Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 376




Chương 376

Nào ngờ mẹ chồng lại phản bác: “Ai nói? Mẹ đã hỏi luật sư rồi, miễn là thu nhập kiếm được sau khi kết hôn, không cần biết là con kiếm được hay cô ta kiếm được thì tất cả đều thuộc về tài sản chung của vợ chồng cả.”

Mẹ chồng Tân Tử Manh cười đắc chí: “Cho dù sau khi kết hôn, con không kiếm được một đồng nào thì tất cả số tiền mà cô ta kiếm được đều sẽ có thể chia một nửa cho con cả. Luật là như thế mà!”

Bởi vậy mà về cơ bản, cho dù Tân Tử Manh có phải là người mua biệt thự hay không thì vẫn phải chia cho chồng cô ấy mà thôi.

Chồng Tân Tử Manh trông vui mừng đến là rõ: “Thật không? Mẹ hỏi họ rồi à?”

Mẹ chồng Tân Tử Manh khẳng định: “Tất nhiên rồi!”

Chồng Tân Tử Manh ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm, thế thì tốt quá!

Mỗi khi cãi nhau, anh ta đều không dám đòi ly hôn thật cũng vì những năm qua quả thật anh ta là kẻ không có tiếng nói nhất trong nhà, chưa lần nào tự thân vận động, kiếm được một đồng tiền nào cả.

Ban đầu anh ta cứ ngỡ mình sẽ không được phân chia tài sản nếu ly hôn.

Còn giờ thì sao?

Chồng Tân Tử Manh nhếch mép: “Vậy thì con sẽ kiện cô ta và đòi ly hôn với cô ta, để xem đến lúc đó cô ta sẽ hối hận cỡ nào! Cầu xin con quay lại thế nào!”

Đợi Tân Tử Manh khóc lóc ăn năn đủ rồi, anh ta sẽ từ bi tái hôn với cô ấy.

**

Nhóm ba người Túc Bảo đi trên đường phố.

Túc Bảo tò mò hỏi: “Dì ơi, dì cũng muốn ly hôn ạ?”

Trẻ con còn nhỏ, chẳng hiểu nổi tại sao người lớn lại thích ly hôn đến thế.

Bé thấy Tân Tử Manh lắc đầu: “Không đâu con à.”

Trước đó cô ấy cũng từng hỏi thăm về việc này và đúng y như rằng, nếu ly hôn thì toàn bộ số tiền mà cô ấy kiếm được sẽ bị xếp vào tài sản chung của vợ chồng, số tiền đó sẽ được chia một nửa cho chồng.

Nói cách khác, không cần biết tình trạng thực tế ra sao, miễn là thu nhập trong hôn nhân thì đều tính là tài sản chung cả.

Theo luật, thường thì cô ấy sẽ phải chia cho đối phương một nửa tài sản của mình cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.

Luật như này thật sự đem lại rất nhiều bất công trong trường hợp của Tân Tử Manh.

Nhưng mà… Dường như họ đã bỏ quên mất một chuyện vô cùng quan trọng…

Túc Bảo lại càng không nghĩ tới, bé hỏi tiếp: “Thế dì Tân không sợ chú ly hôn với dì ạ?”

Tân Tử Manh chế nhạo: “Một là anh ta không dám, hai là cho dù anh ta dám nộp đơn ly hôn thật thì dì cũng không sợ.”

Thứ nhất, dễ gì mà cái nhà đó chịu thả cô ấy đi.

Dù gì chồng cô ấy cũng quá là vô dụng, không còn Tân Tử Manh ở bên thì anh ta còn làm được gì khác ngoài ăn bám ba mẹ chứ?

Và mẹ chồng Tân Tử Manh cũng thừa biết điều đó. Bà ta đâu muốn anh ta sống bám mình mãi, tất nhiên bà ta sẽ bấu víu cô ấy không chịu thả rồi.

Thứ hai, Tân Tử Manh tự tin mình sẽ vượt qua sóng gió này!

Đến ngã tư giao với quảng trường, cũng đã đến lúc Túc Bảo và Mộc Quy Phàm đi về. Túc Bảo vẫy tay chào tạm biệt Tân Tử Manh: “Tạm biết dì Tân ạ, dì Tân cố lên nha!”