Tiểu Tình Nhân Yêu Nghiệt

Chương 17: Trêu đùa




Có trời mà ngờ được, khi đang nói chuyện với Doãn Minh , Đàm Tiểu Ly đã bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Ninh Dư Hạo. Cũng vì vậy cô mới hốt hoảng ,sợ hãi bèn lấy lý do rồi rời đi.

-“ Này, cô đi đâu vậy, thiếu gia đang tìm cô “

-“Tôi…tôi..”

Lý Trung cau mày khi thấy Tiểu Ly vội vã chạy đi đâu đó, hắn liền ra hiệu với cô rồi cùng đi vào sảnh tiệc, cô cũng thu về bộ dạng hoảng loạn của mình mà thở dài một hơi , liền mỉm cười thật tươi bước vào bên trong .

Lúc này mọi ánh mắt dường như đổ dồn về phía của Đàm Tiểu Ly .Cô gái có gương mặt trái xoan, đôi mắt to tròn sáng rực như hai ngôi sao lấp lánh,mái tóc dài màu đen,xuăn lơi mềm mượt. Dáng người của cô nhỏ nhắn, thanh mảnh duyên dáng, nhưng lại vô cùng quyến rũ .Bên cạnh đó, cô còn sở hữu nụ cười rạng rỡ, tỏa nắng với làn da mịn màng ,bắt sáng.

Đàm Tiểu Ly đi đến đâu cũng đều khiến cho tất cả mọi người không thể rời mắt , cô vui vẻ mà bắt chuyện với mọi người, mặc dù bản thân có chút không thoải mái nhưng trước khi đến buổi tiệc cô đã được dạy qua nên từng cử chỉ, hành động đều phải biểu hiện được sự tinh tế nhất có thể.

-“ Chào cô, không biết tôi có thể mời cô một ly không”

-“ Được, Rất hân hạnh “

Một người đàn ông với phong thái lãnh đạm tiến lại gần khiến cho Đàm Tiểu Ly không khỏi cảm thán bởi sự đẹp trai phong trần của anh ta .Cô tươi cười , vuơn tay ra đáp lại người đàn ông,và rất nhanh hắn ta đã bắt trọn lấy rồi đặt lên bàn tay thon thả, mềm mại của cô một nụ hôn dịu dàng mà vô cùng thỏa mãn .

-“ Thật không ngờ Triết thiếu lại có sở thích đụng vào đồ của người khác đấy “

Ninh Dư Hạo bất ngờ xuất hiện từ phía sau, nhưng có vẻ Triết Viễn Dương không quan tâm như đã biết trước , hắn ta bình thản mà vươn tay ra ôm qua hông Tiểu Ly, cô khó chịu vùng vẫy liền bị hắn xiết chặt, lúc này hắn mới mỉm cười rồi đáp lại Ninh Dư Hạo.

-“ Ninh tiên sinh, cậu có nhiều mỹ nhân như thế, chẳng lẽ không thể nhường nổi cho tôi một người hay sao “

Câu nói này như lưỡi dao mà đánh thẳng vào trong lòng của Đàm Tiểu Ly, cô mím chặt môi lặng lẽ nhìn Ninh Dư Hạo, cũng không biết tại sao cô lại trông chờ người đàn ông đó, cô muốn hắn giải thích , thực sự muốn hắn trả lời cho rõ ngọn ngành.

-“hâhha, được ,vậy đêm nay cô ta là của cậu “

Tim của Tiểu Ly như thắt lại, bầu mắt có chút ngấn lệ cô nhìn hắn,vẻ mặt u buồn thờ thẫn để mặc cho Triết Viễn Dương đưa đi. Lên đến phòng cô liền ngồi thụp xuống tươi cười nhưng gương mặt không khỏi xót xa.

-“ Có thể uống rượu không “

Triết Viễn Dương kinh ngạc nhìn cô, nhưng cũng không lề mề mà liền đứng dậy đi về phía tủ rồi lấy ra chai rượu vang đỏ đưa đến trước mặt.

-“ Cảm ơn “

Cô đưa tay lấy chai rượu đã được hắn mở sẵn không chần trừ mà nhanh chóng uống cạn,

-“ Này , con gái con nứa gì sao lại tu cả chai thế kia”

Triết Viễn Dương nhìn người con gái trước mặt, có chút thú vị hắn vội vàng gỡ tay giật lấy chai rượu không còn gì ở trong.

-“ Này , cô uống hết rồi thì tôi lấy gì uống đây hả “

-“ Anh than thở cái gì, anh giàu như thế có một chai rượu mà cũng ki bo như vậy sao”

Tiểu Ly bĩu môi trả lời, gương mặt lúc này đã đỏ ửng, thân thể uyển chuyển, lay động cô vội vàng đứng dậy nhưng vừa đi được vài bước thì ngã xuống, hắn nhìn hành động của cô thì liền đi lại đỡ cô lên giường.

-“ Anh định làm gì …đừng có mà đụng vào tôi, nếu không tôi sẽ xẻo …của anh đó “

Tuy Tiểu Ly đang say nhưng cô vẫn biết hắn đưa cô lên có mục đích gì, vội vàng đẩy hắn ra , còn hắn thì ngạc nhiên không thôi, so với sự tinh tế khi ở dưới lầu thì bây giờ người con gái này lại khiến hắn có chút lay động đến bật cười , hắn từ từ cúi mặt xuống đối diện với cô, cổ họng không tự chủ mà nuốt nước miếng .

-“ Cô, đừng bày ra bộ mặt đó, nếu không tôi sẽ….”

-“ tinh …tinh ….tinh”

Tiếng chuông điện thoại reo lên liên hồi cắt ngang bầu không khí rạo rực, hắn liền cười khẩy rồi đứng dậy, mở điện thoại nhìn thấy tên liên lạc trong lòng có chút đắc chí, đi ra mở cửa.

-“Người đâu”

Ninh Dư Hạo vẻ mặt hung hăng, gằn giọng còn chưa kịp để người đối diện trả lời thì hắn như đã mất hết nhẫn nại lao vào trong phòng, thấy cô gái nhỏ đang nằm trên giường nồng nặc mùi rượu thì cau mày nhìn Triết Viễn Dương.

-“ Này, nhìn tôi làm gì, là cô ấy tự uống đó “

Quả thật là đáng sợ khi thấy Ninh Dư Hạo tức giận, ánh mắt như muốn giết người của hắn làm cho Triết Viễn Dương có chút e dè, nhưng lại rất khoái cảm, thích thú.

-“ Ninh Tiên Sinh của tôi ơi, thật không ngờ cậu lại mất kiên nhẫn vì một người con gái đến thế đấy “

-“Cậu còn nói nữa, tôi sẽ cho cậu ra Bắc Cực sống cùng chim cánh cụt đến cuối đời “

Ninh Dư Hạo như gằn giọng mà đáp lại khiến cho Triết Viễn Dương im bặt, không nói thêm được gì .Sau đó hắn liền bế Tiểu Ly lên rồi cùng Lý Trung trở về biệt thự Ninh Gia .