Tình Đơn Phương Của Tôi

Chương 29: Bộ tứ đi học




Sáng hôm sau, Minh với Hoàng qua nhà gọi hai cô nàng dậy đi học.

- " Phương Anh dậy đi học!!" giọng Minh cất lên

- " Như dậy đi học thôi ngủ như lợn thế!" Hoàng hô to

Gọi xong, hai đưa nhìn nhau mà chả thấy động tĩnh gì bên trong cả. Thì ’ Cạch’ một cái cửa phòng mở ra. Ô hai cô nàng chuẩn bị xong xuôi từ lâu rồi. Mở cửa ra Như lao đến chỗ Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn Hoàng và nói với giọng đầy chết chóc: " nãy mày nói ai ngủ như lợn hả!" Hoàng nghe xong liền lắc đầu phủ nhận. Minh thấy vậy nói: " đi nhanh thôi sắp muộn rồi còn phải ăn sáng nữa". Cả bốn người lên đường tới trường.

Khi mà bốn người bước tới trường từng bước từng bước đi y như xã hội đen vậy người đi trước người đi sau trông hổ báo gớm. Đang đi ngon ơ thì thầy thể dục đến " ái chà chà cái trường hay là chỗ dân xã hội vậy hả "

Bị thầy bắt gặp bốn đứa đứng dàn ra cúi đầu xin lỗi thầy, thầy nhìn mà bất lực chả buồn nói, thầy vẫy vẫy bàn tay ngụ ý ’ thôi đi lên lớp dùm tao cái '.

Vô lớp, mọi người ai về chỗ nấy để cất cặp rồi tụ tập tại bàn Phương Anh trò chuyện, bàn về chuyện ôn thi Hoàng hỏi Phương Anh " Mày ôn gì chưa Phương Anh? "

Cô ậm ừ nhìn Minh, lấy ý kiến bởi cậu không thích đông đúc, thấy Minh gật đầu nhẹ cô nói đáp lại lời Hoàng nói " À tớ ôn rồi nhưng mà chỉ vài ba môn thôi! " cô cười nhẹ nhìn Hoàng, sắc mặt cậu ta bất ngờ ngơ ngác nhìn cô mà thốt lên " Hả!!! Cái gì cậu ôn rồi á! " Thật là, Như ngồi cạnh Hoàng đang nhìn trời nhìn đất chill chill thì đột ngột Hoàng hét lên làm cô giật mình theo phản xạ Như đánh Hoàng một cái đau điếng.

- " Bộ mày điên đúng không? "

- " Mày điên thì có! "

- " Chứ mắc cái mẹ gì đang ngồi mà rống lên thế "

- " Tao không tin con Phương Anh nó ôn được mấy môn "

- " Có sao đâu tao cũng ôn mà! Đấy sao méo rống lên đi "

- " Mày im "

- “…”

Đánh qua đánh lại một hồi thì chuông reo vô lớp, tiết đầu tiết toán, thầy Quyết vừa bước vô thì đã tạo bất ngờ cho học sinh " Chuẩn bị giấy kiểm tra 15p "

Cả lớp đang nói chuyện rôm rả nghe xong thì nụ cười trên môi của các cô cậu học sinh vụt tắt thay vào đó là sự im lặng đến từ phía học sinh. Thầy cau mày nhìn một lượt lớp " Rồi không lấy giấy kiểm tra hả?? "

Cả lớp cắn răng dựt giấy vở để làm kiểm tra, thầy thì cứ viết đề trò thì buồn tủi ngồi dưới đi đề để làm thầy chia ra làm hai mã rồi phân chia để kiểm tra cho đàng hoàng tránh chép bài nhau.

Thật đáng sợ, không khí căng thẳng bao trùm bài nào thầy ra cũng khó hết nhưng đối với Phương Anh năm đầu còn yếu môn này nhưng giờ đây mấy cái này cô có thể làm trừ câu khó cuối cùng ra. Minh thì ngon rồi mấy cái này y dì đối với cậu. Minh làm được hết.

Làm xong, thầy đích thân thu bài, thu xong Phương Anh quay qua nhìn Minh hỏi " Làm được không?? " Biết là câu này hơi xàm nhưng mà hỏi thù cũng lỡ hỏi rồi. Minh quay qua nhìn cô thản nhiên nói " oke hết!! Bộ không làm được à?? "

Cô vẫy tay chối bỏ ý mà Minh nói thay vào đó cô cười mà bảo " Làm được nhưng mà có câu cuối không làm được " Minh gật đầu nhìn cô với vẻ mặt kiêu hãnh.

Phương Anh nhìn Mình bày ra bộ mặt khó coi đó cô dọa nạt cậu " Sao hả? ý gì đây? trưng cái bộ mặt ấy là sao hả? "

Minh nhướng mày nói " Thì là coi thường mày đó!! "

Quá trời quá đất rồi. Phương Anh hận không thể dùng tay chọt thẳng vào hai con mắt cậu. Tức quá mà chả thể làm gì cứ để cậu trêu chọc.