‘Ùng… Oàng…’
“Ngao… u… u…”
Trường Thiệt ma vật cấp ba lãnh một cột tử lôi thô to trúng bả vai, cánh tay đứt lìa rơi khỏi cơ thể. Nó rú lên đau đớn, thế nhưng ma khí trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra, ngay tức khắc tụ thành một cánh tay đầy móng vuốt mới. Hai chi tước với bộ móng vuốt sắc lẹm vội vàng đào bới khoan thẳng xuống bùn nhão, cả khối thân thể kềnh càng vậy mà đã tiềm nhập vào lòng đất bỏ trốn.
Tuy sức mạnh và chiến kỹ của Trường Thiệt không bằng những ma vật cấp ba khác, nhưng bù lại, sức sống của nó rất dẻo dai, lại có khả năng địa hành trốn chạy cực tốt.
Đối với tu sĩ phổ thông hoặc ma tu thông thường, việc muốn thu thập Trường Thiệt là một vấn đề rất đau đầu. Thế nhưng với Đàm Phi, một tên ma nhân hàng thật giá thật, lại có lực lượng thần niệm, ma niệm cực lớn, việc truy tung ma vật trong chính cái không gian đầy rẫy ma khí này lại là một chuyện đơn giản như lấy đồ trong túi. Gã đảo mắt, miệng nhếch lên lạnh lẽo:
- Định trốn? Nhớ là trước kia mi đuổi giết ta mãi không thôi đấy…!
Đôi đồng tử của gã nhấp nháy chuyển sang màu tím quỷ dị, Tinh Thần Mục sử dụng ma pháp đã phát hiện ra con mồi sâu dưới đại địa. Ma khí hội tụ dày đặc trên đầu Đàm Phi, Phiên Thiên Bạch Cốt Trảo xuất hiện, nhanh như thiểm điện đâm thẳng xuống bùn nhão, Đao Liệt Không cũng xoay tít lao theo. ‘Đao yếu kiến huyết’ sát chiêu truy tầm mục tiêu đã được triển ra.
‘Ầm…’
Bùn nhão dưới đầm lầy bắn tung tóe sau tiếng nổ, làm rung chuyển một vùng rộng lớn. Thân ảnh Trường Thiệt co quắp trong đôi cốt thủ to lớn vấn vít ma văn, nó cố giãy giụa hòng thoát khỏi gọng kìm cứng rắn nhưng mọi nỗ lực đều bất thành. Đôi cốt thủ là kết tinh từ ma khí, được Đàm Phi thi triển trong không gian đầy ma khí, thế nên cốt trảo lại càng có sức mạnh mang tính nghiền ép, một trảo đã nắm lấy cổ Trường Thiệt, trảo còn lại khóa cứng cẳng chân ma vật. Tàn Đao xoay tít như mũi khoan tỏa ra xích mang đỏ thắm từ dưới lòng đất bắn vọt lên, đâm xuyên thân thể Trường Thiệt, xoắn nát bấy cơ nhục ma vật thành bùn nhão. Tiện tay, Đàm thu lấy khối ma tinh tinh cấp ba quý giá. Luận về giá trị, ma tinh lấy ra từ cơ thể ma vật cấp ba có giá trị lớn hơn nhiều so với yêu đan của thú và nguyên đan nhân loại.
Đàm Phi truy sát ma vật trong đầm lầy hắc ám dễ có đến gần chục ngày rồi, mục đích chính là thu hoạch Ma Tinh, và cũng để thiết lập lại trật tự ở đây, gã muốn khẳng định vị thế ‘lão đại’ tại trong phiến không gian đầy ma khí này.
Trước kia do phải trốn chạy hai đầu ma vật cấp ba truy sát, Đàm Phi không có thời gian tìm hiểu cặn kẽ phiến kết giới này. Hóa ra diện tích tại đây chủ yếu là đầm lầy, vùng đồi núi nơi gã tiềm tu lại chính là nơi hẻo lánh nhất, rất ít có ma vật xuất hiện.
