Tinh Hà Đại Đế

Chương 95 : Top 10 bài vị cuộc thi




- Ôi, Thượng đế! Một mình giết 512 con, đây đúng là phi nhân loại… Henri ngạc nhiên.



Thú triều rút lui, anh ta và mấy học sinh da trắng kia giật mình tỉnh lại, biết nguy hiểm tối này cũng đã qua rồi, hơn nữa trên mặt đất còn rơi vãi không ít Cơ Hóa Nhục, mấy ngày nay cũng không lo thiếu đồ ăn nữa rồi.



Nhưng, bọn họ cũng không đi nhặt, mà lại đợi Giang Ly chia.



Những học sinh này đều là nhân kiệt, biết làm người như nào.



- Lạc Hàm, Tuyết Linh, chúng ta cùng gom lại số Cơ Hóa Nhục còn thừa kia, trong đó một nửa đưa cho Henri, nửa còn lại chúng ta giữ, thứ này chẳng những có thể dùng, còn là Thánh phẩm cầm máu sinh cơ. Giang Ly thần sắc bất động, giao phó.



Không cần hắn nói, Lạc Hàm và Tuyết Linh cũng đã bắt đầu gom lại số Cơ Hóa Nhục còn thừa.



Khi Giang Ly chiến đấu cũng ăn hết hơn 200 viên, bây giờ còn lại hơn 300 viên, Lạc Hàm chia cho mấy người Henri một nửa, nửa còn lại có hơn trăm viên, ba người mỗi người được khoảng 50 viên.



Thực ra, một viên Cơ Hóa Nhục có thể bổ sung dinh dưỡng cho một ngày, nhưng vận động nhiều thì lại tiêu hao nhiều hơn.



Giang Ly mỗi ngày nhất định phải ăn mấy trăm viên Cơ Hóa Nhục, mới có thể bảo đảm lực sinh mệnh trong hoàn cảnh ác liệt này từ từ tăng trưởng.



Trong tế bào của hắn có chứa thiên địa linh khi, chỉ cần bảo đảm hắn trong hoàn cảnh ác liệt này, thể năng không lùi mà thôi. Nếu không giống như Vương Thường Vinh, từ 2.5 lùi về 2.1, vậy cũng quá kinh khủng rồi.



Bây giờ có đầy đủ Cơ Hóa Nhục rồi, cộng thêm các loại vitamin có trong chất dinh dưỡng, ngược lại có thể tiến hành trùng kích lực sinh mệnh rồi.



- Nhiều Cơ Hóa Nhục như này, chúng ta nếu như tiết kiệm một chút, thời gian 30 ngày hoàn toàn có thể chịu đựng được. Tuyết Linh rạo rực vui mừng nói.



- Đừng tiết kiệm, một ngày ăn hết toàn bộ, toàn lực bổ sung lực sinh mệnh, phải khiến mình lúc nào cũng nằm trong trạng thái thịnh vượng nhất! Chúng ta trong hoàn cảnh ác liệt như này, chẳng những không thể suy yếu, ngược lại phải có tiến bộ! Vì kỳ thi của đại học Tinh Không cũng không phải chỉ có vòng này, đây mới là cửa đầu tiên thôi!



Giang Ly như đinh đóng cột nói: - Tiếp theo, chắc chắn còn phải thi mấy vòng nữa, sẽ không cho chúng ta bất cứ cơ hội thở dốc nào, nếu như sau khi qua được thí luyện La Sát tinh này, thân thể trở nên yếu đi, thì chắc chắn không qua được mấy vòng sau, thất bại trong gang tấc! Tôi đoán chừng mọi người mỗi ngày ăn lượng lớn Cơ Hóa Nhục, 30 ngày sau, lực sinh mệnh rất có thể đột nhiên tăng mạnh đạt đến 1.4 thậm chí là 1.5. Năng lượng có chứa trong Cơ Hóa Nhục có thể hoạt hóa tế bào, là tinh hoa vật chất trong Thiên không hằng tinh, hiệu quả tốt hơn nhiều so với Nhật linh chi tinh trên Trái đất.



Hằng tinh chiếu rọi trên La Sát tinh, ác liệt hơn nhiều so với mặt trời chiếu rọi trên Trái đất, năng lượng ẩn chứa cũng càng cực đại hơn.



Cơ Hóa Nhục trong cơ thể La Sát thú hấp thu năng lượng hằng tinh này, chẳng khác gì trực tiếp hấp thu thứ giống như Nhật linh chi tinh.



Hằng tinh này so với năng lượng mặt trời cũng đậm đặc hơn nhiều, thứ giống như Nhật linh chi tinh trong đó cũng rất nồng đậm, sau khi ăn xong, tương đương với ăn lượng lớn Nhật linh chi tinh cao cấp, hơn nữa loại Nhật linh chi tinh cao cấp này được Cơ Hóa Nhục chuyển hóa, không có tác dụng phụ.



