Tình Đơn Phương Của Tôi

Chương 14




Nghe điểm mười, cô cầm tay cậu lay qua lay lại. Cậu nhìn cô với ánh mắt đầy sự nuông chiều. Hai cô cậu đang nghịch ngợm ở dưới thì bị thầy nhắc. hai cô cậu úp mặt xuống bàn nhìn nhau cười.

Kết thúc tiết học, nhưng bài giảng ấy vẫn chưa xong nên thầy xin thêm vài phút

“ thầy xin hai phút cho xong bài nhé”

“.....”

Cuối cùng bài giảng cũng hoàn thành một cách đầy sự nóng vội của thầy và trò.

Cô quay qua cậu hỏi

“ Minh Minh, tuần này ôn thi rồi, nhưng có vài thứ tớ khá mông lung nên có gì cậu chỉ tớ nhá. Với lại tuần sau thi rồi cậu gánh tớ nhá!!”

“Ừm, nhưng mà tớ giỏi mấy môn kia thôi môn sinh học nhờ cậy cậu đấy!”

“yên tâm, môn sinh tớ gánh được”

“ừm”



Cô đúng là giỏi sinh thiệt. Cô khá đam mê về sinh học. Chắc cũng vì muốn làm bác sĩ phải giỏi sinh nên cô mới ham học môn này như vậy. Căn phòng nhỏ của cô chỉ toàn sách nâng cao sinh. Khác xa với căn phòng của cậu, cái căn phòng nhỏ của cậu chỉ toàn bộ sách nâng cao về mấy môn tự nhiên như toán lý hoá.

Reng...Reng...Reng

Tiếng chuông vào tiết đã reo lên. Các bạn đang bên ngoài trò chuyện khi nghe chuông đã vội chạy vào.

Cộp..Cộp...Cộp

Tiếng bước chân khoan thai, dáng người thon thả cùng với tà áo dài màu xanh da trời khắc hoạ những cánh sen hồng nhạt thanh cao nhẹ nhàng. Cô đứng lên bục giảng, làn gió bên ngoài thôi vào làm tà áo dài có hơi bay nhẹ.

“Cả lớp đứng”, cô giáo vẫn tay ra hiệu cho ngồi. Vẻ đẹp là thế nhưng đó chả là hồi cô chưa gọi tên lên kiểm tra bài cũ.

“ Thành Vân, Ngọc Linh, Thế Nam, Công Quý, Quỳnh Như. Năm em này lên trả bài lẹ để vô bài mới”

Chỉ có hai bạn học bài còn lại thì không có học bài. Cứ ngỡ cô ghi sổ đầu bài. Nhưng không, cô đã viết đề lên bảng rồi bảo những bạn không học bài ấy viết một đoạn văn ngắn. Còn hai bạn mà đã học bài thì được con chín về chỗ. Cả lớp phải ngồi đợi ba bạn kia viết đoạn văn xong mới được học bài mới. Thời gian trống ấy, có một số bạn thì đọc bài mới còn một số bạn dở tờ đề cương môn khác ra học.

Khi ba bạn đó đã viết xong đoạn văn và nộp lên, tiết học được bắt đầu, nay sửa đề cương văn nên cô cử ba bạn lên sửa cho cả lớp. Ba bạn ấy là ban cán sự lớp nên cô không lo lắng lắm.

Sửa xong cô đi nhìn bảng một lượt, sửa từ đề một đến đề ba, cô đánh giá bài ổn thì cả lớp sửa vô vở. Cô dặn dò cả lớp một số lưu ý khi làm bài thi.

Tiết văn trôi qua như thế đó.



Ra về cô ngồi chờ cậu trực nhật, cũng không quen chọc cậu

“ Quét nhanh lên, trừ lương bây giờ”

Cậu nhìn cô, nhếch mép không nói vẫn tiếp tục công việc của mình. Cô ngồi chơi một hồi cũng chán nên cũng phụ cậu chỉnh lại bàn ghế, vén rèm cửa. Chắc mọi người sẽ thắc mắc tại sao cô không làm nhỉ? Cô đã làm từ hồi sáng rồi giờ thì tới lượt các bạn nam làm thôi. Làm xong cô cùng cậu đi đổ rác. Tiện đường ghé qua nhà xe, dắt xe ra cổng cô ngồi lên cho cậu chở. Từ ngày có cô cậu cũng chả đạp xe đạp như hồi đầu năm nữa mà thay vào đó là đi ké xe của cô. Mà cậu từng nói cô nghe chiếc xe đó giờ đã cho thằng em họ cậu mượn rồi.

Về tới nhà, cô chạy thẳng vào nhà, chào bố mẹ rồi chạy lên phòng thay đồ rồi xuống dọn cơm cùng mẹ. Mẹ cô nói

“ Nay mẹ đi chợ có mua chút bánh và sữa mẹ để trên bàn con đó thấy chưa?”

“ dạ rồi ạ. Mẹ ơi con mang qua cho Minh được hong mẹ”

“ Tuỳ con thôi, giờ nó là của con rồi mà”

“ Con cảm ơn mẹ nhiều”

“ Mau ăn cơm thôi!”

Cả nhà ngồi quay quần bên nhau cùng ăn bữa cơm trưa. Ăn xong ba mẹ cô đi nghỉ. Còn cô rửa bát dọn dẹp lại phòng bếp. Chạy lên phòng cầm ít bánh với lốc sữa mang qua nhà cậu.