Tịnh Hỏa Hồng Liên

Tịnh Hỏa Hồng Liên - Chương 2: Cố sự




Hai ngày sau.



Từ sáng sớm Bạch Ngân Nguyệt đang ôm giường bị Miêu Hạ mạnh mẽ lôi dậy. Vò mớ tóc rối trên đầu, Bạch Ngân Nguyệt mắt nhắm mắt mở đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân như thường ngày, chưa đầy mười lăm phút một Bạch Ngân Nguyệt xinh đẹp hoàn hảo bước ra, khác một trời một vực với ma lôi thôi trước đó.



Đi tới tủ quần áo chọn lấy trang phục đã được Bạch mẫu đích thân thiết kế và đặt mày cho nàng. Nhân loại của Hoa Hải đại lục thiên về nét Á Đông hơn phương Tây, trang phục của họ càng hao hao với y bào cổ đại của nước C, Bạch mẫu tuy là công nương Anh quốc nhưng sống lâu ở Z quốc như vậy, bà cũng phần nào yêu thích và hiểu rõ phong tục tập quán của người phương Đông. Quan trọng hơn Bạch mẫu có thiên phú hội họa và có mắt thẩm mỹ nhất định, cho nên thiết kế của bà không thể chê vào đâu được.



Khoác lên y phục màu đỏ với điểm xuyết những đóa hoa hồng liên tiên diễm, khí chất của Bạch Ngân Nguyệt liền thay đổi một trăm tám mươi độ. Bạch Ngân Nguyệt trước đây trong trang phục thường ngày tuy xinh đẹp nhưng thiên về năng động và cá tính của thiếu nữ tuổi mười sáu, nhưng khi nàng khoác lên bộ váy đỏ này thì không chỉ tăng thêm nét trưởng thành mà còn yêu mị không nói nên lời.



Bạch mẫu đang tính gõ cửa phòng gọi Bạch Ngân Nguyệt thì vừa hay nhìn thấy được con gái đang mặc trang phục mình thiết kế, hai mắt bà liền muốn biến thành hình trái tim. Tiến đến gần con gái liền xoay nàng một hồi, Bạch mẫu không ngừng xuýt xoa "Ai nha nữ nhi nhà ai mà xinh đẹp nhường này, thật giống tiểu nương tử sắp về nhà chồng nha~ Tiểu Nguyệt Nguyệt, con rể của mẹ là ai thế?"



Bạch mẫu vừa hài lòng với độ xinh đẹp của con gái vừa không quen trêu đùa nàng một chút. Bạch Ngân Nguyệt nghe mẫu thân nói thế thì bĩu môi, không nói hai lời liền cởi bộ váy ra bỏ vào lòng Bạch mẫu nói "Cái gì mà tiểu nương tử mới chả con rể, con lần này đi làm nhiệm vụ, không nên mặc trang phục quá bắt mắt, lỡ ai câu mất con gái của mẹ thì sao?"



"Ai nha đúng vậy" Bạch mẫu vỗ tay cái đốp một cái "Tiểu Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nam nhân chạy theo sẽ không ít, mẹ quên mất điều này. Chờ chút mẹ quay lại liền."



Nói xong Bạch mẫu liền đem bộ váy về phòng của mình. Bạch Ngân Nguyệt nhìn theo bóng lưng của Bạch mẫu mà thở dài. Mẹ cũng thật là, sắp đến giờ nàng phải đi rồi còn muốn làm gì nữa đây?



Miêu Hạ chứng kiến tất cả liền nhón chân nhảy lên giường, liếm móng vuốt nói "Chậc chậc mẫu thân ngươi thật phiền phức, thật ra ta thấy bộ y phục kia không tệ vừa hợp với khí chất của ngươi."



Thân là linh thú ngàn năm thực tế Miêu Hạ có thể biến thành người, nhưng thế giới này linh khí quá ít, mà nàng muốn biến thành người càng tốn nhiều linh khí, Miêu Hạ không còn cách nào đành ủy khuất làm một con mèo cảnh bên cạnh gia chủ Bạch gia. Nói thực nàng cũng rất thích y phục nha, chỉ cần đến Hoa Hải đại lục linh khí sung túc là nàng có thể biến lại thành người rồi.



