người đàn ông khác thì chỉ muốn lôi lên giường chơi một chút, nhưng có động tâm hay không thì không cần nói cũng biết, nếu Thiếu Tướng thật sự thích cô ta, thì đã không để cho Đại phu nhân đối phó với cô ta rồi”

“Đúng vậy, nghe nói ngày hôm qua Đại phu nhân đi tìm Thiếu Tướng, Thiếu Tướng nói với Đại phu nhân cái gì đấy, có khả năng qua chuyện này, cô ta sẽ bị dìm lồng heo!”

“Đáng đời! Đây chính là kết cục cho việc dám quyến rũ đàn ông, không nên giữ lại người phụ nữ này làm gì!”

Tay Chung Tình nắm chặt khăn tay, cô nghe được những câu nói này một cách vô cùng rõ ràng, một chữ cũng không lọt, ánh mắt cũng có chút hoảng hốt, thật ra những lời bọn họ nói đều có đạo lý, xem ra sự lựa chọn của cô không hề sai...

Đúng vậy, dựa vào tính cách của Thiếu Tướng, thì cô có khả năng bị giao cho Đại phu nhân dìm lồng heo rất cao!

Trong lòng Chung Tình bỗng căng thẳng, cảm thấy có chút khổ sở, đi thẳng về phía Hà An Viện.

Cô không lên tiếng, chỉ ngồi ở bên cạnh Hà An Viện.

Hà An Viện xem đến xuất thần, vành mắt đều có nước mắt, giống như bị đoạn tình cảm phía trên kia làm cho cảm động, cô đã quen sống trong nhung lụa, từ nhỏ lại không có trải qua đau khổ, nên vô cùng mơ mộng đối với tình yêu, nhưng mỗi khi nghĩ đến Thiếu Tướng, nghĩ đến chuyện thương tâm, sắc mặt của cô lại càng ngày càng trắng xám, tay bắt đầu vò khăn tay, nước mắt ào ào rơi xuống.

Chung Tình không nói gì cũng không có quấy rầy Hà An Viện, cô suy nghĩ một chút, rồi ngồi thẳng lưng chờ đợi, suy nghĩ nếu như mở miệng nói chuyện, cô nên nói bắt đầu từ đâu.

Thời gian từng chút trôi qua, vở kịch rất nhanh liền kết thúc, Hà An Viện mất một lát sau mới tỉnh táo lại, mắt đỏ lên, muốn đi ra ngoài.