Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 810




Chương 811

Tổ phim có một group riêng, bình thường có gì cần hỏi thì Tô Lạc và Cố Thất Thất đều trao đổi trên group này.

Đến giờ vẫn chưa kết bạn trên wechat!

Tô Lạc đang ngồi đọc kịch bản, nghe vậy, anh đẩy gọng kính trên sống mũi lên, nói: “Được.”

Tít….thêm bạn thành công.

Cố Thất Thất lịch sự nói cảm ơn rồi ngồi sang một bên.

Lấy được tài khoản WeChat của Tô Lạc, Cố Thất Thất lập tức vào xem vòng kết nối bạn bè của anh.

Lướt cả chục tin mà chỉ thấy quảng cáo hợp tác kinh doanh.

Cố Thất Thất không cam lòng, nhà Tô Lạc có một em bé đáng yêu như vậy mà anh có thể kìm lòng không đăng hình bé lên vòng kết nối bạn bè ư?

Cùng lúc đó, Tô Lạc cũng lướt điện thoại.

Ngón tay thon dài ‘lơ đễnh’ bấm vào vòng bạn bè của Cố Thất Thất.

Thật không ngờ, người con gái có thù tất báo, người con gái nếu bị người khác cho hai cái bạt tai mà chỉ có thể tát lại một cái sẽ cảm thấy bản thân thiệt thòi như Cố Thất Thất lại gần như chỉ đăng những hình ảnh dễ thương trên vòng bạn bè.

Chỉ lướt vài bài đăng cũng có thể thấy được, Cố Thất Thất rất thích những thứ mềm mại dễ thương, nhà cô ấy nuôi 7-8 con mèo, đen, vàng, trắng, hoa đều có.

Cô ấy còn là một thiếu nữ thích anime và truyện tranh, hai mắt luôn lấp lánh ánh sao khi ngắm các nam thần trong hoạt hình.

Ghế sofa ở nhà cô ấy giống như một đám mây, thoạt nhìn rất mềm mại, đến đôi dép cũng giống những quả bóng bông…

Chả trách Cố Thất Thất thích Túc Bảo đến vậy!

Tô Lạc không bận tâm lắm, cất điện thoại rồi đứng dậy chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Lúc này anh nhìn thấy Cố Thất Thất đang vùi đầu, lén lút lướt xem vòng bạn bè của anh?

Tô Lạc “…”

**

Vừa về tới nhà, Túc Bảo đã trông thấy Tô Tử Tích đi từ trên lầu xuống.

Cậu làm bộ vô tình đi lấy nước, sau đó ngồi bên cạnh Túc Bảo trên sofa.

Túc Bảo hồ nghi hỏi: “Anh Tử Tích, sao vậy ạ?”

Tô Tử Tích đáp: “Anh vừa cân nhắc rồi, anh thích một cái mộ hình tháp làm bằng pha lê.”

Im lặng một hồi, cậu lại bổ sung thêm: “Tốt nhất là khắc chữ V lên đó.”

Túc Bảo “Hả?”

Tô Tử Du: “?”

Không phải chứ, cung phản xạ của người em họ này…. dài như vậy ư?

Túc Bảo lơ mơ một hồi mới nhớ ra chuyện ngôi mộ.

Cô bé vui vẻ nói: “Được ạ! Em nhớ rồi, sau này nhất định sẽ xây cho anh ngôi mộ hình tháp pha lê!”