Chương 774
Một người khác giẫm lên tấm bài vị, chửi bới “Đứa nào mà ăn cây táo, rào cây sung thế nhỉ? Chẳng ngờ còn dám lén lút đặt bàn thờ ở đây!!”
Nếu trên đời này thực sự có thiên đường và địa ngục.
Chẳng phải những kẻ xấu kia đã được thờ cúng để lên thiên đường rồi ư??
Sự tức giận của mọi người bùng lên, có người đã chụp ảnh những tấm bài vị bị hỏng và đăng lên group chung cư.
Tất cả mọi người đều đang tìm người có tên Bối Thần Vũ!
Bỗng nhiên, một người trong nhóm nói: [Đợi chút, tôi biết cái tên này…..Đây là khách thuê trọ của tôi….]
Trời đã về khuya nhưng người dân khu chung cư vẫn hùng hổ lao về phía tòa nhà số 3.
Bối Thần Vũ kia! Cô chết chắc rồi!
Bối Thần Vũ đang nằm trên giường, xương chân bị gãy khiến cô ta đau muốn chết.
Mẹ cô ta đã gọi xe cấp cứu nhưng không hiểu sao xe cấp cứu vẫn chưa đến!
“Mẹ ơi, chân con đau quá…” Bối Thần Vũ khóc: “Đầu con cũng đau quá.”
Mẹ Bối Thần Vũ sờ tay lên trán cô ta thì phát hiện cô ta đã bị sốt.
Bà ta nhanh chóng đi lấy chiếc khăn ướt và đắp lên trán Bối Thần Vũ.
“Con chịu đau thêm chút nữa, ba con đã gọi điện giục xe cấp cứu rồi.”
Ba của Bối Thần Vũ đang cáu kỉnh ngoài cửa, nói: “Gì mà không điều xe tới được? Tất cả xe cấp cứu đều đi đón bà bầu rồi ư?”
“Gì mà tự đến viện? Gãy xương chân cũng nguy hiểm mà, sao các người có thể nói là không cấp bách….”
Không rõ đầu dây bên kia điện thoại nói những gì.
Ba của Bối Thần Vũ tức giận cúp điện thoại, chửi: “Chắc tại nhà mình nghèo, không có tiền đưa bao lì xì cho họ nên họ mới lề mề không tới đón! Còn nói phải đi đón phụ nữ mang thai, chẳng lẽ đêm nay tất cả bà bầu đều tập trung sinh nở sao?!”
Bối Thần Vũ bật khóc khi nghe những lời này.
Sao cô ta đen đủi thế này?
Gọi cái xe cứu thương cũng gặp phải tình huống không thể điều xe tới??
“Mẹ… Con muốn ăn dưa hấu.” Bối Thần Vũ vừa khóc vừa nói.
Mẹ cô ta vội đáp: “Được, mẹ đi bổ dưa ngay đây!”
Ba Bối Thần Vũ thở than: “Đừng lo lắng, ba sẽ ra ngoài gọi taxi ngay, chúng ta sẽ tự đi.”
Sớm biết vậy thì ông ta đã chẳng đợi xe cứu thương mà bắt taxi đến thẳng bệnh viện còn hơn…
Ngay lúc này, cửa phòng bị đá ra.
Mẹ của Bối Thần Vũ sợ đến mức đứng hình tại chỗ, tay vẫn cầm quả dưa hấu.
“Các người là ai?” Ba của Bối Thần Vũ bước lên trước chặn đường.
Một người đàn ông cười khẩy nói: “Woa, còn đang sắp bổ dưa hấu cơ đấy? Ăn cái gì mà ăn, đi mà ăn cứt đi!”
Anh ta tức giận đến mức đá văng một chiếc ghế đi.