Tình Mê Ý Loạn: Yêu Em Bằng Cả Sinh Mệnh!

Chương 33: Thẩm Tư Niên gian xảo! ( H nhẹ)




Sáng ngày hôm sau, Khương Nhiễm tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon lành.

Thẩm Tư Niên cứ như một liều thuốc ngủ vậy, chỉ cần nằm cạnh anh, hít hương bạc hà thơm mát từ cơ thể anh, cô liền có thể ngủ một phát đến tận sáng mà không lo gặp ác mộng lúc nửa đêm.

Đột nhiên Khương Nhiễm cảm nhận thấy một bàn tay đặt trên ngực mình, thỉnh thoảng còn xoa nắn nhẹ một cái, làm cho gương mặt của cô mới sáng sớm đã phải chịu một tầng áp suất nóng ran đến tê dại cả da đầu.

Cô mắng thầm anh.

Lưu manh.

Biến thái.

Vô liêm sỉ.

Tên yêu râu xanh.

Tất cả những từ có thể dùng Khương Nhiễm đã dùng hết trên người anh.

Rõ ràng hôm qua đã nói sẽ không làm gì cô thế mà bây giờ cái tay hư hỏng của anh lại đang đặt ở đâu thế kia.

Đúng là đáng đánh.

Khương Nhiễm nhích người muốn ngồi dậy thì khuôn mặt đột ngột từ màu trắng chuyển sang màu đỏ, hai manh tai nóng phừng phừng như lửa đốt.

Cô đưa ánh mắt phừng phừng lửa giận pha lẫn chút cảm xúc ngượng ngùng khó tả nhìn người nào đó vẫn đang say giấc, hai mắt còn nhắm nghiền lại.

" Đáng ghét..."

" Thẩm Tư Niên... tên vô lại này. Cậu... cậu... lại dám..." đặt cái thứ khủng khiếp đó vào trong cô, để nó vùi trong hoa nguyệt suốt một đêm.

Bảo sao đêm qua, lúc ngủ cô còn có cảm giác sai sai. Thì ra là bị tên xấu xa nào đó nửa đêm quấy rối.

Nhân lúc Thẩm Tư Niên còn đang ngủ, Khương Nhiễm nhích dần người ra xa anh. Con quái thú đó cũng rời cơ thể cô được phân nửa.

Chỉ cần một chút nữa thôi là được rồi.

Nhưng tia hi vọng vừa loé lên trong đầu cô ngay lập tức bị dập tắt sau cái thúc hông của anh.

Thẩm Tư Niên đẩy hông về phía cô, thành công đưa người anh em của mình về lại nơi hang động ẩm ướt, tiếp tục vùi trong đó.

Hành động này khiến Khương Nhiễm tức đến máu còn sôi sùng sục trong người.

Anh là vô ý hay cố ý.

Cô càng cố gắng rút nó ra thì anh lại càng được đà lấn tới, đẩy nó vào sâu bên trong hơn.

Tay anh bóp mạnh một cái lên ngực cô khẽ xoa nắn, giọng khàn khàn, lười biếng lên tiếng. Trông anh cứ như một chú mèo con vừa ngủ dậy vậy.

" Chị đang quyến rũ tôi sao? Nhiễm, tôi phải nhắc nhở chị một câu mới sáng ra là lúc đàn ông tinh lực dồi dào nhất, ham muốn tình dục cũng ở mức cao nhất. Chắc chị không muốn bản thân phải lết tấm thân mệt mỏi đến đoàn làm phim đầu nhỉ?"

" Hay chị thật sự muốn 'làm' một hiệp với tôi."

" Thẩm Tư Niên, mau rút cái thứ đó của cậu ra khỏi cơ thể tôi ngay lập tức."

Thẩm Tư Niên hé mở mắt ngắm nhìn khuôn mặt đã nóng đến mức đỏ phừng phừng như lửa của cô. Anh gian xảo, thúc nhẹ mông một cái, làm cho thứ kia sục mạnh vào bên trong cô bé của cô làm cho Khương Nhiễm rùng mình.

Cô quay đầu nhìn anh đầy ai oán, giọng lộ rõ vẻ ủy khuất không vui.

" Cậu đã nói sẽ không làm..."

" Tôi nói là không 'làm' chứ có phải nói là không được đưa thứ đó vào bên trong chị đâu."

Dưới hạ thân, thứ cứng cứng nào đó đã phình mỗi lúc một to. Cô khó khăn lên tiếng.

" Cậu... làm vậy có gì khác nhau..."

" Làm cái gì?"

" A... ý chị là thế này sao."

Nói rồi, anh bất ngờ đẩy mạnh một cái làm cho cô bật lên từ cuống họng những tiếng kêu rên rỉ đầy quyến rũ.

" Um..."

Nghe thấy những thanh âm như muốn mê hoặc anh lọt vào lỗ tai, Thẩm Tư Niên không chần chừ rút con quái thú đã ở bên trong cô từ đêm cô ra ngoài.

Anh ngồi dậy đẩy cô nằm xuống, đem cả cơ thể mình ép sát thân thể trắng nõn nà của người con gái.

" Nhiễm, đều tại chị quyến rũ tôi. Không thể trách tôi được."

...

Ở trường quay hôm nay, bắt đầu từ khi Khương Nhiễm và Thẩm Tư Niên cùng lúc xuất hiện. Mọi người từ trong ra ngoài đã cảm thấy bầu không khí không được bình thường giữa hai người.

Ai cũng ngờ ngợ đoán mò đoán lên đoán xuống, nghĩ rằng giữa anh và cô rất mờ ám. Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó mà họ không biết.

Nhìn vẻ mặt cau có không vui của Khương Nhiễm, ai cũng nghĩ ra được chắc hẳn ai đó đã làm cô không vui. Họ âm thầm nuốt nước bọt cầu mong hôm nay bản thân không mắc phải lỗi gì. Nếu không với tâm trạng u ám kia của cô, họ thật sự sẽ chầu diêm vương mất.

Ngược lại với cô, Thẩm Tư Niên ở đằng sau dường như lại rất vui vẻ, vẻ mặt tươi cười sảng khoái như bắt được bảo bối lớn.

Bình thường ở đoàn làm phim, Thẩm Tư Niên luôn tươi cười. Nhưng hôm nay cậu lại vui vẻ một cách khác thường. Dáng vẻ sung sướng kia khẳng định chắc chắn là đã gặp chuyện gì tốt vào sáng sớm.

Bên này, Tấn Lam Thành sau khi nhìn thấy cô và anh cùng nhau xuất hiện, ánh mắt thoáng qua tia buồn bã. Tim không ngừng bị ai đó đấm bôm bốp đến đau tức đến khó thở.

Anh đã quan sát kĩ, dù tâm trạng hai người họ trái ngược nhau nhưng Tấn Lam Thành có thể cảm nhận đuợc sự hoà hợp trong bầu không khí giữa cô và anh.

Có cái gì đó đã thay đổi, dường như cũng khiến cho khoảng cách giữa hai người đó xít lại gần nhau hơn.

Là gì thì anh không biết.

Mối quan hệ giữa Khương Nhiễm và Thẩm Tư Niên trở lên thân thiết và gần gũi hơn đồng thời cũng đã thôi thúc quyết tâm trong lòng lúc này của Tấn Lam Thành hơn bao giờ hết.

Trước khi quá muộn, Tấn Lam Thành nhất định không thể để bản thân phái hối hận.

Lần này, anh phải nói cho cô biết tất cả...

Dù cô có tránh né anh cũng được, ghét bỏ anh cũng được...