Chủng loại ma vật tại Hồng Nguyệt Giới cũng không mấy đa dạng, quanh đi quẩn lại chỉ có khoảng gần chục loài, loài nào cũng quái dị không thể tưởng tượng, chẳng có sách vở hay thư tịch nào tại Vân Lam Giới nói đến. Thời gian tìm kiếm và tru sát ma vật đương nhiên là một trải nghiệm vô cùng hữu ích đối với Đàm Phi, qua đó gã đã đề cao được khả năng vận dụng ma lực trong chiến đấu, kết hợp nhuần nhuyễn các bộ ma pháp có trong tay, đây chẳng khác gì là ma luyện cả.
Ma cấp hai và ma cấp ba đều bị Đàm xuống tay rất lăng lệ ác liệt. Trong quãng thời gian truy sát ma vật, gã rút ra một kết luận, chỉ có Ly Tử Thần Lôi mới đem đến hiệu quả khắc chế đám ma vật cấp cao ẩn nấp trong đầm lầy quỷ quái này. Ma vật trong Hồng Nguyệt Giới đều chẳng thể vượt quá tu vi của sinh vật cấp ba, tương đương Đại Linh Sư nhân loại. Pháp tắc giới này gần giống với Sơn Hải Đồ, tuy nhiên không có chuyện ma vật lợi dụng kẽ hở mà thoát khỏi ‘lôi phạt’ như trong không gian Sơn Hải. Chính mắt gã chứng kiến một đầu Ma Oa cấp ba bị tử lôi đánh chết, hôi phi yên diệt, không có cơ hội phản kháng.
Đàm Phi đã thấy được ánh mắt hoảng loạn của Trường Thiệt trước lúc bị hành quyết, điều này khiến gã dâng lên một mối băn khoăn không hề nhẹ. Ma vật trong phiến không gian Hồng Nguyệt này khác với ma vật tại Vân Lam Giới, chúng có cốt nhục, có linh trí, có bản năng sinh tồn của sinh vật. Không phải là ma vật được sinh ra từ oán niệm, oán khí giống như Khủng Long Ma Cốt gã đã từng đụng độ tại Ưng Sầu Khê.
Còn một việc quan trọng cần giải quyết, mặc dù khá hung hiểm nhưng cũng phải thử một lần. Nếu thành công, sức chiến đấu của gã sẽ tăng lên đáng kể. Đàm nhắm mắt cảm ứng một hồi, đã phát hiện ra khí tức mờ nhạt của Quỷ Bức, dường như nó đang cố tình đợi gã, dẫn dụ gã vào hang ổ của nó. Tuy nhiên gã đã có sự tính toán và trù bị kỹ lưỡng, bởi mục đích chính của chuyến đi này chính là hàng phục Quỷ Bức, biến nó thành công cụ chiến đấu sau này.
Xác định rõ phương hướng, thân thể gã hóa thành một vệt kinh hồng màu xám bay đi.
Quỷ Bức ngồi chễm chệ trên một thân cây mục ruỗng, bốn chung quanh đầy rẫy những thân cây chết khô khẳng khiu, đây là một cánh rừng chết giữa đầm lầy hắc ám. Đã giao thủ một lần cùng nó, Đàm hiểu được dạng thực địa như này rất phù hợp với sở trường của Quỷ Bức, gã đứng trên không trung cười lạnh, gán cho ma vật dưới kia một cái tên do tự gã nghĩ ra:
- Ngươi chờ ta…? Nhìn vẻ mặt đau khổ bẩm sinh của ngươi, vậy gọi ngươi là Khốc Ly cho hợp cách!
Quỷ Bức tuy không biết tiếng nhân loại, nhưng nó là ma vật cấp ba, nhận thức đã ở một mức rất cao rồi, đương nhiên là nó hiểu Đàm Phi đang châm chọc nó. Nó nghển cổ lên gầm gừ vài tiếng trầm đục, đôi mắt là hai điểm xích quang lập lòe đầy quỷ dị, ma khí từ bốn phương tám hướng dần hội tụ về quanh thân thể ma vật. Rồi thân ảnh Quỷ Bức mờ dần đi, biến thành làn khói tan biến trong lớp lớp ma khí.
