Chương 55
Túc Bảo đột nhiên nổi giận!
Hạnh Hân cướp Tiểu Ngũ của bé, cướp váy của bé, bây giờ còn đánh bé!
Chiếc váy này là do cậu tặng cho bé!
Túc Bảo dùng sức đẩy Hạnh Hân ra, Hạnh Hân ngồi bệt xuống đất, lớn tiếng khóc.
“Mày đánh tao, sao mày dám đánh tao!”
Tiếng la hét gào rống của Hạnh Hân làm mọi người xung quang chú ý chạy tới.
Hừ, mẹ nói vì Túc Bảo mà các cậu và ông bà nội mới không còn yêu thương Hạnh Hân nữa.
Túc Bảo cắn cắn môi, có lẽ là bởi vì hoàn cảnh mới làm cho bé có chút bất an, nhưng trong mắt vẫn lộ vẻ kiên định.
Bé hung hăng không chịu nhận thua nói: “Chị đánh em, em mới đẩy chị ra.”
Mẹ nói, không được để bị bắt nạt, nếu ai đánh con, thì con phải đánh lại họ dù là lý do gì đi nữa.
Bé đã giải thích với chị Hạnh Hân rồi, chị ấy không nghe, hơn nữa còn đánh bé nên bé mới làm như vậy.
Hạnh Hân bật khóc, trước nay cô đánh ai, họ cũng không dám đánh trả, sao Túc Bảo lại đánh trả chứ?
Hai đứa trẻ cứ như vậy vật lộn với nhau, chiếc vòng màu đỏ ở cổ tay Túc Bảo chợt loé lên, Hạnh Hân bị một cái tát bất ngờ đánh bay ra ngoài…
Hạnh Hân ngã xuống đất. chỉ cảm thấy trên mặt đau rát, lập tức oà khóc.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hai người bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại, trận chiến đã kết thúc, bọn trẻ xung quanh đều sững sờ…
Tô Tử Chiến cũng sững sờ, anh hầu như chưa kịp phản ứng gì cho đến khi hạnh Hân đột nhiên bay ra ngoài.
Mặc dù không thích em gái lắm, nhưng nhiệm vụ được ba giao cho là hãy chăm sóc em gái thật tốt nên Tô Tử Chiến vội vàng chạy đến giúp đỡ Túc Bảo.
“Em ổn chứ?” Cậu hỏi.
Túc Bảo hai mắt đỏ hoe lắc đầu, mím chặt môi không nói gì. Hạnh Hân thì không như vậy, con bé bắt đầu khóc lóc, hét toáng lên.
Cuộc chiến giữa hai đứa trẻ thật sự rất đột ngột, những người tham gia bữa tiệc ngày hôm nay ai cũng nuôi con gái thành tiểu thư khuê các để sau nay có thể làm một phu nhân chuẩn mực, ai có thể ngờ rằng hai cô con gái của nhà giàu bậc nhất lại đánh nhau giữa bàn dân thiên hạ thế này?
Vệ Uyển chạy tới, đau lòng nhìn vết đỏ trên mặt Hạnh Hân mà nổi giận. “Làm sao con có thể đánh chị gái mình như vậy?”
Túc Bảo nắm chặt váy nói: “Là chị đánh con trước…”
Vệ Uyển gắt lên: “Vớ vẩn! Hạnh Hân sao có thể đánh người được!”
Tô Tử Chiến cau mày, lạnh lùng nói: “Thím hai, là Hạnh Hân đánh trước.”
Hạnh Hân lập tức gào khóc: “Là nó đánh con trước! Đây rõ ràng là váy của con mà! Túc Bảo giật váy của con lại còn đánh người! Tô
Bảo là đứa bé hư, là bạch liên hoa đầy mưu mô.”
Hạnh Hân đã nói lại những gì mà cô bé nghe được từ cuộ nói chuyện giữa mẹ và bà ngoại của mình.
Các loại biểu cảm lóe lên trên khuôn mặt của mọi người.