" Cốc Cốc Cốc "
Tiếng gõ vang lên từ bên ngoài thư phòng.
- Chủ tịch, đây là dự án tiếp theo của bên tập đoàn OG "
Zee đặt lên bàn một chiếc phong bì đẩy về phía Kin
Anh cầm lấy chiếc phong bì trên bàn từ từ mở ra xem.
" Cốc cốc cốc "
Tiếng gõ cửa một lần nữa vang lên
- Chủ tịch, có cậu Nut đến tìm "
Nữ nhân viên cúi đầu báo cáo
- Để em ấy vào.
- À còn nữa, sau này vợ tôi đến cứ để em ấy lên không cần phải đợi tôi cho phép rõ chưa "
Kin trầm giọng
- Vâng, tôi đã rõ thưa chủ tịch "
Nữ, nhân viên cúi đầu rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.
Vài phút sau từ phía cửa vang lên một giọng nói vô cùng trong trẻo
- Anh lại khó chịu với nhân viên nữa rồi có phải không?
Nut từ ngoài đi vào.
Kin phất tay ra hiệu cho Zee rời đi.
- Anh đâu có "
Kin dang tay ôm lấy Nut vào trong lòng mình, đôi chân mày cau có vừa nãy cũng từ từ dãn ra.
- Hừ, đừng có chối em đứng bên ngoài cửa điều nghe thấy hết rồi.
- Anh đó, bớt có nóng nảy đi "
- Được, được em nói gì cũng đúng hết"
Kin mỉm cười, hôn chụt lên môi Nut
- Chủ tịch, có ngài Mew Suppasit và ngài Gulf Kanawut đến tìm "
Giọng nói của nữ nhân viên từ bên ngoài vọng vào.
- Mời họ vào đi "
Kin trầm giọng nói.
Ít phút sau đó, cánh cửa phòng bật mở, Mew cùng Gulf từ bên ngoài bước vào.
Kể từ sau khi biết được toàn bộ sự thật, Mew đã rút khỏi việc tranh chấp với Kin và cùng Gulf trở về Anh Quốc, nhưng vì bảo bối của Anh cứ mãi thương nhớ người em trai thất lạc của mình và một phần muốn giải quyết mọi sự hiểu lầm của mình và Kin nên Anh quyết định trở về ThaiLand một chuyến.
Kin thong thả đặt chai rượu vang xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh Nut.
- Thế nào hả, không biết hôm nay rồng có nhã hứng đến nhà tôm có việc gì cần chỉ giáo "
Kin nhướng mày nhìn Mew.
- Cậu đừng có mà lên mặt, chẳng qua do Gulf nói muốn nói chuyện với Nut mình mới miễn cưỡng đi cùng em ấy thôi, ai thèm đến tìm cậu "
- Haha, đã bao năm rồi cái tính tự cao tự đại của cậu vẫn không bỏ được "
Kin bật cười nhìn Mew
Thật ra mọi sự hiểu lầm giữa Anh và Mew điều là lỗi ở Anh, năm đó đã không chịu giải thích rõ ràng mới khiến cho cả hai trở nên như vậy, những chuyện Mew đã làm Anh cũng vốn cũng không còn để ở trong lòng nữa rồi.
- Cái thằng chết tiệt này "
Mew không nhịn được cũng bật cười nhìn Kin
- Kin xin lỗi cậu, xin lỗi vì những chuyện đã làm với cậu "
- Chuyện đã qua rồi đừng nhắc lại nữa, nào uống một ly chứ hả "
Kin nâng ly rượu lên mỉm cười.
- Được "
Mew mỉm cười, cùng Kin uống cạn ly rượu.
Bên đây Gulf và Nut vẫn ngồi yên lặng, sau khi biết được Gulf là anh trai của mình cậu vô cùng bối rối cũng không biết phải đối mặt với nó như thế nào.
- Nut "
Gulf bất ngờ nắm lấy tay Nut
- Anh biết, anh đã làm những chuyện không đúng, em sẽ tha thứ cho anh chứ..."
- Em không trách anh, chuyện cũng đã qua rồi mà "
Nut mỉm cười.
- Nut anh có cái này muốn cho em xem "
Gulf vội lấy từ trong túi áo ra sợi dây đeo tay của mình đưa cho Nut.
- Cái này là...
Nut hơi bất ngờ khi nhìn thấy chiếc vòng tay Gulf đưa và chiếc cậu đang đeo trên tay mình lại giống hệt nhau.
- Nut, thật ra anh và em...
Gulf ngập ngừng
- Chính...chính là anh em ruột "
Nut sửng sờ khi nghe những lời Gulf nói, cả người bất động, khoé mắt cậu đỏ lự, chợt bao nhiêu ký ức đau thương về những ngày tháng đau thương ấy lại ùa về, một tuổi thơ bất hạnh, những đau đớn mà cậu phải gánh chịu lại một lần nữa lại hiện lên trong tâm trí cậu.
- Nut...
Gulf vội vàng nắm lấy tay cậu
- Đừng động vào tôi!!!
Nut hất tay Gulf ra, giọng nói đầy run rẩy, từ bao giờ trên khuôn mặt cậu đã giàn giụa nước mắt.
- Hư...hức...từ khi sinh ra, tôi đã bị người khác gọi là con hoang...đến cả mặt mẹ tôi cũng chưa từng được nhìn thấy một lần...bị cả gia tộc xem là sao chổi...hức...hức...tại sao ông ta lại rời bỏ mẹ tôi...tại sao lại khiến cho cuộc đời mẹ tôi phải chịu tủi nhục mà chết...tại sao chứ...
- Nut, bình tĩnh lại đi em đừng kích động, sẽ hại cho sức khỏe, làm ơn... xin em "
Kin xót xa ôm lấy Nut, Anh vốn đã điều tra được việc Gulf là anh trai của cậu, nhưng chưa kịp nói cho cậu biết thì Gulf đã tìm đến.
- Nut...anh có thể giải thích...thật ra mọi chuyện không phải như em nghĩ, thật ra...
Gulf còn chưa kịp nói hết thì đã bị Nut ngắt quãng.
- Anh đi đi...tôi không muốn nghe gì cả...hư...hức...anh đi đi...
- Nut...anh...
Gulf, nhìn Nut mà đau lòng bật khóc
- Gulf chúng ta đi trước đi, hãy để cho em ấy bình tĩnh lại trước đã được không em...
Mew nhìn thấy Gulf khóc cũng không kiềm được sự xót xa mà ôm lấy Gulf
- Kin mình và Gulf đi trước, cậu hãy an ủi em ấy đừng để em ấy quá đau lòng "
Mew nhìn Kin nói
- Được "
Kin gật đầu
- Gulf chúng ta đi thôi em "
Mew dịu dàng đỡ Gulf đứng dậy
- Nut...
Gulf luyến tiếc nhìn Nut, trên khuôn mặt hiện giờ cũng đã giàn giụa nước mắt.