Giang Ly dùng tâm linh cân nhắc, trong khoảng 200 viên Cơ Hóa Nhục, có chứa khoảng 10gr Nhật linh chi tinh cao cấp.



- Đúng rồi, cha muốn luyện chế ra Nhật Nguyệt tinh hoa không có tác dung phụ, Cơ Hóa Nhục đó có phải có thể tham khảo được không? Nhưng mình có thể nghĩ đến được, tập đoàn Nhật Nguyệt chắc chắn cũng có thể nghĩ đến được, trong chuyện này tuyệt đối có vấn đề mà khoa học khó có thể khám phá ra được… Giang Ly lắc đầu nói, khoa học tinh vi hơn tu hành, có một chút sai lầm ở khâu nào đó, hạt nhân nguyên tử xảy ra vấn đề, thì cũng công toi.



Tuyết Linh và Lạc Hàm cũng cẩn thận nếm thử, ăn sạch số Cơ Hóa Nhục được chia.



Sự chán chường trong hai ngày của các cô, liền trở thành tinh thần dồi dào thoải mái, còn đem một số Cơ Hóa Nhục thoa lên da mình, một số vết sẹo do ánh sáng Hằng tinh thiêu đốt trên da cũng đã bắt đầu khôi phục.



Da của các cô vốn dĩ bong tróc, vỡ ra dưới ánh mặt trời soi chiếu, trong này lại không có bất kỳ dược phẩm nào có thể trị liệu được, may mà có được Cơ Hóa Nhục có thể bù đắp tất cả.



Hiệu quả của Cơ Hóa Nhục tốt hơn bất cứ dinh dưỡng phẩm nào.



Xem ra, đại học Tinh Không chọn La Sát tinh để thi thố, chính xác là cho học sinh một tia sinh cơ, chỉ cần có bản lĩnh, giết chết La Sát thú, thì có thể sinh tồn được tốt hơn.



Henri cũng thở phào một hơi, nhe răng toét miệng cười ngồi xuống, phong độ thân sĩ gì gì đó cũng đã quăng khỏi chín tầng mây, anh ta lấy một viên Cơ Hóa Nhục bôi lên vết thương, mặc dù da dẻ trên người đâu đâu cũng bị thiêu đốt tổn thương, nhưng anh ta chỉ cần bôi lên chỗ bị thương nghiêm trọng một chút, một số vết thương nhỏ thì bỏ qua, vì số lượng Cơ Hóa Nhục cũng có hạn.



- Chúng ta nghỉ ngơi thôi, giữ gìn thể năng, sáng sớm mai còn phải đi lấy nước nữa. Henri thở dài: - Lấy nước là một việc rất tốn sức, mỗi ngày phải đi bộ trăm km dưới ánh mặt trời thiêu đốt, đoán chừng mấy ngày nữa, da dẻ chúng ta sẽ hoàn toàn bị rạn nứt, tế bào biến chất, mắc ung thư da mất. Nếu như trong hang động này có nước, thì tỉ lệ sống sót của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều.



Rất nhiều người đều bị chết nắng trên đường đi lấy nước.



- Henri. Giang Ly trong lòng khẽ rung động: - Anh có biết quá trình thi thố của Đại học Tinh Không tiếp theo này là gì không?



- Vòng tiếp theo là thi cận chiến, sau đó chính là thi văn hóa, cuối cùng là thi xếp hạng. Henri trả lời: - Quá trình thi trước đây đều là như vậy, năm nay nếu như không có thay đổi gì, chắc chắn cũng sẽ theo con đường này thôi.



- Thi xếp hạng? Giang Ly hỏi: - Đó là thứ gì?



- Rất đơn giản, đại học Tinh Không hàng năm tuyển khoảng 300 người trên Trái đất, nhưng đãi ngộ của 300 người này cũng không giống nhau, nhất định phải trải qua thi đấu. Người đứng đầu trong 300 người này, chính là đệ nhất thí sinh khu vực Trái đất. Sau đó, thí sinh khu vực Trái đất và thí sinh các khu vực khác sẽ tiến hành thi xếp hạng, cuối cùng chọn ra Top 10, học sinh của Top 10 này sẽ được trao huân chương tinh anh dự bị, đây chính là mấu chốt di dân khu Tinh anh! Henri giải thích.



- Huân chương tinh anh dự bị! Giang Ly vừa nghe đến, trong lòng thầm rung động, thứ này cũng không phải là thứ đơn giản như huân chương phong vân của Tinh Hoa thành, nó đại biểu cho đoạn mở đầu của di dân khu Tinh anh, tượng trưng của thân phận.