Ngay sau khi thân thể Quỷ Bức biến mất, đôi mắt Đàm Phi chớp động hai màu bích lục và tím nhạt. Thân thể gã cũng tiêu thất trên không trung, kèm theo đó là những tiếng nổ lớn liên miên bất tuyệt.
‘Ầm… Ầm… Đùng… Đoàng…’
Những tia lôi điện màu tử kim giăng khắp một khoảng không rộng lớn trên đầm lầy, trông không khác gì một tấm mạng nhện khổng lồ phát sáng trong đêm đen. Ly Tử Thần lôi được một gã ma nhân tương đương Đại Linh Sư triển ra, uy lực và độ sát thương diện rộng phải nói là vô cùng hiệu quả khi đối địch cùng ma vật.
Ẩn thân thuật của Quỷ Bức đã bị phá giải, lôi điện giăng đầy trời bức cho ma vật phải hiện thân, nó gầm rống, quằn quại trong màn lôi võng. Đôi mắt vốn vằn vện xích quang lại càng thêm đỏ ngầu, ma tính bộc phát dữ dội, những lớp lân phiến đen nhánh chen chúc mọc ra khắp toàn thân Quỷ Bức, xen kẽ đó là những chiếc gai xương đỏ thắm nhọn hoắt, ma vật đã biến thân để trở nên mạnh hơn.
Thân ảnh Đàm Phi bỗng xuất hiện ngay phía sau Quỷ Bức, Tàn Đao xoáy tít ma sát cùng không khí tạo lên những tiếng ‘ken két’ rợn người, Đao Yếu Kiến Huyết rời tay gã, cực tốc đâm thẳng vào thân thể ma mật, hỏa quang cùng ma khí quyện lại cùng nhau tạo nên một áp lực nặng nề lên đầu dơi quỷ.
Quỷ Bức sau khi biến thân sức mạnh tăng vọt, nó dữ tợn dùng hai tay đầy móng vuốt chụp lấy Liệt Không Đao, man lực của dơi quỷ quả thực rất đáng sợ, tàn đao đã bị song thủ móng vuốt khóa cứng. Ma vật lại há miệng khạc ra liên tiếp những hắc cầu đầy độc tố bắn về phía Đàm, cặp cánh dơi vũ động trong không khí tạo ra vô số phong nhận chém tới.
Thân ảnh Đàm Phi mờ ảo rồi tan biến, kịp thời tránh được thế công như bão táp mưa sa từ dơi quỷ. Ba cột Ly Tử Thần Lôi nhá lên bổ thẳng xuống đầu và cánh dơi, ma vật đã ăn đau khổ từ những tia sét màu tím kia nhiều lần, vì vậy mà nó vội buông bỏ tàn đao, thân ảnh lại hóa ra làn khói xám biến mất. Sau đó lại xuất hiện ngay gần vị trí của Đàm, trảo thủ huyễn hóa ra hư ảnh chụp xuống đầu gã, nhưng đây chỉ là hư chiêu, cốt vĩ mang theo chất kỳ độc mới là đòn tấn công chính. Chỉ thấy ánh kim khí nhá lên, tiêm cốt đã đến ngay sát gáy Đàm Phi.
Đúng lúc khẩn yếu nhất, hung hiểm nhất, một đôi cốt trảo từ hư không thò ra róm lấy chiếc đuôi đầy gai xương Quỷ Bức, cứ thế lăng thật mạnh trên không trung như quay chong chóng. Ma vật này giảo hoạt, lại giỏi trốn chạy, chỉ còn cách đặt mình vào hiểm nguy mới có thể dụ nó vào bẫy rập của gã. Lợi dụng thời khắc thất thế của ma vật, Đàm bắt ấn bắt đầu tụng niệm.
