Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 939




Chương 939

[Cứu tôi]

Khi cô ấn nút gửi đi, nhìn hai chữ đang đảo quanh trên hộp thoại tin nhắn, trong lòng cô nhất thời thắt lại. Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào vòng tròn đang quay, trong lòng thầm nghĩ nhất định phải gửi thành công.

Tín hiệu vẫn còn yếu nhưng cuối cùng tin nhắn cũng đã được gửi đi, cô thở phào nhẹ nhõm, tắt màn hình điện thoại rồi đặt nó về vị trí cũ.

Hiện tại chỉ cần tìm cách tiếp tục giữ chân Thượng Trạch Văn là được rồi.

“Em đang làm gì vậy?”

Giọng nói của Thượng Trạch Văn đột nhiên vang lên phía sau Giang Nguyệt, khoảng cách gần đến mức hơi thở của hắn phả lên cổ cô.

Nóng rát.

Đầu óc Giang Nguyệt trống rỗng.

Cơ bắp toàn thân cô cứng đờ, cô chậm rãi xoay người lại, nhìn thấy khuôn mặt của Thượng Trạch Văn.

Hắn nhướng mày, vô cùng lười biếng mà nhìn cô. Trong tay hắn cầm chiếc bật lửa vừa rồi, ánh lửa lay động yếu ớt, phản chiếu ra gương mặt sợ hãi của Giang Nguyệt.

Hắn cầm điện thoại của Giang Nguyệt lên, bình tĩnh đem hai chữ thật vất vả cô mới gửi đi được thu hồi lại.

“Bảo bối, không cho phép cầu cứu ra bên ngoài, em phạm quy rồi.”

Giang Nguyệt trở nên vô vọng, huyết sắc trên mặt cô hoàn toàn mất hết.

Lúc này Tiêu Kỳ Nhiên đưa ra phán đoán một cách bình tĩnh nhất, anh mua vé máy bay rồi đi thẳng đến sân bay.

Vốn dĩ sáu giờ Giang Nguyệt lẽ ra phải đến Bắc Thành. Nhưng bây giờ đã sáu giờ, Tiêu Kỳ Nhiên lại phải trở lại Hoa Thành.

“Tiêu tổng, chúng tôi đã thông báo cho cảnh sát Hoa Thành đi tìm kiếm rồi, camera giám sát ở lối vào đường cao tốc cũng đang điều tra từng người một.”

Tiết An cúi đầu báo cáo, cậu ta không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt ông chủ.

Từ khi Giang Nguyệt mất tích đến hiện tại, anh vẫn luôn lạnh lùng, gần như giống một khối băng vậy.

Giọng nói của anh tràn ngập tức giận, cả khuôn mặt đều trầm xuống: “Biết rồi.”

Ngồi trên xe đi đến cục cảnh sát Hoa Thành, Tiêu Kỳ Nhiên tức giận nhíu mày, thái dương của anh không ngừng nhảy dựng lên.

Tiết An: “Tiêu tổng, chúng ta có nhờ lão Thịnh tổng giúp đỡ một chút hay không? Dù sao thì ông ấy ở chỗ này đã lâu rồi, có nhiều mối quan hệ và nhân mạch hơn chúng ta…”

Tiêu Kỳ Nhiên trầm ngâm một lát.

Sau khi xong việc, Thịnh Sóc Thành tình cờ tới chỗ Trình Nghênh Xuân. Ông vốn định cùng Giang Nguyệt và mẹ vợ ăn một bữa cơm, nhưng khi ông tới lại không thấy ai.

Ông nói chuyện với Trình Nghênh Xuân mới biết được, hôm nay Giang Nguyệt đã rời đi sớm để trở lại Bắc Thành.

Đúng lúc này, Tiêu Kỳ Nhiên gọi điện tới.