Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1035




Chương 1040

Hơn nữa lỡ như con mèo kia có chủ rồi thì sao? Vậy chẳng phải bé thành người xấu trộm mèo rồi à!

Tiểu Túc Bảo rơi vào hoàn cảnh khó xử, bé ngồi xuống bên cạnh mèo hoa muốn thương lượng.

Cô bé duỗi năm ngón tay ra: “Năm con cá bồi thường, được không?”

Mèo hoa không thèm nhìn cô bé.

Túc Bảo cắn nhẹ mỗi, duỗi cả hai bàn tay ra: “Mười con cá bồi thường!”

Mèo hoa nhìn cô bé một cái, dường như đang nói cô bé đang xem thường ai vậy.

Hình như thứ nó muốn không phải là đồ ăn cho mèo, cho dù Túc Bảo có ra giá thế nào nó cũng không phản ứng.

Tô Ý Thâm nhìn cảnh tượng trước mặt.

Em bé bốn tuổi ngồi xổm bên cạnh con mèo giả vờ bị đụng trúng, đứa nhỏ đưa tay ra thương lượng tiền bồi thường với con mèo.

Có hơi đáng yêu, lại có chút gì đó khiến người khác mông lung.

Tô Ý Thâm lấy điện thoại ra chịu rất nhiều ảnh rồi gửi vào nhóm gia đình.

Nửa đường bị một con mèo giả bị xe đụng, ra giá bồi thường đến trăm hộp thức ăn đối phương cũng không cần, đổ thừa muốn họ phụ trách nửa đời sau thì làm sao bây giờ? Online các loại, gấp!!!

Chỉ một lúc sau…

Mọi người nhà họ Tô nhiều lần chỉ xem mà không trả lời cuối cùng cũng có động tĩnh.

Cậu cả Tô Nhất Trần: Mang về.

Cậu hai Tô Tử Lâm: Túc Bảo thật đáng yêu!

Cậu ba Tô Dĩnh Nhạc vừa đáp máy bay từ nước X xuống: Bây giờ lập tức về nhà!

Cậu tư Tô Lạc: …Ha, mèo nhỏ không có lương tâm, tính sư tử ngoạm à.

Cậu năm Tô Nhạc Phỉ: Em nuôi chứ còn gì! Mang về! Cmn, nhà mình còn không nuôi được một con mèo à?

Cậu sáu Tô Cẩn Mặc: Nuôi.

Xen lẫn trong đó là Mộc Quy Phàm: Không có camera hành trình sao? Cho nó xem.

Tô Ý Thâm: …

Cậu bảy Tô Vân Hướng: Báo cảnh sát đi! Để cảnh sát giao thông xử lí.

Tô Ý Thâm: …

Có thể đáng tin hơn chút được không…

Sau một loạt tin nhắn không đáng tin, cuối cùng bà cụ Tô cũng trả lời: Bé cưng hôm nay về sao, bà ngoại chuẩn bị xong đồ ăn rồi, hôm nay bà sẽ làm thêm một phần đồ ăn cho mèo nữa nha!

Ông cụ Tô: Chút chuyện nhỏ này còn cần hỏi sao?

Tô Ý Thâm trả lời: Túc Bảo sợ mèo bắt Tiểu Ngũ, con bé rất lo lắng.

Trong nhóm chìm vào im lặng.

Tô Nhất Trần: Nhốt nó lại.

Tô Tử Lâm: …Anh cả Tô, người ta là mèo chứ không phải chó.

Tô Nhạc Phi: Nhốt Tiểu Ngũ?

Tô Ý Thâm: …

Mộc Quy Phàm: Tôi sẽ xem xét.