Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1455




Chương 1468

Điện thoại, máy tính bảng, giày Air Jordan, giày Adidas, túi Louis Vuitton, mặt nạ SK-II gì đó… không sót cái nào.

Hiện tại là thời gian lên lớp, các sinh viên đều đã đi học.

Đúng là thời cơ tốt để gã táy máy tay chân!

Trước khi đến gã đã đầu tư lớn… Bỏ ra một trăm đồng bói mệnh, tính ra một dãy số may mắn.

“1314…” Tên trộm cười ha hả: “Dãy số may mắn này vừa nghe đã thấy may mắn, 1314, một đời một kiếp… Dãy số đặc biệt này hình như tiền thuê đắt hơn so với phòng số bình thường…”

Lần trước gã từng chạm qua căn phòng thuê có số phòng là 520, trước khi đi nghe ngóng, tiền thuê một tháng của một căn khác có kích cỡ tương đương nó là 450, mà tiền thuê phòng căn đó lại là 600.

Đôi tình nhân có thể thuê loại phòng này không thiếu tiền, lần đó hắn thu hoạch khá phong phú.

Chỉ cần cái gì có thể bán lấy tiền là gã trộm hết.

Giày Adidas thì số đo không thích hợp, cắn răng bỏ.

Còn mấy thứ như máy tính bảng, điện thoại thì cần đổi cái mới, mới chín phần bán nửa giá.

Mấy cái mặt nạ SK-II cũng dễ nói, chỉ cần đóng gói lại với nhau, tùy tiện đăng lên mạng là có người mua.

“Lần này chắc chắn phát tài rồi!”

Mặt mày tên trộm đầy tươi cười, cầm lấy một cây sắt mỏng cạy mở cửa, nhanh chóng liếc nhìn xung quanh.

Lách người đi vào, động tác lưu loát.

Nhưng vừa mới xoay người, nụ cười trên mặt gã lập tức cứng đờ trên mặt.

Chỉ thấy trong phòng có bốn cảnh sát đang ngồi cầm cơm hộp ăn cơm.

Thấy gã vừa tiến vào, đôi bên mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong nháy mắt bầu không khí ngưng đọng.

Một cảnh sát buông hộp cơm trong tay xuống, trở tay lấy ra một cặp còng tay: “Không được nhúc nhích! Ngồi xuống!”

Tên trộm: “!”

Tên trộm ngẩn người!

Không phải chứ, anh ta đã cất công bói quẻ rồi mà.

1314 là con số may mắn đấy nha!

Kết quả thì sao? Anh ta tự dâng mình đến tận miệng cảnh sát?

Không thể xui xẻo như vậy được!!

Điều anh ta không biết là quỷ xui xẻo đang cưỡi trên đầu anh ta.

Quỷ xui xẻo ngáp một cái, uể oải nói: “Kết thúc công việc thôi!”

Tuy quỷ xui xẻo không biết tại sao lại trùng hợp đến mức vừa vào cửa đã có ngay bốn cảnh sát.

Nhưng mức độ xui xẻo này chỉ là chuyện nhỏ thôi!

Không có chút thử thách nào cả!

Quỷ xui xẻo nhàn nhã bay về tìm Túc Bảo.

Mộc Quy Phàm lái xe được một lúc thì dừng lại bên đường, tựa đầu vào gối tựa, mệt mỏi vô cùng.

Lúc này, anh chợt nhìn thấy vài cảnh sát đang áp tải một tên trộm bước ra, một người trong số họ nói: “Ngoan ngoãn chút!”

Một người khác đang nghe điện thoại: “A, quay lại ngay đây!”