Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 179: 179: Giữ Hắn Lại Để Giao Lưu Hữu Nghị




Chương 179

Tô Lạc nhướng mày, hờ hững từ chối: “Thôi khỏi.”

Cô nhóc mà ăn nữa thì có mà nổ bụng.

Tô Lạc bế Túc Bảo lên, nhận lấy khăn ướt từ Khúc Hưởng rồi thản nhiên lau miệng cho Túc Bảo.

“Con mèo này, đã ăn vụng thì phải biết cách xóa sạch dấu vết đi, rõ chưa?” Anh ta như cười như không, khẽ búng mũi Túc Bảo.

Túc Bảo che mũi lại ngay, phụng phịu: “Con biết rồi ạ.”

Thấy Tô Lạc cưng chiều Túc Bảo như thế, Chu Vũ tỏ ra mình cũng thích con nít ngay.

“Ha ha! Túc Bảo dễ thương quá! Moa~ cho chị ôm cái nào!”

Chu Vũ vươn tay đến, nở nụ cười ngọt xớt.

Túc Bảo nhíu hàng lông mày bé tí lại, nghiêm mặt hỏi: “Dì ơi, họng dì có đờm đúng không ạ?”

Người xung quanh ngạc nhiên, thấy khuôn mặt bầu bĩnh của Túc Bảo nom nghiêm nghị đến là rõ thì khẽ bật cười.

Sắc mặt của Chu Vũ hơi sượng trân, song cô ta vẫn gượng cười: “Chao ôi, Túc Bảo biết đùa quá!”

Túc Bảo gật gù, ra chiều hiểu ý: “Thế tức là mắc dép đúng không ạ?”

Chu Vũ: “…”

Tư Diệc Nhiên đứng kế bên thờ ơ lên tiếng: “Cái này gọi là làm màu.”

Tô Lạc nhếch mép liếc nhìn Tư Diệc Nhiên, tiếp lời: “Con hiểu rồi chứ, hửm?’

Chất giọng của anh ta nghe như lưu manh, hư hỏng bao nhiêu thì quyến rũ bấy nhiêu.

Túc Bảo gật đầu lia lịa: “Dạ dạ! Con hiểu rồi ạ!”

Khuôn mặt Chu Vũ lúc xanh lúc đỏ, nơi đáy mắt cô ta ầng ậng nước ngay.

“Thầy Tô…”

Chu Vũ tỏ ra ấm ức như thể sắp bật khóc tới nơi, yếu đuối giải thích: “Tôi không…”

Nhưng Tô Lạc không thèm nhìn cô ta lấy cái nào, ôm Túc Bảo bỏ đi một mạch.

Người xung quanh giễu cợt: “Ôi, con bé này thật là, nói linh tinh gì thế không biết!”

“Cậu chủ nhỏ Tư nói cũng đâu có sai, tôi thấy ai đó dẹo chảy nước nào giờ rồi.”

“Lớn to đầu mà cứ thích ỏn ẻn cái giọng, nói chuyện như con nít, tỏ vẻ ngây thơ, đồ ép giọng chết tiệt!”

Chu Vũ lắc đầu, nước mắt cũng rơi xuống theo: “Không phải thật mà, giọng tôi vốn đã vậy rồi mà!”

Cô ta vừa òa khóc thì giọng lại càng như hồ dán nhão nhoẹt, ẻo lả lố lăng đến nỗi chắc không ai đọ lại nổi.

Tất cả mọi người đều cạn lời, lục tục bỏ đi.

Bọn họ vốn chẳng có thiện cảm gì với Chu Vũ, nếu Chu Vũ không có cái mác là ngôi sao dưới trướng Đường Minh Thịnh Thế thì hôm nay đã không có tư cách đứng tại đây rồi.

Ban đầu họ sang đây để tìm Túc Bảo, ấp ủ trong lòng rất nhiều tâm sự muốn nói, chẳng hạn như hỏi dạo gần đây đường công danh sự nghiệp của họ có thuận lợi không, khi nào thì phát tài, mạng có tốt không…

Kết quả là chưa kịp hỏi gì thì đã bị Chu Vũ phá đám.