"Ta cũng thích nhưng mẹ thiết kế nó quá rườm rà quá bắt mắt, như thế không tiện hành động. So với y phục đẹp ta càng muốn hoàn thành nhanh nhiệm vụ rồi trở về." Đây là suy tính thật sự của Bạch Ngân Nguyệt. Nàng không biết Hỏa Linh Châu ở những nơi nào và nguy hiểm ra sao, nhưng nàng hiểu hành trình này sẽ rất dài. Càng phải nói thêm nàng chưa từng tu luyện qua nên không phải Linh giả như tổ tiên. Bạch Ngân Nguyệt mới chỉ được tộc phù thủy thừa nhận thân phận thừa kế và học một số phù chú sơ cấp. Nếu không phải có Miêu Hạ đồng hành, nàng không nắm chắc mình có thể hoàn thành nhiệm vụ mà Bạch gia giao phó.



Hai ngày qua từ lời của Miêu Hạ Bạch Ngân Nguyệt càng thêm hiểu hơn về tầng thực lực của Hoa Hải đại lục. Nhân loại Hoa Hải đại lục từ khi sinh ra đã sở hữu một trong hai thiên phú là Linh giả và Đấu khí giả. Mỗi hài tử sinh ra đến năm tuổi đều phải được trắc thí thiên phú của mình. Dụng cụ dùng để trắc trí là một viên linh cầu luyện chế từ Vô Tinh Thạch, ngươi chỉ cần đặt tay lên quả cầu rồi cảm nhận màu sắc nguyên tố hoặc hình dạng đấu khí của mình.



Linh giả có chia hệ nguyên tố, mỗi màu sắc xuất hiện trên quả cầu lại nói về từng hệ nguyên tố của Linh giả. Ví dụ như ánh sáng hồng thì là hỏa, lam là thủy, thanh là phong, lục là mộc, hoàng là thổ, bạc là kim, bạch là quang, hắc là ám, tử là lôi. Tuy nhiên cũng có trường hợp trên cầu trắc thí sẽ xuất hiện hai hoặc ba màu sắc khác nhau, những người này đều từng là đệ nhất kì tài của mỗi thế hệ, càng đặc biệt hơn nếu người đó sở hữu cả thiên phú Linh giả và Đấu Khí giả, thì hắn quả thật là kì nhân ngàn năm khó gặp được của Hoa Hải đại lục rồi.



Đấu khí giả mạnh hay yếu lại phú thuộc vào hình thái của đấu khí trên cầu trắc thí, thường những thiên tài đấu khí đa phần là kiếm thương đao, cũng có một số kì nhân sở hữu đấu khí biến dị như roi, cầm, tiêu, chiết phiến,... Mỗi hình thái đấu khí lại có phương pháp và võ kỹ tu luyện riêng, chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì thực lực càng cao.




Linh giả và Đấu Khí giả có chia ra từng cấp bậc riêng.



Linh giả theo thứ tự lần lượt là Linh Đồ, Linh Sĩ, Linh Sư, Linh Tông, Linh Vương, Linh Hoàng, Linh Tôn, Linh Thánh và Linh Thần. Mỗi cấp bậc này đều lại chia làm ba giai đoạn sơ trung thượng. Hiện tại cao thủ đệ nhất của Hoa Hải đại lục đang ở cấp bậc Linh Thánh thượng giai, còn cấp bậc Linh Thần cho đến hiện tại vẫn chỉ là truyền thuyết chưa một ai vượt qua. Đến Bạch Phá Thiên khi đó đối chiến với Long Thần mới chỉ đến trình độ Linh Thánh sơ giai.



Đấu Khí giả chia cấp độ bằng màu sắc đầu khí, lần lượt là hồng, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử. Hồng sắc là thấp nhất còn tử sắc là cao nhất. Tuy vậy vẫn có kẻ nói đấu khí tử sắc chưa phải cao nhất, nhưng cao hơn nó là màu gì thì lại không kẻ nào biết.



