Việc hot search Vân gia ở Bắc Thành trên mạng đả bị dập tắt, nhưng trong hội chị em nhả giàu quyền thế lại có một bộ phim truyền hình bom tấn chị em ruột giết nhau trong, sởm đã được miệng đời truyền lại.
Vân Thanh nghiễm nhiên trở thành nhân vật phản diện, chịu mọi đánh đập, chửi bởi.
Kẻ ác ở đồn cảnh sát hal ngày, ãn ngon, ngủ ngon, da dè hồng hào.
Đến sáng ngày thứ ba, cô ấy được chuyền đến tòa án.
Vân gia đương nhiên là nguyên đơn.
Ngay khi rời khỏi đồn cảnh sát, Vân Thanh đã lên kế hoạch chuẩn bị đối mặt với cuộc bao vây của các phóng viên cả sủng dài và súng ngắn, thậm chí có cà trứng thối, bắp cải của đám đông nộ ném xuống… Tuy nhiên, bên ngoài chỉ có hai hàng vệ sĩ, tất cả tiếng ồn đều bị chặn.
Có một người đàm ông mặc đồ đen, đứng ờ bên đường, dừng dưng nhìn cô lên xe.
Chỉ cần nhìn phong cách ăn mặc và khí chất có thể khiến người ta chết mê chết mệt, không cần hỏi Vân Thanh cũng biết đó là ai.
Cô cong môi thành một nụ cười không tiếng, ngả người vào trong xe.
Không ngờ rằng khuôn mặt tươi cười này, đã bị máy ảnh chụp lại.
“Nghiệp chướng này vẫn có thể cười!!” Vân Hiển Tôn vừa đến tòa án, đã nhìn thấy tin tức, cơn giận nồi lên, chỉ hận không lột da tút ruột Vân Thanh.
“Cha, đừng tức giận hại sức khỏe.” Vân Nghiên Thư nhẹ nhàng nói “Không phải bố đã sắp xếp người đợi trên đường rồi sao? Thứ hèn hạ kia sẽ không thể cười được bao lâu nữa đâu.”
Vân Hiển Tôn đã tốn một số tiền lớn để tìm được người đàn ông bị bệnh nan y, yêu cầu anh ta lái một chiếc xe tải về phía chiếc xe cảnh sát mà Vân Thanh đang ngồi, trực tiếp đâm xe vào.
Vân Nghiên Thư đợi phóng viên gửi tin tức về cái chết của Vân Thanh, nhưng không ngờ, qua không bao lảu, chiếc xe cảnh sát lái đến tòa án má không hề hấn
gi, thậm chí còn sớm hơn năm phút so với thời gian đã định.
“Chuyện này… chuyện này sao có the?!”
Nhln Vân Thanh bước xuống xe bình yên vô sự, Vân Hiển Tôn sắc mặt tái nhựt, không thể tin được.
ông ta vội vàng gọi cho tài xế xe tải, nhưng không thể liên lạc được.
“Chết tiệt! Một nhóm người không đủ giết một con nhỏ!” Vân Hiển Tôn tức giận đến mức suýt đập vỡ điện thoại.
Mặc dù Vân Nghiên Thư cũng đầy hoang mang, nhưng cô vẫn trấn tĩnh, an ủi Vân Hiển Tôn: “Cha, có thể là ngưò’i đó ăn năn hối hận không muốn chết nén
mới bỏ trốn. Nhưng người đừng lo, con đã sắp xép để phóng viên truyền hình trực tiếp trong phòng xử án, Hoăc gia không vì cô ta mà để lại tiếng xấu, cỏ ta nhất định sẽ không sống sót!”
Vân Hiển Tôn sắc mặt tái đi, nhìn chằm chằm Vân Thanh đang đi tới, ông ta nhướng răng nói: “Dù cho con nhỏ này may mắn sống sót, ta cũng sẽ lột da rút gân nó!”
Bốn chữ “Lột da rút gân”, nghiến răng nghiến lợi nói ra.
Vân Thanh nghe được rất rõ ràng.
Cô nhìn bộ dạng giận dữ đó cùa Vân Hiển Tôn, trong lòng lạnh lùng có chút giễu cợt.
Có vẻ như ông ta thực sự ghét cô.
Vân Hiển Tôn sắc mặt tái nhợt “Sớm biết cô là thứ hèn mạt đen đủi, đáng lẽ lúc sinh ra ta không nên mềm lòng, ta nên bóp chết ngươi ngay lúc đó.”
Hóa ra những kì niệm ấm áp khi còn nhỏ của bản thân cô, chẳng qua chỉ là bù nhìn của ông ta.
Vân Thanh bắt gặp ánh mắt như ngàn nhát dao chém của Vân Hiển Tôn, khẽ mỉm cưò’i:”Cha, con đề nghị cha nên chuẩn bị một ít thuốc trợ tim. Chưa đợi được đến lúc con chết, cha đac tức đến chết rồi.”
vẫn là câu nói này, cô liến nhìn Vân Nghiên Thư đầy ẩn ý, nở cụ cười quay lưng bước đi.
“Súc sinh!” Vân Hiển Tôn run lên tức giận.
Còn Vân Nghiên Thư hoảng sợ trước ánh mắt của Vân Thanh.
Cô ta nhanh chóng xem xét lại toàn bộ kế hoạch của minh, vũ khí giết người, nhân chứng đều đã sẵn sàng! Cho dù là lão phu nhân của Hoắc gia cố ý muốn bảo vệ, bà ta cũng không có khả năng tay che trời, còn quyền lực Hoắc gia Hoắc Khải Lễ vì con gái Hoắc Hy Hy làm cho bẽ mặt, cô ta sẽ nhất định muốn Vân Thanh chết… Vân Nghiên Thư chắc chắn kế hoạch của mình không chút sơ hờ!
Cô ta lạnh lùng nhìn bóng lưng của Vân Thanh, con nhỏ này này lúc sắp chết còn giả thần giả quỷ.
Cô ta thật sự muốn xem, lần này cô trốn thoát như thế nào!
Các phóng viên truyền thông chiếm nửa phiên tòa, ngay cả các góc cũng bày đầy máy móc.
Có vẻ như sẽ được phát trực tiếp trên mạng.