Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1007




Chương 1012

Anh đếm mình đánh bay ít nhất phải bảy con, càng ngày càng thuần thục, quả nhiên thực chiến là cách tiến bộ nhanh nhất.

“Chỉ không biết là có đánh chết hay không thôi.” Mộc Quy Phàm tự nói: “Chỉ đánh bay không vẫn không ổn…”

Mặc dù không nhìn thấy nhưng cảm giác ngày càng chuẩn.

Có lẽ phía sau anh vẫn còn quỷ anh không cảm nhận được, nhưng cứ từ từ thực chiến, kiểu gì cũng sẽ cảm nhận được.

“Tiếp theo phải suy nghĩ làm sao một chiêu là đánh chết.”

Mộc Quy Phàm bẻ cổ phát ra một tiếng rắc nhỏ.

Sau đó một tay anh cới nút áo, từng chút từng chút cởi chiếc áo somi đen kia ra…

Ánh mắt nữ y tá quỷ đang dính trên tường sáng bừng: “Oa…”

Nhưng tiếp theo, chúng thấy trước ngực Mộc Quy Phàm dán một chiếc bùa màu vàng.

Miễn phí, bùa vàng có thể làm thành một chiếc áo khoác ngoài.

Nữ quỷ: “…”

Bầy quỷ: “…”

Móa, bảo sao anh có thể đánh bay chúng.

Hóa ra anh có Kim Chung Tráo!

Đám quỷ lập tức giải tán: “Đi đi đi đi mau!”

Vừa rồi người này nói muốn một đấm chết một mạng.

Quá hung ác huhu!

Có con quỷ âm thầm thăm dò, không ý có tốt cũng an phận, ầm ầm chạy ra ngoài như phần lớn quỷ khác.

Mộc Quy Phàm chỉ cảm thấy sự lạnh lẽo xung quanh mình đột nhiên mất dần, hình như những con quỷ kia đang chạy trốn thì phải?

Anh nhắm mắt tìm cảm giác, sau đó đột nhiên mở mắt ra lao nhanh về một phía, chủ động xuất kích!

Trên nắm đấm của anh dán một chiếc bùa vàng Túc Bảo đưa cho.

Quỷ âm không có ý tốt vừa bay được chưa đến hai mét đã thấy Mộc Quy Phàm đột ngột lao đến, đôi chân dài kia… còn nhanh hơn cả nó bay!

Quỷ âm còn chưa kịp phản ứng xem có chuyện gì xảy ra đã thét lên một tiếng đau đớn, bị một đấm đánh cho hồn phi phách tán.

Mộc Quy Phàm chỉ thấy bùa vàng trên nắm đấm đột nhiên bốc cháy, một ngọn lửa màu xanh lục xuất hiện.

Đồng thời khi anh vung ra đấm kia còn nghe được tiếng kêu thảm thiết loáng thoáng bên tai.

Anh cong môi, ánh mắt mang theo sự lạnh lẽo: “Ha… Đã tìm đúng rồi.”

Đêm nay Mộc Quy Phàm ở bệnh viện Đệ Tứ đại khai sát giới.

Giết đến mức quỷ tâm thần ở đó sợ đến vỡ mật, bỏ trốn khắp nơi, bọn chúng bị tâm thần chứ không bị ngu, vẫn biết bị đánh là sẽ “chết”.

Kết quả tất cả đều trốn ở trên nóc nhà, một đống quỷ ngồi trên đó ôm nhau run lẩy bẩy.