Tìm Lại Anh Của Năm Ấy

Chương 35




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

...**LỜI NÓI ĐẦU**...

Kính gửi các độc giả thân yêu!

Đến nay truyện đã ra đến chap 35 rồi!

Và cũng là ngày thứ 47 mình bắt đầu viết truyện rồi á!

Tác giả mong mọi người đừng xem chùa nữa được hơm?

Không thì tác giả buồn lắm! Huhu!

Mọi người đọc xong cho mình xin cái like nhẹ nhàng để tác giả có động lực làm tiếp nhé!

Nhưng thực ra tác giả vẫn muốn các bạn bình luận xiu xíu nữa!

Trân trọng!

?

Ôkêy! Bây giờ bắt đầu nà!

...****************...

- Sao cơ? Không phải em nói...

- Em nghĩ kĩ rồi!

...----------------...

Tối đó, hai người buồn chán đi vào quán bar gần tòa nhà Space.

Hai người ngồi xuống ở chiếc bàn gần cửa ra vào.

Quán có tên Floral.

Đúng như cái tên, nó được trang trí với nhiều loài hoa "có sức quyến rũ"

Hai người ngồi ở đó. Cô nhân viên tiến lại gần hỏi:

- Hai người dùng gì ạ?

- Cho tôi 2 ly cocktail - Đình Vũ nói

- Không! Cho tôi 5 chai rượu mạnh nhất ở đây! - Khả Ái nói

- Khả Khả à!

"Shhh!"

- Vâng! Có ngay ạ!

5 chai rượu Whisky được mang ra.

Chưa để cô phục vụ đặt hết rượu lên bàn.

Cô đã cầm ngay một chai lên, vội vàng lấy đồ mở nắp chai bật một tiếng

"Pấc!"

Rồi cô đưa lên tu ừng ực.

- Khả Khả! Thôi đi!!

Đình Vũ kéo chai rượu ra và đặt lên bàn.

- Anh bỏ ra, để em uống!

- Khả Khả! Nghe lời anh! Nha!

Cô uống rượu không quá giỏi, cộng thêm độ mạnh của Whisky khiến cô thấm nhuần say.

Mặt cô đỏ bừng lên.

- Tên Lục Đường Phong khốn khiếp! Tôi yêu anh như vậy, mà anh lại làm thế! Anh còn không xứng đáng làm một con chó!

Khả Ái ngây ngốc nói trong cơn say.

- Khả Khả! Em không cần phải day dứt như vậy đâu! Từ bây giờ em có anh ở đây với em mà! Không sao đâu!

Mặc cho lời khuyên của Đình Vũ, cô vẫn mở chai rượu tiếp theo ra uống.

"Em biết anh Vũ thương em! Nhưng sao em chẳng thể chấp nhận tình cảm của anh, có thể vì em còn yêu người đó. Anh luôn nói những câu ngọt ngào như vậy với em nhưng những câu nói đó chỉ khiến em thấy bối rối và có lỗi với anh nhiều hơn!"

Cô uống hết ngụm này đến ngụm kia.

Còn Đình Vũ chỉ dám nhìn cô uống.

Con gái yếu đuối nhất chắc là lúc thất tình.

Cô uống tới nỗi cô say đến lịm đi.

Đình Vũ đưa cô về khách sạn.

Trên con đường buổi tối vắng vẻ, đường phố hiện lên với những tòa nhà trọc trời.

Một bảng phát tin tức ở đằng xa thu hút sự chú ý của anh.

"Mới đây nhất, "ông chồng quốc dân" Chủ tịch của tập đoàn Lục Thị, người nhận chức khi chỉ mới 20 tuổi Lục Đường Phong mới đây nhất đã tuyên bố rằng cậu đã kết hôn với siêu mẫu, diễn viên Đỗ Ninh Kiều 2 năm trước và hai người thậm chí còn đã có một cậu con trai 2 tuổi, cụ thể như sau"

chapter content



Sáng hôm nay, sự kiện dành cho những doanh nhân nổi tiếng đã được tổ chức. Và sự kiện này không thể vắng mặt Lục Đường Phong, Chủ tịch tập đoàn Lục Thị. Đáng chú ý là cậu đi cùng siêu mẫu Đỗ Ninh Kiều và họ có những cử chỉ rất thân mật ở ngay trên thảm đỏ. Chính lúc đó, "người chồng quốc dân" này đã tuyên bố...

Đình Vũ chẳng thèm xem nữa.

- Đồ đểu cáng! Lục Đường Phong! Anh là đồ đểu cáng!

Anh không biết cô đang say hay là vẫn còn tỉnh một chút, không biết là cô có nghe thấy những điều đó không.

Đình Vũ đưa Khả Ái về phòng.

Cô nằm trên giường, người nồng nặc mùi rượu, khuôn mặt đỏ bừng.

- Nóng quá!

Cô đang say nên không biết gì mà từ từ cởi cúc áo của cô ra.

Cô cởi cúc đến đâu, bộ ngực căng tròn của cô lộ ra đến đó.

Đình Vũ ở ngay cạnh thèm thuồng nuốt nước bọt.

- Khả Ái!

Con mãnh thú trong người anh không nhịn được mà trỗi dậy.

Anh vồ lấy cô như một con chó sói đang định nuốt chửng chú thỏ non trước mắt.

Anh không chịu được mà gặm lấy cổ của cô một cách ngấu nghiến.

Anh chờ ngày này rất lâu rồi!

- Anh Vũ! Đừng mà! Đừng...

Cô lặng đi một lúc.

- Không sao!

Anh dường như hiểu được gì đó từ cô.

Anh biết là cô chưa sẵn sàng để đón nhận nó.

- Anh tiếp tục đi! Để em quên được miệng lưỡi dơ bẩn của anh ta!

Anh không chần chừ mà tiếp tục gặm nhấm miếng thịt dai giòn trước mắt.

Những giọt nước mắt chảy ra từ mắt cô.

Anh như có thể cảm nhận được vị mặn của nó mà ngừng lại.

- Em nghỉ ngơi đi!

Anh ôm đầu mình rồi vào phòng tắm.

"Hân Hân! Quyết định của mẹ...có đúng không vậy? "