Tiểu Thư Tơ Hồng Lại Nối Thêm Rồi

Chương 6: Mua về / Thu nhận




Ký chủ lấy Linh Quả cho hắn ăn đi, nhớ chỉ một chút thôi, từng miếng nhỏ đừng đút miếng quá lớn. Nếu hắn không ăn được thì ép lấy nước Linh Quả cũng được. Ký chủ cô phải nhanh lên, hơi thở và mạch đập của hắn đang rất yếu.

Nghe xong cô liền lấy Linh Quả trong nhẫn trữ vật ra, chậm rãi đút cho anh ăn từng chút một. Từng miếng Linh Quả đắt đỏ được đút cho một tên nô lệ thấp kém ăn khiến tên Vương Hữu kia vô cùng tức giận nhưng chẳng thể làm gì được. Chỉ biết đứng một bên mà nghiến răng giận dữ

Từng chút Linh Quả được đưa vào trong miệng anh kèm theo luồng linh khí nồng đậm khí sắc của anh cũng dần dần trở lên tốt hơn. Khi anh dần mở mắt ra liền bắt gặp khuôn mặt của cô ấy, dung nhan xinh đẹp đó không biết tại sao lại khiến anh sợ hãi. Anh vung tay đẩy mạnh khiến cơ thể cô đập mạnh vào lồng sắt, tay còn bị trầy xước tới rỉ máu. Thiệu Thiên thấy vậy tức giận mà rút kiếm ra kề lên cổ hắn.

- Muội muội của ta giúp ngươi, ngươi còn dám làm muội ấy bị thương, đáng chết, ta hôm nay phải giết chết ngươi thứ ma tộc kinh tởm.

Thiệu Thiên vung kiếm lên định chém xuống nhưng anh đã lao qua phía cô ấy, túm cổ cô ấy mà gầm gừ đe dọa. Chỉ cần Thiệu Thiên dám vung kiếm thì cô ấy cũng sẽ chết.

Hệ thống lại nhảy ra nhắc nhở cô hãy làm anh ấy bình tĩnh lại và xoa dịu đi sự sợ hãi đó. Nhưng cô nào biết phải làm gì chứ? Từ trước đến nay cô không hề nhận được sự quan tâm từ bất cứ ai thì sao có thể xoa dịu sự sợ hãi của anh ấy chứ? Chỉ biến đưa tay lên khẽ chạm vào khuôn mặt của anh ấy, chạm vào khuôn mặt nhem nhuốc đó mà khẽ mở lời an ủi.

- Tôi đưa anh ra ngoài, tôi chỉ là không muốn thấy ai đó chết đi. Anh muốn gì tôi cũng có thể cho anh, chữa bệnh và rời khỏi đây được không? Nhưng tuyệt đối không được chết.

Bàn tay ấm áp đó nhẹ nhàng áp lên khuôn mặt cùng với những câu nói không muốn anh chết khiến tâm trạng anh bỗng chốc nhẹ đi. Máu từ tay cô chạm vào không biết vì sao lại khiến ma khí trên người anh dần tan biến. Anh chộp lấy tay cô liếm lên vết thương đó, từng chút một nhẹ nhàng mà nâng niu. Anh cũng không biết tại sao nữa chỉ biết là bị nó thu hút. Muốn chạm tới nó, muốn giữ bàn tay ấm áp này bên cạnh mình mãi mãi.

Thiệu Thiên không chịu được khi nhìn một tên nô lệ thấp hèn lại dám chạm vào muội muội của mình. Anh dứt khoát đi tới đạp hắn ra xa, đỡ Uyển Linh dậy và nhanh chóng chữa trị vết thương trên tay cô. Vương Hữu thấy vậy liền muốn bán tên nô lệ này cho hai người họ, vì với hắn tên nô lệ này là thứ vô dụng, do trên người bị ma khí bao quanh lên không ai dám mua hắn.

- Hai vị đại nhân đây nếu muốn tôi có thể bán rẻ hắn cho hai người. Chỉ 200 linh thạch, không mắc, không mắc đâu haha. Nhìn hắn vậy thôi nhưng thực ra là một đại soái ca, tuy thực lực hiện tại không ổn định do bị thương nhưng chỉ cần bồi dưỡng một chút hắn sẽ rất mạnh. Hai vị xem... Ta còn tặng thêm hai vị bảo đao này...

Thanh đao trên tay Vương Hữu là một vũ khí vô cùng tốt nhưng hắn không biết. Dù sao hắn cũng chỉ là một tên tham lam ngu ngốc.

Cô lại gần anh một lần nữa, người vừa bị caca của cô đá đi. Lần này anh không phản kháng chỉ ngồi im một chỗ ngước nhìn cô. Cô nhẹ nhàng xoa đầu anh để an ủi rồi ra lệnh cho Vương Hữu chuẩn bị phòng tắm. Muốn anh thật sạch sẽ để nhanh thoát khỏi nơi hôi thối này, đúng vậy, anh đã được mua về.

- Ngươi mau chuẩn bị phòng tắm và y phục cho Hắc Lang đi.

Nghe cái tên đó xong tất cả đều ngơ ngác, không hiểu cô đang nói ai. Cô liền chỉ vào anh ấy người cô mới đặt tên cho.

- Từ bây giờ anh ấy là Hắc Lang, tôi mua anh ấy. Mau mang anh ấy tắm rửa và thay y phục đi, ta muốn rời khỏi đây sớm nhất có thể. Ta sắp không hít thở được rồi.

Anh nghe thấy tên cô đặt cho mình thì vui lắm liền nắm lấy tay rồi để lên đầu mình. Mong muốn được xoa đầu, muốn được cô cưng nựng. Biểu hiện của anh bây giờ rất giống cún nhỏ. Cô cũng thuận theo mà xoa đầu anh, một lát sau anh được những nô lệ của Vương Hữu đưa đi tắm rửa, anh không muốn lên ôm chặt lấy cô ấy mà gầm gừ. Phải mất một lúc lâu khuyên giải thì mới chịu buông tay ra và đi tắm. Sau khi Hắc Lang rời đi Thiệu Thiên lâp tức than khóc, nhìn anh giống sắp khóc vì lo lắng vậy.

- Linh nhi muội sao vậy? Tại sao chỉ nhìn hắn không nhìn ta? Muội mua hắn về rồi bỏ người caca này sao? Ta không đồng ý, tuyệt đối không đồng ý, hắn ta còn rất nguy hiểm lúc nãy còn làm muội bị thương. Ta muốn bóp chết hắn. Linh nhi à, muội muội à, muội suy nghĩ lại đi đừng mua hắn được không? Muội muốn gì caca đều cho muội, nhưng không thể thu nhận tên ma tộc đó được, hắn nguy hiểm, nguy hiểm muội không thấy sao hả.

Anh túm vai cô mà lắc một hồi lâu