" Hức...hức..."
Bóng tối bao chùm cả một không gian tĩnh mịch, căn phòng xa hoa lạnh lẽo vang vảng tiếng nức nở của một số phận đáng thương.
Nut nằm co ro trên chiếc giường lớn, đôi mắt sưng múp vô hồn nhìn vào khoảng không vô định, cơ thể trần trụi chằn chịt những dấu cắn những viết bầm của hắn lưu lại.
Nut gượng dậy trong bóng tối mờ mịt, cố lê từng bước chân nặng nề theo mớ suy nghĩ tuyệt vọng đang ẩn hiện trong đầu mà tìm đến đống đổ vỡ hắn để lại dưới sàn.
Cậu ngồi bệt xuống đưa tay nhặt lấy mảnh vỡ của ly thủy tinh, cậu siết chặt lấy mảnh vỡ trong lòng bàn tay rồi từ từ đưa lên...
" xoẹt "
Thân người nhẹ tênh ngã xuống sàn lạnh lẽo, đôi mắt vô hồn nhìn vào dòng máu tươi đang tuôn ra từ nơi cổ tay.
Không đau, cậu không cảm thấy đau chút nào cả, bỗng dưng trong lòng lại chợt mhình thành ra một cảm giác nhẹ nhàng đến lạ, kết thúc rồi, đã kết thúc thật rồi...
Những ngày tháng tủi nhục đau đớn đã thực sự kết thúc, kể từ hôm nay không còn những mảng màu u ám nữa, ngày mai của cậu sẽ là một ngày nắng đẹp, ngày cậu được đến nơi bình yên và tự tại...
Nut nở một nụ cười một nụ cười chào đón sự yên bình mà cậu chọn, đôi mắt khẽ chớp chớp vài lần rồi nhẹ nhàng khép lại.
Ngày mai khi thức giấc cậu sẽ được tự do ở một thế giới khác...
\*
Chuyên cơ riêng của Kin hạ cánh về đến ThaiLand sau ba ngày công tác tại Thụy Sỹ, ngôi trên siêu xe trở về lại tập đoàn Kin mệt mỏi tựa lưng vào ghế tay nhẹ đưa lên dây nhẹ thái dương của mình, sàn chứng khoán đột ngột suy giảm mạnh làm ảnh hưởng đến chi nhánh mới tại Thụy Sỹ khiến cho tâm trạng hắn vô cùng bực tức khó chịu.
\- Hôm nay đã là thứ mấy rồi, còn lịch trình gì nữa không?
\- Hôm nay là thứ thứ bảy, lịch trình hôm nay của chúng ta trống thưa Tổng Tài
\- Nhưng mà có một chuyện...
Zee hướng mắt nhìn lên kính chiếu hậu, anh có chút ngập ngừng lo lắng cho tâm trạng của hắn đang không tốt nếu lỡ như hắn biết được chuyện mà anh sắp sửa nói thì liệu hắn có thể giữ được bình tĩnh hay không đây...
\- Là chuyện gì sao không nói "
Hắn mở mắt ra nhìn Zee.
\- Tổng Tài là cậu Nut...cậu ấy...
\- Nut thế nào...
Tâm tình vốn đang không tốt giờ lại còn tệ hại hơn khi nghe Zee nhắc đến Nut.
\- Tôi hỏi Nut đã sảy ra chuyện gì!!
Kin tức giận đấm mạnh tay vào cửa kính xe, khuôn mặt lãnh khốc u ám đáng sợ.
\- Sáng hôm nay khi chúng ta chuẩn bị lên máy bay, tôi đã nhận được tin nhắn Ping gửi đến, nói rằng cậu Nut đã cắt cổ tay tự tử, may mắn là đã phát hiện kịp thời và đưa đến bệnh viện, nhưng hiện tại tình trạng vẫn không khả quan cho lắm, Ping nói cậu Nut vẫn đang trong tình trạng hôn mê chưa tỉnh lại.
