Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1112




Chương 1122

Mộc Quy Phàm quan sát một vòng, sau đó hướng mắt về phía cầu thang đi thẳng lên tầng hai, làm như vô tình hỏi: “Chỉ có mình cô thôi hả?”

Cô gái liếc mắt đưa tình với anh: “Đêm nay chỉ có mình em thôi, các chị em khác ra ngoài ăn đồ nướng rồi, nếu ông chủ thấy không đủ thì em có thể gọi họ quay về.”

Mộc Quy Phàm gật đầu: “Có các loại dịch vụ gì?”

Cô gái vội vàng tiến lại gần Mộc Quy Phàm, chỉ hận không thể nhào lên người anh, nhưng chẳng hiểu tại sao tuy nhìn bề ngoài của anh trông có vẻ rất giống lưu manh, nhưng lại tỏa ra thứ khí thế khiến người khác không dám đến gần.

Cô cẩn trọng ngồi xuống bên cạnh, vừa cười, vừa nháy mắt đầy ái muội: “Đương nhiên là dịch vụ đó rồi, ông chủ muốn được phục vụ thế nào cũng không thành vấn đề.”

Mộc Quy Phàm lại đáp: “Nói rõ ràng chút đi, ông đây không thích úp mở vậy đâu.”

Cô gái đành trả lời: “Thì là… lên giường đó!”

Cuối cùng Mộc Quy Phàm cũng chịu liếc nhìn cô ta, sau đó hỏi lại để xác nhận: “Dịch vụ tình dục đúng không?”

Cô gái vươn tay, vừa cười duyên vừa định sờ người Mộc Quy Phàm, còn nói: “Ôi chao, ông chủ à, nói thẳng toẹt như vậy…”

Còn chưa dứt lời, trên cổ tay đã xuất hiện một chiếc còng tay.

“Cô đã bị bắt.” Mộc Quy Phàm đứng dậy, chỉnh sửa lại quần áo, phủi đi thứ bụi bặm không hề tồn tại: “Đàng hoàng xíu đi.”

Cô gái: “…”

Tôi thật lòng muốn chơi với anh, thế mà anh lại cho tôi chơi còng tay, hu hu hu!

Mộc Quy Phàm khóa một đầu còn lại của còng tay vào ghế, tiện đường cầm cuộn băng keo trong để bên cạnh lên, dán hai vòng quanh miệng cô ta, rồi thuận tay kéo đứt.

“Suỵt.” Mộc Quy Phàm nhỏ giọng: “Im lặng nào.”

Cô gái: “…”

Được được được, cho anh bắt đấy, tống vào tù ngồi nửa năm cũng được luôn!

Lúc này, Mộc Quy Phàm đã leo lên cầu thang.

Dù gì cũng đã hứa với bé là anh sẽ không làm ra chuyện gì vi phạm pháp luật rồi, và muốn bắt người thì phải cần lý do, đúng chứ?

Thế nên đội trưởng Mộc lại lâm thời đổi nghề, hóa thân thành đội phòng chống tệ nạn.

Trên lầu hai.

Một tên đàn ông đầu trọc để trần nửa người trên đang ngồi xếp bằng trên giường, đau đớn kéo một đống “da” từ phía sau lưng xuống…

Hắn ta thật không ngờ vừa nhắm trúng được một thí sinh phù hợp thì lại đá ngay ván sắt.

“Con nhóc kia cũng có chút ghê gớm đấy!” Gã đàn ông nghiến răng nghiến lợi mắng.

Mỗi lần nhớ tới bốn con ác quỷ dí theo mình là lòng lại thấy hoảng loạn.

Cũng còn may là hắn ta đã trốn thoát thành công…

Vừa nghĩ đến đây, cửa phòng bỗng bị người khác đá văng!