Không gian râm ran tiếng cổ ngữ trầm ổn, Đàm Phi bắt đầu thi triển Nghiêm Hoa Thuật, thuật khu ma do gã tự sáng tạo trong quãng thời gian gần đây. Nghiêm Hoa Thuật được kết hợp từ một số triết lý phật môn cùng thuật ‘trừ tà’ Ngọc Am Quết và ‘khu ma’ trong Huyết Ma Đồng Nhân. Không gian chung quanh Quỷ Bức trở nên đặc quánh, ma khí kết thành từng đoàn ma văn cổ xưa, len lỏi quấn lấy thân thể dơi quỷ tựa như muốn trói buộc nó lại. Hai điểm xích quang trong hốc mắt ma vật bỗng trở nên ảm đạm, có vẻ như nó đã trúng ám chiêu khiến ma niệm trì trệ.
Tứ Tượng Phục Ma Đỉnh từ trong người Đàm Phi bay ra, xoay vần trên đầu dơi quỷ. Đỉnh Phục Ma tỏa muôn đạo hồng quang, hư ảnh bốn đầu thần vật trong tín ngưỡng Việt Quốc bay ra quấn lấy thân thể Quỷ Bức. Ma vật cảm nhận được thứ lực lượng áp chế khủng bố đến từ bốn hư ảnh thần vật kia, lại là gã nhân loại nguy hiểm đứng đó rình rập, có thể ra tay diệt sát nó bất cứ lúc nào, ngặt một nỗi nó không thể làm gì hơn, ngoài việc rít lên những tiếng lanh lảnh như cầu cứu.
Đàm Phi mở cặp mắt sâu thẳm ẩn chứa ma lực tà dị, tay gã kết ấn chỉ thẳng vào Quỷ Bức hô lớn:
- Thu…
Từ mi tâm Đàm bắn ra một tia hôi quang mỏng manh vào ngón tay kết ấn, ấn chỉ vẽ vài đường điểm vào hư không, không gian quanh đó bỗng chốc xuất hiện rất nhiều đường hôi tuyến mỏng mảnh, chúng kết thành một lớp mạng nhện lớn ụp xuống toàn bộ thân thể dơi quỷ. Nó ré lên một tiếng thảm thiết, toàn thân cứng cứng đơ, bị hư ảnh Kim Quy, Dã Tượng, Bạch Ngưu và Hồng Hạc quấn lấy, hút vào bên trong Phục Ma Đỉnh.
Đàm thu pháp khí về tay, gã nhếch mép cười thỏa mãn. Quỷ Bức đã bị gã gieo ấn ký chủ nô, tạm thời giam cầm nó trong Phục Ma Đỉnh để giảm bớt hung tính, dần dần sẽ bị gã thuần hóa triệt để. Kể từ nay, dơi quỷ chính thức có tên mới là ‘Khốc Ly’. Nó sẽ không có cơ hội phản kháng, chỉ đến khi nào thần niệm của nó vượt qua được thần niệm của Đàm, lúc đó ấn ký chủ nô mới bị phá bỏ. Điều này gần như là không thể, Nghiêm Hoa Thuật do gã sáng tạo ra đã sẵn có phương pháp trói buộc thần niệm nô bộc, vĩnh viễn áp chế không cho thần niệm của kẻ bị nô dịch vượt qua chủ nhân.
Thu nhỏ Phục Ma Đỉnh rồi cất vào trong người, Có thêm một đầu ma vật cấp ba làm công cụ, sức chiến đấu của gã sẽ tăng lên rất nhiều. Việc Đàm Phi gia trì thêm Ma Tinh vào ‘Ngũ Bảo’ trong khi chế luyện lại quả thực sáng suốt, gã có thể sử dụng năm món pháp khí bằng ma lực, trong một không gian thiếu thốn linh khí. Mọi tính toán của gã cho đến lúc này đều đi đúng quỹ đạo, rất phù hợp với những hoàn cảnh chiến đấu trong môi trường khắc nghiệt.