\- Chết tiệt, Nut Warut sao em dám...
\- Lập tức lái xe đến bệnh viện ngay cho tôi "
Kin thét lên lồng lộn ra lệnh.
Cả người hắn hiện tại như đang ngồi trên đống lửa, hắn còn mua cả quà từ Thụy Sỹ đem về vốn định bụng sẽ tặng cho Nut để bù đắp vì đã phạt cậu nặng tay, nào ngờ vừa trở về lại nghe tin cậu cắt cổ tay tự tử.
Bệnh viện quốc tế Bumrungrad
\- Thiếu Gia "
Vừa trông thấy Kin, Ping liền đứng dậy cúi đầu chào hắn.
Kin không mảy may gì đến Ping mà gấp gáp đẩy cửa bước vào trong.
Bên trong căn phòng bệnh, thân hình nhỏ nhắn nằm yên vị trên chiếc giường bệnh trắng xóa, trên tay chằn chịt những sợi dây truyền nước, khuôn mặt nhợt nhạt xanh xao không một chút sức sống, chỉ mới có vài ngày không gặp cậu lại thành ra như thế này thật là muốn làm cho hắn tức chết đây mà.
Kin ngồi xuống bên cạnh Nut tay nhẹ đưa lên áp vào gò má cậu.
\- Nut Warut em to gan lắm...
\- Đợi khi em tỉnh lại, tôi nhất định sẽ tính sổ với em "
Hắn xót xa nhìn cậu, một loại cảm xúc chợt hình thành trong hắn, từ trước đến nay chưa một ai làm hắn phải phiền lòng đến như vậy cả.
\- Tiểu phiền phức, tôi lệnh cho em lập tức tỉnh lại, có nghe thấy không...
Kin đưa tay nhẹ vuốt tóc Nut, ánh mắt đầy lo lắng, nhìn cơ thể cậu tiều tụy xanh xao khiến cho hắn vô cùng phiền não, cũng chẳng biết là từ khi nào cái con người nhỏ bé này lại làm ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn nhiều đến vậy...
\*
Nut hé mở đôi mắt một cách nặng nề, xung quanh bốn bức tường điều là một màu trắng xóa, bàn tay được gắn dây truyền nước khẽ cử động.
Kin bừng tỉnh giấc khi cảm nhận được người nằm trên giường bệnh đang cử động.
\- Nut...
\- Zee, Zee đâu rồi...
Kin hét lớn gấp gáp gọi người đến.
\- Tổng Tài có chuyện gì sao?
Zee từ bên ngoài lập tức chạy vào
\- Gọi bác sĩ đến đây ngay cho tôi "
\- Vâng
Zee cúi đầu nhận lệnh nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh để tìm bác sĩ đến.
\- Em thấy thế nào rồi, có chóng mặt ở đâu không, có mệt hay khó thở không, chờ một chút bác sĩ sẽ lập tức đến kiểm tra cho em.
Hắn cuống cuồng nắm lấy tay cậu, sâu trong đôi mắt lạnh lùng không thể che giấu được sự vui mừng khó tả.
\- Dày vò tôi bao nhiêu chưa đủ hay sao, tại sao không để tôi chết đi...
Nut nghẹn ngào ánh mắt vô hồn lảng đi nơi khác không muốn nhìn vào người ở trước mặt.
\- Tôi còn chưa tính sổ với em việc em dám cả gan cắt cổ tay tự tử, giờ còn dám thách thức tôi à, em nghĩ mình là ai hả?
\- Nut Warut tôi nói cho em biết mạng sống của em là do tôi định đoạt chưa có sự cho phép của tôi em đừng hòng lấy đi nó, cả đời này cũng đừng mơ tưởng đến việc sẽ thoát khỏi tôi "
Hắn gằn giọng nhấn mạnh, mỗi một câu một chữ thốt ra điều khẳng định sự uy quyền của mình.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
TìnhMộtĐêmVớiAlphaVạnTỷ
BounPremFanfic
VeeVee