Tiểu Tình Nhân Của Bác Sĩ Ác Ma!

Chương 100: 100: Viên Mãn Hoàn







- Anh trai của em hôm nay không đến tham dự hả chồng yêu?

Chu Hạ ngồi trong lòng Kha Luân mà nũng nịu hỏi, buổi tiệc đã kết thúc cách đây một tiếng.

Và bây giờ cũng đang là mười một giờ kém đêm rồi vậy mà hai vợ chồng nhà này vẫn chưa mần ăn được gì cả.

- Có đến, nhưng vì có việc nên cậu ta đã rời đi từ rất sớm.

Người anh trai mà cô nhắc đến ở đây không ai khác chính là Mặc Cảnh.

Trong khi buổi tiệc còn chưa kết thúc thì cô có dành một ít thời gian để ngó nghiêng xung quanh để tìm kiếm anh ta.

Nhưng chẳng thấy đâu cả, thì ra là có việc nên đã rời đi rồi.

Chắc là vẫn đang miệt mài tìm con bé A Tình đây mà.

- Anh biết A Tình ở đâu không? Chỉ điểm cho anh trai em đi, chứ để cái ông gà mờ đó tìm cả một tháng nay rồi mà chưa thấy.

Tội ảnh quá!!

Nhắc đến cô em gái nhỏ ấy thì Chu Hạ mới sực nhớ, từ khi về đây cô cũng chưa có dịp để gặp lại em ấy.

Một phần vì trước đó có quá nhiều chuyện không hay xảy ra, một phần là vì  chuẩn bị đám người.

Nên bây giờ mới có cơ hội để hỏi han.

- Được rồi, nhưng trước tiên chúng ta nên vào việc chính đi nào!

Kha Luân ghé sát rồi cắn nhẹ vào vành tai nhỏ của Chu Hạ mà thì thầm.

Khiến Chu Hạ buồn nhột đến mức rụt cả cổ vào như một chú ba ba vậy.

Cô đánh nhẹ vào tay anh rồi chu môi đáp.

- Em đang mang thai đó, anh đừng có làm bừa.

Vả lại...anh như vậy thì sao mà làm nổi haha.

Chu Hạ dùng ánh mắt khinh thường nhìn vào cái chân còn bó nguyên một cục bột to chà bá của Kha Luân rồi ôm miệng mà cười hô hố.

Bị cô miệt thị như thế nhưng Kha Luân chẳng hề tức giận mà ngược lại trên khuôn mặt hiện lên một thái độ của một những anh chàng bad boy, bỉ ổi.

Môi anh nhếch lên thành một nụ cười đểu chính hiệu.

- Một lát nữa đừng có mà cầu xin anh đấy nhé!

Kha Luân trở người vật nhẹ Chu Hạ nằm xuống giường.

Anh ngồi quỳ bên cạnh với cái bụng bầu của cô, giọng nói ma mị, khàn khàn vô cùng cuốn hút cất lên.

Đương nhiên quan hệ tình dục với thai phụ anh cũng chưa từng được thử, nhưng chỉ cần tưởng tượng ra thôi thì cũng đủ khiến anh hưng phấn lắm rồi.

- Are you ready?


- Thôi mà, em xin lỗi.

Chu Hạ chấp tay xin lỗi với anh, nhưng đã muộn rồi.

Súng đạn là nên nồng thì làm sao mà hạ xuống được.

Kha Luân nhẹ nhàng, chậm rãi cởi từng món đồ trên cơ thể Chu Hạ.

Vải tụt đến đâu thì Kha Luân lại tặng cho một nụ hôn nhẹ lên trên vùng da thịt non mơn mởn ấy.

- Aa...ưm, đừng...đừng hôn ở đấy!

Cho đến vùng đất hiểm bí kia thì đã khiến Chu Hạ la toáng hết cả lên.

Cơ thể cô bỗng chốc lấy gồng, đến mức các đầu ngón chân đều co quắp vào nhau, thân người cong như một con tôm luộc bởi vì kĩ t của Kha Luân thật sự rất kích thích.