Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 691




Chương 691

Sắc mặt Lô Thù Văn rất khó coi, dứt khoát giành lấy điện thoại di động của y tá, lạnh lùng nói: “Người khác không tiện, tôi nghĩ mình sẽ tiện. Chúng ta đều là phụ nữ cả, tôi sốt ruột lo cho ba chồng, chắc là y tá Lý cũng hiểu mà phải không?”

Y tá Lý: “…” Không, chị ta không muốn hiểu.

Chị ta định giật lại điện thoại nhưng lại bị người khác ngăn cản.

Lô Thù Văn bấm mở album ảnh, thứ đầu tiên cô ấy nhìn thấy là một đoạn video, cô trực tiếp bấm mở.

Chỉ nghe giọng nói độc ác của y tá vang lên.

“Mọi người nhìn xem lão già ngu ngốc này, già rồi quẫn trí có biết cái gì đâu, đến hạt dưa tôi nhổ ra mà cũng muốn ăn.”

“Lão già này đúng là vừa bẩn thỉu vừa buồn nôn.”

“Ôi chao, tôi vẫn còn tốt bụng chán, lẽ ra tôi nên đi tiểu nhiều hơn chút nữa. ”

Sau đó là tiếng cười ha ha của y tá Lý, đầy ác ý và sỉ nhục.

Trên màn hình, y tá Lý nhổ hạt dưa đã nhai nát vào dép của mình, còn trộn thêm một nắm cát.

Trong lời nói còn tỏ ý dép của mình bị bẩn rồi, lát nữa sẽ bắt ông già kia liếm sạch.

Lô Thù Văn giận run người, Trần Gia Khang thì đầu óc ong ong, cơn giận xông thẳng lên đỉnh đầu.

Ngoài video này ra, còn có rất nhiều video khác bên dưới.

Khi ông cụ đang tắm, y tá Lý còn trắng trợn quay video ông cụ, vừa quay vừa giễu cợt, bảo mọi người ra xem ông già này xấu xí đến mức nào…

Khi cho ông cụ ăn, y tá Lý còn cố tình đổ cháo cháo vào mũi ông cụ, vừa cười ha hả vừa quay lại cảnh ông già bị sặc, ho rũ rượi.

Ban đêm, ông cụ không được phép ngủ, cứ vừa nhắm mắt đã bị tát cho tỉnh lại, ông cụ bị tra tấn đến khi kiệt sức mới được tha cho.

Lô Thù Văn càng xem càng thấy không thể nào xem tiếp được nữa, người bình thường đều không xem nổi những video ngược đãi người lớn tuổi như vậy, nhưng chị ta lại lấy đó ra là niềm vui.

Mọi người trong nhà họ Trần đều sửng sốt, đặc biệt là những người giúp việc, bình thường họ ở chung với y tá Lý cả ngày, luôn cho rằng chị ta là người hiền lành tốt bụng, có khi còn chăm sóc ông cụ giúp chị ta, khuyên bảo chị ta đi nghỉ ngơi.

Không ngờ rằng ma quỷ lại ở ngay bên cạnh họ.

“Chị… chị! Chị được lắm y tá Lý.” Lô Thù Văn vô cùng tức giận.

Chẳng trách lúc đầu khi nhìn thấy y tá Lý, ông cụ lại sợ hãi tới vậy, lẩm bẩm không muốn để y tá Lý chăm sóc mình.

Họ cho rằng mọi người đều không hiểu ông cụ muốn gì nên ông cụ mới nổi giận, thế mà họ còn khuyên ông cụ nên nghe lời người y tá.

Thậm chí vì không biết phải làm sao, họ còn đe dọa ông cụ, nói rằng nếu ông cụ còn gây sự nữa thì sẽ không để ý đến ông nữa.

Lúc này Lô Thù Văn vô cùng hối hận.

Trần Gia Khang giận dữ tát vào mặt y tá, khiến chị ta văng ra ngoài.

“Báo cảnh sát đi. Chú Trần, báo cảnh sát ngay cho tôi!” Ngực anh phập phồng tức giận.

Y tá Lý che mặt, hét lên: “Anh Trần, tôi, tôi không cố ý đâu, thực đấy, tôi không có ác ý gì cả, tôi…”