Linh giả và Đấu Khí gia muốn tiến càng xa đa phần dựa vào thiên phú của mỗi người, ánh sáng trên trắc thí cầu càng nhạt thì thiên phú càng thấp. Nhưng nếu chỉ dựa vào thiên phú thì chưa đủ mà còn phải dựa vào nỗ lực không ngừng cố gắng, thậm chí có những kẻ thiên phú không cao nhưng nhờ vào nỗ lực vẫn đứng trên đỉnh thế giới. Miêu Hạ từng nói tổ tiên của Bạch Ngân Nguyệt chính là một trong những người như thế.




Bạch Phá Thiên sinh ra trong thế gia bậc trung, là con trai của gia chủ nhưng thiên phú quá mức kém cỏi, thời điểm trắc thí tuy hiện lên màu hồng của hệ hỏa nhưng màu sắc rất nhạt, lão sư nói hắn chỉ có thể luyện tới cấp bậc Linh Sĩ.



Phụ thân của hắn thân là gia chủ, thực lực lúc bấy giờ đã là Linh Vương sơ giai, không cách nào chấp nhận được nhi tử mình thiên phú lại kém như vậy, liền chán ghét đem hắn đuổi khỏi gia tộc.



Bạch Phá Thiên thực tế chỉ là con trai của tiểu thiếp, đối với Bạch gia chủ mà nói có hay không chẳng quan trọng. Bởi thế một đứa nhỏ mới năm tuổi cứ như vậy bị tàn nhẫn đuổi ra khỏi nhà.



May mắn mẫu thân hắn dù hắn như thế nào vẫn coi hắn là nhi tử của mình, lén gia chủ đem hắn đưa cho bằng hữu chăm sóc giúp. Bằng hữu này của nàng nhân phẩm không tệ, vừa lúc kết chung thân đã lâu mà chưa có con, lúc đem hắn về liền coi hắn như con ruột mà chăm sóc, không vì hắn thiên phú kém mà ghét bỏ.



Nhưng mẹ chồng của vị bằng hữu này lại không hài lòng còn mang tính đa nghi. Con dâu gả đến không sinh được hài tử còn dám dắt đứa nhỏ ở nơi đâu về nuôi, khiến bà ta không khỏi nghi ngờ con dâu mèo mả gà đồng bên ngoài có con riêng.



Hết lòng khuyên nhi tử hưu nàng ta không được, bà ta liền sắp đặt một cái bẫy để đuổi con dâu và đứa con hoang đi. Kế hoạch bà ta thành công, nhi tử của bà ta không nhịn được liền lỡ tay đánh chết nương tử của mình, còn Bạch Phá Thiên mười tuổi lại bị đá ra khỏi nhà.



Bạch Phá Thiên lúc mười tuổi thực lực đã là Linh Đồ thượng giai. Hắn biết thiên phú mình kém cỏi, nếu không phụ thân đã chẳng đuổi hắn đi. Bởi thế hắn không ngừng cố gắng tu luyện, không ngừng kiếm cơ duyên để tăng thực lực bản thân, nhưng kết quả vẫn không cách nào thay đổi. Hắn nghe nói thiên tài bậc nhất của Bạch phủ bằng tuổi hắn là Bạch Chí Vĩ, con trai của nhị thúc hiện tại đã đột phá Linh Sĩ trung giai khiến nhiều kẻ đông lứa hâm mộ và ghen tị. Bạch Chí Vĩ lấy đó làm kiêu ngạo rồi thường đi cùng bào huynh của Bạch Phá Thiên là Bạch Hàn Vũ năm lần bảy lượt đến tìm hắn rồi nói hắn là phế vật, thậm chí còn đánh hắn không thương tiếc.



Nhưng Bạch Phá Thiên mang danh phế vật không ngừng cố gắng, sau khi bị đuổi ra khỏi nhà mẹ nuôi liền dám tự mình xông vào sâm lâm săn linh thú. Sau một hồi gian khổ đắm mình trong sâm lâm, tình cờ Bạch Phá Thiên ăn được Hỏa Long Quả ngàn năm mới kết một quả, liền kích phát thiên phú của mình, một đường thẳng tắp lên đến Linh Hoàng cấp mới trở lại tìm Bạch phủ đòi lại công đạo.