Chương 898
La bàn của cô bé không có gì bất thường khi ở trong nhà, sao có thể chứ!
Cố Thất Thất vui vẻ nói: “Được! Trong phòng của chị có rất nhiều thứ thú vị! Đến đây, chị sẽ cho em xem!”
Cô ấy đưa một cốc mật hoa dương cho Túc Bảo, lại tự mình lấy một cốc khác, hỏi bâng quơ: “À đúng rồi Cố Tiểu Bát, em có muốn uống không, muốn thì tự đến tủ lạnh lấy nha.”
Cố Thịnh Tuyết “…”
Cô bé không muốn đếm xỉa đến chị gái cũng vì một trong những lý do như này, cô bé đã nói tên cô bé không phải là Cố Tiểu Bát rồi mà.
Cô bé lạnh lùng quay người rồi đi lên lầu trước.
Túc Bảo nói phòng chị gái của cô bé rất nhiều quỷ, cô bé không tin.
Đến căn phòng trên tầng hai, Cố Thất Thất đẩy cửa ra.
Bây giờ là ban ngày, nhưng trong phòng lại kéo rèm xuống nên hơi âm u.
Cố Thất Thất bật đèn lên, nhìn rõ cảnh tượng trong phòng, Túc Bảo sững sờ.
Chỉ thấy trong phòng có rất nhiều tủ trưng bày, trong tủ chứa đầy các loại búp bê nhỏ.
Phòng của Cố Thất Thất rất lớn, có bảy – tám cái tủ trưng bày như vậy, mỗi tủ lại có bảy – tám tầng, một tầng đặt một hoặc hai con búp bê.
Mỗi con búp bê đều có phòng, khu vườn và thú cưng riêng.
Túc Bảo sửng sốt nói: “chị Thất Thất, chị nuôi gì thế…”
Cố Thất Thất nói như một đứa trẻ đang chia sẻ đồ chơi: “Em cũng biết cách nuôi búp bê à? Chị là người chơi hạng Cốt Hôi trong hội nuôi búp bê đó nha. Mỗi con búp bê đều được chị hao tâm tổn trí thiết kế ra và đặt làm riêng, tất cả đều độc nhất vô nhị.”
Cố Thất Thất thích thế giới hư cấu của anime, hoạt hình, ngoài vô số búp bê được đặt làm riêng này, còn có hai tủ trưng bày với các nhân vật hoạt hình.
Không có âm khí trong các nhân vật anime ở hai tủ trưng bày, nhưng trong mỗi con búp bê được làm theo yêu cầu lại ẩn chứa một quỷ hồn….
Túc Bảo sững sờ, Cố Thất Thất quả nhiên xứng danh người chơi hạng Cốt Hôi….. Bé hỏi nhỏ Cố Thịnh Tuyết: “Chị Tiểu Tuyết, chị có thấy không?”
Cố Thịnh Tuyết cau mày, lạnh lùng nói: “Không phải chỉ là búp bê thôi sao?”
Loại đồ chơi này nhiều vô số kể mà.
Thông thường bên trong búp bê chẳng có gì đặc biệt, trừ phi cố ý giở trò nghịch ngợm.
Một số người thấy búp bê đáng sợ, nhưng một số khác lại phát cuồng vì chúng. Những điều này rất đỗi bình thường, có gì đáng làm ầm lên đâu?
Túc Bảo chỉ vào kệ trưng bày gần nhất: “Chị thật sự không nhìn thấy sao? Ở đây thật sự có em bé.”
Cố Thịnh Tuyết vừa toan nói gì đó thì đột nhiên kim la bàn trong tay cô bé lắc lư điên cuồng.
Tim cô bé hẫng mất một nhịp, cô bé lập tức ngẩng đầu lên, lưng cô bé tức thì ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Chỉ thấy một đứa bé khoảng hai tuổi đang ngồi trên tủ trưng bày trước mặt, tò mò nhìn Cố Thịnh Tuyết.
Ngoài em bé quỷ kia ra, cả căn phòng tràn ngập quỷ hồn.
Một số núp trong búp bê, một số ngồi ở mép tủ trưng bày, còn có nhiều quỷ hồn lơ lửng trên trần nhà hoặc đang quay vòng vòng…
Có em bé, cô gái trẻ, cũng có người già, phụ nữ…..
Điểm chung duy nhất của bọn nó là: Đều là quỷ.