- Dù sao mỗi Top học sinh mới đứng Top 10 thi xếp hạng của đại học Tinh Không, đều là hào quang vạn trượng, mỗi một người đều là yêu nghiệt của nhân loại, vô số thế lực lớn, chính phủ quân đội đều chú ý đến bọn họ. Bọn họ định sẵn chính là đại nhân vật, nếu là đệ nhất, thậm chí rất có thể được đại lão của khu tinh anh nhắm trúng, thu làm đồ đệ. Một nữ sinh da trắng ngưỡng mộ nói: - Mặc dù khu Tinh anh đều cao cao tại thương, đại lão lực sinh mệnh hơn ba con số cũng sẽ không xuất hiện, nhưng đại lão có lực sinh mệnh hai con số nhắm trúng chúng ta thì cũng không tệ.



- Đó là đãi ngộ Top 10 mới có. Henri uể oải lắc đầu: - Có thể trở thành sinh viên của đại học Tinh Không tôi cũng hài lòng lắm rồi, bây giờ có hi vọng trở thành Top 10 chính là Giang Ly, thực lực của hắn mọi người cũng đã nhìn thấy rồi, nếu như thành Top 10, còn hi vọng sẽ chiếu cố đến chúng ta.



- Thí sinh cả nhân loại cao thủ nhân tài xuất hiện liên tục, tôi làm gì có thực lực này, đến lúc đó rồi xem, nếu có cơ hội tôi sẽ thực hiện. Giang Ly nói khách khí, thực tế cũng đã thầm quyết tâm, Top 10 nhất định phải lấy được, như vậy thân phận sẽ càng thêm trác tuyệt hơn, mới có thể chống lại tập đoàn Nhật Nguyệt.



Cuộc thi đại học Tinh Không gian nan như này, chẳng trách năm ngoái một học sinh cấp ba của Tinh Hoa thành cũng không thi đậu.



Bây giờ thời gian buổi tối cũng qua được một nửa, mọi người vội vàng bắt đầu khôi phục thể lực, đám người chen chúc trong hang động, vì nhiều người, cho nên cũng cảm giác ấm áp hơn một chút. Nhất là Giang Ly đã ăn lượng lớn Cơ Hóa Nhục, khi thân thể vận chuyển tiêu hóa, cả người giống như một lò lửa lớn, ai nấy đều cảm giác được nhiệt khí từ trên người hắn phát ra.



Hắn khẽ phun một hơi, sóng nhiệt cuồn cuộn, hơn nữa hơi thở trong cơ thể mang theo chút hương thơm nồng.




Cơ Hóa Nhục quả nhiên là đồ tốt.



- Giang Ly… Lạc Hàm lại gần ngồi bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói: - Vừa rồi cám ơn anh… Nếu không phải anh, thì chắc tôi cũng ăn đủ rồi.



Cái mà cô ám chỉ chính là chuyện vừa nãy Giang Ly trong khi đánh nhau đã đá bay viên đá đánh lùi con La Sát thú, khiến hắn ngược lại lại lâm vào khốn cảnh, bị cào một nhát.



- Không cần khách khí như vậy. Giang Ly thấy cô khách sáo, trong lòng cũng không thoải mái: - Giữa tôi và cô không cần nói cám ơn gì hết.



- Tôi… Bờ môi Lạc Hàm khẽ giật giật, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.



- A! Vẫn là người anh ấm áp. Tuyết Linh ngồi bên hoan hô: - Cho bổn tiểu thư mượn ôm một đêm nào…



Cô nói xong liền nhao đầu về phía trước, ôm lấy Giang Ly, thỏa mãn thở ra



Lạc Hàm bị Tuyết Linh ngắt lời, cũng không nói gì thêm, ngồi yên bên cạnh Giang Ly, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.



Tuyết Linh nhìn Lạc Hàm, cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi, ôm Giang Ly rồi nói với giọng điệu giễu cợt: - Giang Ly, tôi thấy anh bị thương, đau lòng quá…



Giang Ly trong lòng giật mình, thấy Lạc Hàm yên vị ngồi một bên, nên cũng giữ im lặng.



Tuyết Linh hừ hai tiếng: - Hừ, chỉ là đùa tí thôi, chút tế bào hài hước cũng không có, thật nhàm chán!



Ngay sau đó, cả đêm không có chuyện gì xảy ra.




Ngày hôm sau, nhiệt độ bắt đầu lên cao, trong hang động cũng bắt đầu oi bức, nhưng khí tức trên người Giang Ly lại chuyển thành mát lạnh, nhiệt độ của hắn trước sau không chút biến đổi, giữ vững cơ thể ở mức nhiệt độ bình thường, thậm chí tỏa ra xung quanh, biến đổi trạng thái xung quanh trong phạm vi nhỏ.



Đây là hiệu quả của Thiên địa linh khí.



Tương đương với điều hòa.



