Giang Vỹ đưa Kiều Mịch Na ra ngoài cổng chính thì thấy Gordon và mẹ Kiều đã chờ sẵn …
“Cậu Giang cũng tham dự những buổi từ thiện này à?”
“Vâng ..”
Kiều Mịch Na nhìn sang Gordon và ngỏ ý muốn nói chuyện riêng với anh, để lại Giang Vỹ tiếp chuyện với mẹ Kiều ..
“Gordon, dự án đầu tư mà anh phụ trách đã có quyết định chưa?”
“Sao thế? Em bắt đầu quan tâm chuyện kinh doanh từ khi nào thế?"
“Đang có những đề xuất nào vậy ạ?”
“Hiện dự án của bên JW và Gia Khí rất tốt, anh đang cân nhắc ..”
Trong lúc Kiều Mịch Na và Gordon trao đổi riêng thì mẹ Kiều mới lên tiếng ..
“Thế nào cậu Giang? Vẫn còn có ý định đính hôn với Mịch Na đó chứ?”
…
Giang Vỹ gượng cười không dám trả lời, mẹ Kiều nhìn sang Gordon ..
“Cậu thấy Gordon và Mịch Na trông như thế nào?”
“Rất tốt ạ ..!”
“Nếu như không có hôn ước giữa cậu và Mịch Na, thì Gordon chính là chàng rể lý tưởng mà tôi và ba con bé đã quyết định.
Tuy nhiên, Mịch Na lại bảo rằng đối với Gordon chỉ có tình cảm anh em không hơn.”
Giang Vỹ mặt không biểu cảm với lời nói của Kiều phu nhân …
“Không biết Kiều phu nhân đang có ý gì?”
“Cậu có thể giúp tôi khuyên Mịch Na được không? Kiều gia chỉ có một đứa con gái nên tôi cũng mong con bé có thể được chăm sóc tốt từ một người đàn ông thật lòng."
Giang Vỹ nghe ra được lời đề nghị này đang có ý gì, phía Kiều Mịch Na và Gordon cũng đang tiếp tục ..
“Em muốn anh ưu tiên Giang Vỹ? Tại sao? Em thích anh ta à?”
“Không phải … Chỉ là bạn bè thôi.”
“Anh sẽ cân nhắc, em mau về cùng phu nhân nghỉ ngơi đi!”
Giang Vỹ cũng nhanh trả lời cho mẹ Kiều …
“Kiều phu nhân, cô ấy có quyền tự quyết định cháu không khuyên được đâu ạ!”
“Vậy sao?”
Mẹ Kiều dường như đã hiểu ý của Giang Vỹ, đúng lúc Kiều Mịch Na quay lại về nhà cùng mẹ Kiều.
Chỉ còn lại Giang Vỹ và Gordon ..
“Hình như cậu có quen biết với Giselle?”
“Cô ấy là người yêu của bạn thân tôi..”
“Ra là vậy.
Mối quan hệ của Giang tổng với mọi người đây cũng khá tốt đấy.”
Giang Vỹ mỉm cười nhẹ để biểu đạt cho lời khen thì Gordon mới nói thêm ..
“Ba ngày sau, cậu hãy đem bản kế hoạch hoản chỉnh đến chi nhánh của Nor-mad đi rồi chúng ta sẽ bàn kỹ lưỡng hơn ..”
“Được.
Cảm ơn anh đã cho JW một cơ hội.!”
“Đừng vui quá sớm.
Vốn là tôi thiên về Gia Khí hơn nhưng Mịch Na đã lên tiếng nhờ vả rồi thì tôi sẽ cân nhắc lại xem như thế nào ..”
Giang Vỹ thầm vui trong lòng vì Phó Minh Khải đã giúp.
Mẹ Kiều và Kiều Mịch Na đã về tới nhà thì đã có ba Kiều ngồi ở phòng khách chờ ..
“Hai mẹ con về rồi à? Buổi từ thiện thế nào?”
“Tốt lắm ông à..”
Kiều Mịch Na tính lẻn lên lầu trước chợt ba Kiều gọi lại …
“Mịch Na, ngày mốt là ông nội con về nước đấy.
Con vẫn còn nhớ ông chứ?”
…
Thấy Kiều Mịch Na không nói gì thì mẹ Kiều lên tiếng đỡ cho cô ..
“Ông nội hầu như đều bên Mỹ, không về nước thường xuyên nên con cũng ít có ấn tượng là phải.
Nhưng mà ông vẫn rất thương con, không sao nhé!”
Phó Minh Khải cảm thấy lạ vì sao trong phòng của Kiều Mịch Na không có một tấm hình nào chung với ông nội của cô, mãi suy nghĩ thì điện thoại từ Diệp Trường Minh gọi đến ..
“[Ohh?’]”
“[Ngày mai có thời gian không?]
Phó Minh Khải cũng đồng ý với Diệp Trường Minh hôm sau ra ngoài gặp nhau, chính anh cũng muốn mối quan hệ giữa mình và Diệp Trường Minh năm đó là gì.
Giang Vỹ ở nhà nghĩ đến những lời mẹ Kiều và Gordon nhắc tới ..
“[Minh Khải, cảm ơn cậu.]”
Hôm sau, Phó Minh Khải cũng tới ngôi nhà nhỏ ở biển vốn đã có Diệp Trường Minh đợi sẵn ..
“Tới rồi à?”
“Anh sao thế? Có thông tin nào mới à?”
“Dự án đầu tư đó cô đã nói giúp cho Giang Vỹ rồi đúng không?”
Vì nói đúng điều đó nên Kiều Mịch Na im lặng ..
“Lần nào cũng vậy, chỉ cần những điều liên quan đến tôi thì Giang Vỹ đó đều giành hết..”
“Ý anh là sao?”
“3 năm trước, hắn ta vì công việc bên Mỹ mà bỏ rơi Phó Minh Khải không một lời từ biệt.
Chính lúc đó, tôi đã gặp cậu ấy ở sân bay khóc nức nở kêu gọi tên hắn nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng.
Tôi bắt đầu làm quen cậu ấy như một người bạn, còn cậu ấy kể hết mọi chuyện từ Ninh Chí Tuân đến Giang Vỹ từng chuyện từng chuyện cho tôi nghe, thời gian trôi nhanh cũng gần 1 năm hơn.
Tôi vốn dự định sẽ tỏ tình với cậu ấy, nào ngờ tên họ Giang đó lén trở về gặp cậu ấy một thời gian và tôi đã bỏ lỡ cơ hội đó..”
Phó Minh Khải nghe như vậy không khỏi hoài nghi là do chính bản thân mình làm cho Giang Vỹ và DiệpTrường Minh đau khổ ..
“Vậy lúc đó anh cũng ra nước ngoài?”
“Uhm.
Bây giờ cũng vậy, ngay cả dự án này tôi cũng bại dưới tay hắn.
Rốt cuộc hắn có gì tốt chứ?”
Diệp Trường Minh tỏ ra đau thương trước Kiều Mịch Na, nhưng Phó Minh Khải lại nghĩ khác trong lòng mà hỏi thăm ..
“Công ty anh cũng gặp vấn đề à?”
“Không hẳn, chỉ là không có dự án này sẽ rất bất lợi về sau..”
“Hay là anh nói tôi xem, có thể tôi sẽ nghĩ cách khác cho anh.”
Diệp Trường Minh tuy giả vờ để lấy lòng Kiều Mịch Na nhưng nhìn vào khuôn mặt chân thành của cô lại khiến anh không nỡ lừa dối ...