Tình Mê Ý Loạn: Yêu Em Bằng Cả Sinh Mệnh!

Chương 16: Người đàn ông đêm đó!




“ Đêm qua, tại căn phòng này chính chị đã bị tên biến thái là tôi c.ư.ỡ.n.g h.i.ế.p đấy.”

“ Cậu...” Cô tức đến nghẹn họng.

Nhìn tên lưu manh trước mặt, Khương Nhiễm chỉ muốn một phát khâu cái miệng không biết xấu hổ là gì của anh.

Vẻ ngoài ngoan ngoãn nhìn thì có vẻ ngoan ngoan, vô hại nhưng thực chất lại là một con sói đội lốt cừu. Chỉ cần sơ sẩy một tí thôi là ngay lập tức sẽ bị mần thịt ngày.

Cô lại không biết thì ra tên đàn ông trước mặt cô đây lại là một tên lưu manh đầy mưu mô đến vậy.

Trêu chọc cô quả thật là một thú vui. Nhưng cái gì cũng phải có điểm dừng.

Đến lúc vào vấn đề chính rồi. Lơ là quá độ sẽ khiến anh quên đi mục đích ban đầu của mình mất.

“ Chị nghĩ thế nào khi để tôi làm tình nhân làm ấm giường cho chị. Chị đã thử qua thì cũng đã biết... kĩ thuật giường chiếu của tôi sẽ không khiến chị thất vọng.”

Khương Nhiễm nghiêm mặt nhìn anh, cô gạt tay anh ra khỏi mình.

“ Tôi không có hứng thú với cậu.”

Mặc dù đối với Thẩm Tư Niên, cô biết cô có chút cảm giác đặc biệt đối với cậu, cụ thể là gì thì đến giờ cô cũng chưa thể xác định được. Với lời đề nghị của anh, cô vừa muốn thoả hiệp lại vừa không muốn.

Thú thật, cô thừa nhận bản thân thật sự rất ăn ý khi ở trên giường cùng anh. Anh cứ như một con mãnh thú lâu ngày bị bỏ đói, dày vò cô đến ngất lên ngất xuống. Cảm giác anh mang lại cũng vô cùng sung sướng và kích tình. Khương Nhiễm có cảm giác... chỉ cần anh và cô trở thành mối quan hệ như lời anh nói thì... bản thân cô sẽ chính là người trầm luân, không thoát ra được.

Quy tắc ngầm trong giới giải trí đầy vũng bùn nhem nhuốc này không phải chuyện hiếm lạ gì. Là một ngôi sao, là một diễn viên, là một thần tượng, ai chả muốn bản thân mình đứng ở vị trí đỉnh cao nhưng muốn đội được vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó.

Muốn đạt được mục đích của bản thân trong giới showbiz đặc biệt là đối với một số người không quyền không thế thì việc dùng quy tắc ngầm là con đường nhanh nhất.

Đối với loại thủ đoạn dơ bẩn này, Khương Nhiễm khinh thường vô cùng. Cô thà từng bước một dùng đôi chân đã đầy thương tích đã leo lên từng lấc thang một còn hơn là sử dụng loại thủ đoạn này.

Nhưng ghét của nào trời trao của nấy. Câu nói này quả thật chưa bao giờ là sai.

Bây giờ chính cô lại đang từng bước rơi vào mối quan hệ mà cô ghét.

Đối với người đàn ông trước mắt đây, cô... không muốn làm anh bị vấy bẩn. Hiện giờ trong tâm tưởng cô vô cùng hỗn loạn.

Không biết từ lúc nào mà người đàn ông này có thể ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ của cô. Có lẽ là lần đầu tiên...

Trước sự khước từ của cô, anh không hề nản mà càng hạ quyết tâm hơn. Hôm nay, anh và cô nhất định phải có một sợi dây ràng buộc với nhau.

“ Chị không có hứng thú với tôi. Nhưng tôi có hứng thú với chị.”

“ Khương Nhiễm, chị đã ngủ với tôi rồi, bây giờ lại muốn phủi mông như lần trước sao?”

“ Lại? Lần trước?”

Trong đầu cô, một đoạn kí ức vốn đã được chôn vùi bỗng nhiên ùa về.

Bảo sao cô lại thấy anh quen thuộc đến vậy, từ hơi thở, cái hôn, cái chạm đến cả cách làm tình đều thân thuộc như vậy. Thì ra...

“ Người đàn ông đêm đó... là cậu.”

Nếu cô đã biết rồi thì anh cũng chẳng ngại mà nói thật.

“ Không phải tôi thì chị nghĩ là ai?”

Nói đến đây, cơn ghen của anh lại đột nhiên dâng trào, đanh giọng.

“ Hay chị nghĩ người đàn ông đó là tên nam nhân đã có những hành vi cử chỉ thân mật với chị ở sân bay.”

“ Thẩm Tư Niên, cậu đang nói cái gì vậy hả?”

Khương Nhiễm không vui, lạnh giọng nói.

Cái gì mà tên nam nhân ở sân bay cùng cô. Mà người ở cùng cô ở sân bay thì chỉ có một, chẳng lẽ là anh hiểu lầm rồi.

“ Niên, cậu... đây là ghen rồi!?”

Lời nói được thốt ra từ chính miệng cô cũng khiến cô phải giật mình.

Cô đang nói cái gì vậy? Từ 'ghen' này cũng có thể thốt lên một cách bừa bãi như vậy, đáng lẽ nó chỉ thích hợp dùng trong mối quan hệ giữa người yêu với nhau mới đúng.

Miệng nhanh hơn não, đúng là tự lấy đá đập của chân mình.

Chỉ là, hình như anh quan tâm đến vấn đề khác hơn thì phải...

Nghe thấy cô gọi tên mình, trong lòng anh vui sướng, cảm giác khó chịu cũng đã giảm xuống đáng kể.

“ Vừa nãy chị gọi tôi là gì?”

Cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, quay sang chỗ khác đáp: “ Không có. Cậu nghe nhầm rồi."

Cũng chỉ là một cái tên, tên đặt ra không phải để gọi sao, cô xấu hổ cái gì chứ. Như này chẳng giống cô chút nào.

Nhìn bộ dáng muốn trốn tránh của Khương Nhiễm đến vành tai cũng đã ửng hồng trông rõ thấy, Thẩm Tư Niên thật sự muốn cố nhịn cười cũng không được.

Khương Nhiễm cũng biết ngại dao?

Bình thường khi ở đoàn phim hay ở công ty, cô luôn mang dáng vẻ lạnh lùng, khó gần khiến người nào người nấy đều thấp thỏm nơm nớp lo sợ khi làm việc với cô, bởi một khi phạm một sai lầm dù là nhỏ thôi cũng có thể khiến Khương Nhiễm không vui mà cô đã không hài lòng thì họ sao có thể thở ra hơi được.

Trong mấy năm nay, anh đã nghe không ít tin đồn về cô, tin đồn về “ nữ diêm vương sống”. Hiển nhiên anh tin nó là sự thật bởi vì mọi hành động của cô, anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Thế nhưng người con gái trong miệng họ nói bây giờ ở trước mặt anh lại có thể thể hiện bộ dạng ngượng ngùng như nàng thiếu nữ thế này, anh có lẽ là người đầu tiên thấy được khía cạnh khác của cô, đương nhiên anh rất vui.

“ Nhiễm! Tại sao hôm qua chị không đến thăm tôi?”