Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 219




Chương 219

Kỷ Trường cũng không ngờ Túc Bảo lại có sức mạnh ghê gớm thiên bẩm – Sức mạnh đối phó với ác quỷ, bóc tách con quỷ ra khỏi kí chủ,

Đây là khái niệm gì?

Dù là hắn cũng phải vận dụng chút kỹ năng và công sức mới khiến ác quỷ tách khỏi kí chủ.

Không ngờ cặp sách nhỏ bạo lực chỉ cần quăng quật đã làm được rồi.

Mặc dù sợi dây đỏ cũng đóng góp một phần sức lực, nhưng sợi dây đỏ phần lớn chỉ có vai trò phụ trợ.

Sức mạnh của Túc Bảo không biểu hiện nhiều ở người sống, nhưng lại biểu hiện quá rõ ràng ở quỷ.

Dường như cô bé tồn tại là vì điều này.

Kỷ Trường đè nén sự chấn động trong lòng, nói: “Khi trước sư phụ dạy con vẽ lá bùa thu quỷ, con còn nhớ không?”

“Nhớ ạ, tuy sư phụ vẽ như chó gặm nhưng con vẫn nhớ!”

Khóe miệng Kỷ Trường khẽ giật.

Con nói nhớ là được rồi, câu sau đó khỏi cần nói nha.

Túc Bảo vung vẩy ngón tay, vụng về vẽ một đường vân của lá bùa thu quỷ, một lá bùa màu vàng xuất hiện trong hư không, bao phủ lấy quỷ hư vinh, kéo mạnh về hồ lô linh hồn.

“Không, ta không muốn vào đó, ta không vào đâu!” quỷ hư vinh vùng vẫy gào lớn.

“Tại sao… tại sao… sao ta nỗ lực như vậy mà vẫn nhận kết cục này!”

“Tại sao…..”

Túc Bảo không quan tâm lý do.

Cô bé dốc sức kéo quỷ hư vinh và hồ lô linh hồn.

Ánh sáng từ lá bùa màu vàng hệt như một tấm lưới khổng lồ, bao trùm quỷ hư vinh, ngày càng thu nhỏ lại.

Quỷ hư vinh giãy giụa, tấm lưới vàng bị căng chặt.

Túc Bảo hết cách, chỉ đành giẫm lên thân thể quỷ hư vinh, sau đó ra sức kéo về sau.

Khóe miệng Kỷ Trường khẽ giật, bất đắc dĩ đỡ trán: “Đồ đệ ngốc!”

Giẫm lên người con quỷ thì khác gì mình đọ sức với chính mình.

Kỷ Trường nói: “Túc Bảo, tiếp theo con hỏi xem tại sao nó lại chết!”

Thu quỷ không chỉ có bước thu vào hồ lô linh hồn, còn phải hỏi rõ nguyên nhân.

Hiểu rõ con quỷ chết như thế nào sẽ có lợi cho việc trau dồi kinh nghiệm và nhận thức.

Túc Bảo ngoan ngoãn làm theo: “Dì mập, sao dì lại chết?”

Quỷ hư vinh đỏ ngầu hai mắt, trừng Túc Bảo: “Ngươi mới mập, cả nhà ngươi mập!”

Kỷ Trường: “…”

Tô Tử Du: “…”

Quỷ hư vinh điên cuồng gào thét và giãy giụa.

Kỷ Trường đoán nó sẽ không nói ngay nguyên nhân cái chết, lập tức búng tay, thu hồi quỷ hư vinh về hồ lô linh hồn.

Hồ lô lắc lư, thoáng nghe được tiếng kêu thảm của quỷ hư vinh: “Thả ta ra!”

Túc Bảo vỗ vào hồ lô: “dì mập, giữ yên lặng chút, ở trong đó với dì xấu xí nha!”