Tiểu Tình Nhân Yêu Nghiệt

Chương 55: Sự thật phũ phàng




Là Lucas,là người đàn ông đã luôn luôn yêu thương bao bọc cô, là người đàn ông mà trong tâm trí cô luôn luôn hoàn hảo, và cô cũng chưa từng dám nghĩ đến hắn lại là loại người như thế này , thật muốn nhìn rõ bản chất của hắn , muốn nhìn rõ tâm can của người đàn ông mà sau lưng cô không biết hắn đã làm bao nhiêu việc đồi bại, ghê tởm…

-“ Jenny…. không… không phải như em nghĩ đâu…”

Lucas muốn giải thích nhưng trong hoàn cảnh này hắn phải làm như thế nào để đối diện với cô đây, trái tim có chút âm ỉ hối hận vội vàng chạy đến bên cô nhưng lại bị người đàn ông to cao ngăn lại…

-“ Muốn nói chuyện gì thì ra ngoài…”

Ninh Dư Hạo đi đến trước mặt Tiểu Ly mà che chắn cho cô khỏi những bóng hình trần trụi, sau đó liền bế cô gái nhỏ ra ngoài như muốn chắc rằng tâm lý của cô sẽ không bị những con người không xứng đáng này vấy bẩn….

Cô bần thần nằm gọn trong lòng hắn, cũng chẳng biết tại sao bản thân khi yếu đuối nhất lại muốn dựa dẫm vào người đàn ông này…nhưng thực sự cảm xúc của cô lúc này rất hỗn độn, mơ hồ ,chỉ muốn nghe một lời giải thích đàng hoàng của Lucas mặc dù cô biết mình cũng không hề có tư cách….

-“ Jenny… anh biết cho dù anh có nói thế nào em cũng sẽ không tin anh nhưng em có thể tha thứ cho anh được không….”

Lucas quần áo xộc xệch ngồi đối diện với cô cùng Ninh Dư Hạo, hắn sợ rồi, hắn thực sự sợ rồi, sợ rằng sẽ mất đi cô, sợ rằng tình cảm mà cô luôn cố gắng dành cho hắn sẽ không còn nữa, …

- “ Lucas em … em … không có tư cách để trách anh… bởi vì em cũng đã phản bội anh ….”

Cô trầm luân nhìn Lucas với ánh mắt kiên định, thực ra đối với đàn ông loại chuyện này sẽ không có gì lạ ,hơn nữa năm năm từ lúc cô bị mất trí nhớ đến bây giờ cũng chưa từng với Lucas trải qua nhưng điều mà cô không ngờ nhất là trong con người hoàn hảo ấy tâm tính lại bệnh hoạn không thể tưởng tượng….

-“ Em , em nói vậy là có ý gì…hay là em đã ngủ với hắn…”

Lucas nhìn cô rồi liếc sang người đàn ông bên cạnh đang ôm lấy cô với ánh mắt vô cùng giận dữ,…



-“ Ngô thiếu gia, đã lâu không gặp…”

-“ Ngô… gì chứ…. Tôi…tôi là Lucas …”

Ninh Dư Hạo với sắc thái khinh miệt, toả ra khắp không gian của căn phòng rộng lớn , khí tức của hắn khiến cho Lucas vô cùng hoảng loạn nhưng vẫn cố gắng để mình không phải tỏ ra sợ hãi bất cứ điều gì..

-“ Lucas …. rốt cuộc…anh có lừa dối em không….”

-“ Không… Jenny … anh …. không…. em là Jenny không phải là Đàm Tiểu Ly….”

-“ Em chưa từng nói em là Đàm Tiểu Ly…”

Ánh mắt bối rối cùng gương mặt hốt hoảng của Lucas đã nói lên tất cả, cô đau lòng đứng bật dậy như không muốn tin vào sự thật phũ phàng, vậy là những điều Ninh Dư Hạo nói hoàn toàn là sự thật cô chính là Đàm Tiểu Ly , nhưng tại sao, tại sao cô lại không có một chút ký ức nào tuy rằng có những thứ vẫn cho cô rất nhiều ấn tượng…

-“ Lucas… hãy nói rõ tất cả đi…”

-“ Jenny, đừng … không…. tất cả là do hắn, là do hắn sắp đặt hết, em … em đừng tin …. Đừng tin … em vẫn là Jenny là vợ của anh …”

Lucas như vụn vỡ với thái độ của cô, hắn sợ đến mức không thể nào kìm hãm được, sợ rằng sẽ mất đi người con gái mà hắn yêu thương thật lòng nhưng giờ đây chỉ còn lại là sự ung dung đến thất thần….

-“ Mày … chính mày… thằng khốn Ninh Dư Hạo…tại sao mày dám cướp Tiểu Ly của tao chứ, …. cô ấy là người tao đã yêu từ rất lâu rồi… tao đã đến trước mày… tại sao hả….”



-“ Hâhha.. Ngô Thừa Hoắc…. Mày yêu Ly vậy tại sao còn làm những chuyện đồi bại sau lưng cô ấy…”

-“ không phải đâu, tao …. Tao … vậy còn mày thì sao … tao không tin một người như mày cũng sẽ trong sạch suốt năm năm qua ….”

Đúng vậy, câu hỏi này dường như đánh trúng vào tâm lý của Tiểu Ly, mặc dù cô không còn nhớ chuyện gì cả nhưng thực sự cô vẫn muốn biết rằng người đàn ông này liệu có làm cô thất vọng….

-“ Hâhhahaha….. Tất nhiên là sẽ có nhưng tao không giống mày sẽ không cùng với người con gái khác… mày hiểu chưa….”

Nếu là trước đây Ninh Dư Hạo sẽ không bao giờ giải thich nhưng dường như thời gian sẽ giúp tính cách cùng lý trí của một con người sắc sảo hơn, hắn muốn nói cho cô biết rằng hắn chưa bao giờ phản bội cô, chưa bao giờ ngừng yêu cô….

-“ Được ,… vậy để tao xem người đàn ông tốt như mày sẽ đối diện như thế nào khi biết được trong suốt năm năm tao đã cùng cô ấy hoan lạc, vui vẻ biết bao nhiêu lần không đếm xuể…”

-“ Câm miệng…”

Ninh Dư Hạo như một con mãnh thú mà lao đến năm lấy cổ áo Ngô Thừa Hoắc đấm liên tục vào khuôn miệng của hắn đến bật máu, hai người đàn ông liên tục xô xát đến kinh người nhưng dường như sự chủ động chỉ đến từ phía Ninh Dư Hạo, hắn như muốn ăn tươi nuốt sống mà giết chết Ngô Thừa Hoắc …

-“ Đủ rồi…. dừng lại ….dừng lại cho tôi….”

Tiểu Ly thét lên như tan nát cõi lòng, giờ đây cô thực sự rất rối bời chỉ muốn chìm đắm vào trong ngục tối mệt mỏi, trái tim có chút bực dọc cho đến khi cả hai người đàn ông dừng hành động của mình thì cô mới bất giác mà bật khóc, mở cửa chạy ra ngoài….

-“ Ly …….” “Tiểu Ly…”

Hai người đàn ông nhìn bóng dáng cô gái nhỏ mà cùng đồng thanh đau lòng, lúc này Ninh Dư Hạo mới đứng dậy lấy một tập hồ sơ đã để sẵn trên bàn ném đến chỗ Ngô Thừa Hoắc rồi vội đuổi theo cô gái nhỏ ….