Chương 339
Tô Tử Du hoàn hồn sau cú shock.
Túc Bảo là con gái của cô ruột cậu.
Ba của con gái của cô cậu chính là dượng của cậu.
Người dượng trước mặt này vừa giết một con gà bằng cách vô cùng ‘mạnh mẽ.’
“ Túc Bảo, chúng ta lên lầu trước đi.” Tô Tử Du chạy đến bên cạnh Túc Bảo.
Cậu rất sợ… ngay tiếp theo người dượng này của cậu sẽ dứt khoát chặt đầu hai con gà chưa chết còn lại.
Không đành lòng nhìn thẳng, cô em gái mềm mại của cậu sao có thể nhìn màn chém gà đẫm máu và bạo lực như vậy được?
Lúc này Túc Bảo lại đang nhìn về một bên khác, một nữ giúp việc với gương mặt tái mét đang đứng sau cây đại thụ, lẵng hoa trong tay rơi xuống đất, hoa rơi vãi khắp nơi.
Túc Bảo nói: “Chờ em chút!”
Cô bé chạy đến bên cây đại thụ, vươn tay rồi rút con dao làm bếp ra mà không tốn chút sức lực nào.
Sau đó cô bé ngẩng đầu nhìn nữ giúp việc trước mặt: “Dì ơi dì vẫn ổn chứ?”
Nữ giúp việc vừa cúi đầu đã thấy cô bé con với gương mặt mềm mại đáng yêu, đôi mắt đen láy, trên tay cầm một con dao dính đầy máu…
“A…” hình như cô ả bị hù cho khiếp vía, liên tục lui về sau: “Đừng chặt đầu tôi!”
Túc Bảo ngẩn người, vội giấu con dao sau lưng.
Cô bé không có ý định chặt đầu dì này đâu!
Dì này quá sợ hãi đúng không?
Túc Bảo hồ nghi nhìn lại, luôn cảm thấy có gì đó sai sai.
“Dì ơi cổ dì không sao chứ?”
Hóa ra lúc lùi lại, nữ giúp việc ra sức quay mặt về phía muốn chạy, nhưng tay chân lại không nhịp nhàng, đầu quay về trái thân người lại lùi ra sau, không theo kịp phản ứng của đại não.
Thoạt nhìn cứ ngỡ đầu cô ả bị vặn.
Không biết Mộc Quy Phàm bước đến từ khi nào, anh cẩn thận lấy con dao từ tay Túc Bảo, sau đó xoay con dao làm bếp để giữ nó ổn định và nhìn chằm chằm vào người giúp việc.
“Cô tên gì?”
Từ Mộc Quy Phàm luôn toát lên khí thế bức người, ánh mắt hơi lạnh lùng khi nhìn chằm chằm vào ai đó, còn có con dao đang nắm trong tay…..
Vô hình trung lộ ra sát khí.
Nữ giúp việc sợ hãi, lắp bắp đáp: “Tôi… tôi…”
Mộc Quy Phàm chau mày.
Bà cụ Tô điều khiển xe lăn tới, hỏi: “ Tố Phân, cô làm gì ở đây?”
Hóa ra nữ giúp việc tên là Tố Phân, là một người làm vườn kiêm trồng hoa trong trang viên của nhà họ Tô.
Trang viên của nhà họ Tô rất lớn, trồng rất nhiều hoa, tháng tư đang là mùa trăm hoa đua nở, hoa đào, hoa hồng, bách hợp, hoa loa kèn, mẫu đơn, v.v. nở rộ khắp vườn. Vì vậy nhà họ Tô sẽ thuê người chuyên cắt hoa rồi cắm hoa đặt trong từng phòng.
Hồi lâu sau Tố Phân mới bình tĩnh lại, cụp mi đáp: “Tôi… đang cắt hoa…”
Bà cụ Tô không nghĩ nhiều, một con dao làm bếp bay vù tới thì ai chẳng khiếp sợ.