Yêu một cách điên cuồng, yêu một cách mù quáng, yêu đến nỗi trời đất còn không biết, yêu đến nỗi không cần sự tôn vinh tự trọng. Tất cả để vì chữ yêu mà mất hết không sót lại dùng chỉ một tí gì. Yêu là gì? Là bất chấp đau khổ để được ở bên cạnh người đó, nhưng yêu đơn phương lại khác, chỉ đem lại đau khổ chứ không hề đem lại sự hạnh phúc.
Triệu Tử Vân si mê Bạch Lâm đến mức không cần tôn nghiêm của bản thân, sẵn sàng phản bội gia tộc chỉ được ở bên cạnh Bạch Lâm. Bạch Lâm là một nam nhân thực sự rất đẹp trai, chỉ là hơi phong lưu khiến người ta tổn thương. Tình yêu che mất lí trí, trong mắt Triệu Tử Vân ra chẳng còn có ai khác, cũng chính vì thế y khiến gia đình nhà tan cửa nát, phụ thân bị người ta giết chết, mẫu thân đau lòng lâm bệnh nặng, chẳng bao lâu sau cũng rời khỏi y.
Rồi y nhìn thấy hắn khoác tay một nữ nhân xinh đẹp, cử chỉ hay hành động đều rất thân mật không khác gì lấy dao cứa vào trái tim y một đường thật sâu. Y đi đến đâu cũng bị người ta xỉa xói người đời coi thường, chịu cũng không không chịu nổi nữa, làm sao mà sống đây? Y quyết định tử tự, thế nhưng lại không chết, ngược lên xuyên không trở về sinh nhật y. Y đã hối hận vì bản thân chìm đắm trong tình yêu, liệu còn có cách để sửa những lỗi sai hay không?