Bây giờ hắn đang nhớ nhung đến những ngày trên Khúc Ba tinh, thật muốn tu hành mười năm tám năm, sau khi ra ngoài tuyệt đối vô địch. Đáng tiếc là, Khúc Ba tinh không có tuyến thông hành, lần trước là quân đội chuyên tổ chức một chuyến, thuộc dạng thí luyện, nói cách khác bây giờ Giang Ly muốn ngồi chiến hạm đến đó thì cũng không thể nào.



Cơ hội như này cũng không nhiều.



- Chúng tôi phải ra ngoài lấy nước rồi, đi cùng chứ? Henri ra khỏi hang động, nhìn thời tiết bên ngoài, rồi lại quay lại nói.



- Không cần, chúng tôi không ra ngoài nữa. Giang Ly khua tay nói: - Nước của chúng tôi có thể duy trì được vài ngày, không cần mỗi ngày lãng phí thể năng đi lấy nước.



- Vậy thì không được, trong hang động mặc dù nhiệt độ thấp hơn bên ngoài, nhưng cũng cao đến 40°, nhất định phải bổ sung lượng lớn nước, chúng ta vẫn phải đi tìm muối, trong chất dinh dưỡng mặc dù có thành phần muối, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị uống sạch. Henri hảo ý nói.



- Cái này thực ra không cần, hơn nữa chúng tôi trông coi hang động cho Giang Ly khua tay: - Nghỉ ngơi một ngày trước, ngay mai đi lấy nước.



- Vậy cũng được, các anh trông coi hang động, chúng tôi ra ngoài. Henri lắc đầu: - Tôi sẽ lấy nước chia cho các anh một chút.



- Không cần đâu, tự chúng tôi giải quyết vấn đề nước nôi. Giang Ly cười nói: - Chút chuyện này tôi cũng không phiền các anh.



- Haiz… Henri thở dài, rồi đi ra ngoài lấy nước, vốn dĩ bình nước của anh ta cũng không ít, đáng tiếc hàng ngày mỗi người tiêu hao nước quá lớn.



Đợi những người này ra ngoài rồi, ánh mắt Lạc Hàm có chút nghi ngờ nói: - Giang Ly, chúng ta lấy nước ở đâu? Mấy bình nước kia hết sạch rồi mà.



Nhiệt độ lên cao, uống nước không ngừng, nước thực sự tiêu hao rất nhanh, lượng muối trong cơ thể cũng đại lượng tan biến, cần phải dựa vào chất dinh dưỡng để bổ sung.



Cũng may Giang Ly có thể khóa nội tiết, bảo trì tiêu hao các chất vitamin lượng nước và lượng muối trong cơ thể



Cơ Hóa Nhục cũng có thành phần muối nhất định.



- Đợi chút, tôi đi lấy nước. Giang Ly xách bình nước trống rỗng, hắn vung tay lên một chút, lập tức từ trong không trung xuất hiện một tia nước nhỏ rót vào trong bình nước, trực tiếp rót đầy.



Lạc Hàm và Tuyết Linh đều ngây dại, chỉ nhìn nước từ không trung kia xuất hiện, như từ hư không mà đến.



Giang Ly chỉ dùng lực tinh thần mở viên đá trắng sữa, sau đó thi triển tâm linh ảo giác, khiến hai người con gái này nhìn thấy một cảnh giống như ảo thuật thần kỳ.



- Nước cho hai người tắm cũng có. Giang Ly cười nói.



- Không phải là giả chứ? Anh là Thôi miên sư, bất tri bất giác thôi miên chúng tôi. Tuyết Linh cầm lấy bình nước, ánh mắt sáng ngời, phát hiện bên trong có nước thật, cô vẫn không tin, cho rằng là ảo giác, uống hết một ngụm, một cảm giác mát lạnh đến tận tim gan, cảm giác này không phải là giả.



Nhưng, cái này cũng không đáng tin, Thôi miên sư cao minh, biết làm cho anh đau đớn, cảm quan cũng có sai lầm, độc dược đắng chát anh ăn trong miệng, giống như đang ăn đường vậy. Cho dù trong ấm nước không có nước, anh cũng sẽ nhìn thấy dòng suối tuôn ra, uống vào cũng sinh ra ảo giác, cảm thấy mát lạnh.



- Tuyệt đối không phải giả, tôi sao có thể dùng ảo giác lừa hai người được chứ? Giang Ly lắc đầu nói.



- Khà khà, tên tiểu tử, không ngờ anh trốn trong hang động này, xem ra đêm qua cũng giết không ít La Sát thú nhỉ, lấy chút Cơ Hóa Nhục cho tôi nếm thử xem thế nào? Một giọng nói từ ngoài hang động truyền đến, không ngờ là tiếng của Vương Thường Vinh.